Tối Cường Hệ Thống

Chương 689 : Súng Ống, Đạn Dược Đã Sẵn Sàng

Ngày đăng: 10:15 30/04/20


Người dịch: Minh Thư

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



Đối mặt với sự hùng hổ doạ người của Long Hậu Võ Thần, Lâm Phàm không khiếp đảm, lấy thực lực bây giờ của mình cộng thêm sự áp chế của Đồ Long bảo đao, tỉ lệ thắng bại là năm năm, còn kết quả cụ thể thế nào, không thể được biết được.



- Con lừa trọc, ngươi cùng Thập Thái Tử mang theo thành viên Quân Khởi Nghĩa trước tiên hoàn thành nhiệm vụ đi.



Long Hậu Võ Thần có chút bá đạo, không dễ đối phó, vì bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ, Lâm Phàm chuẩn bị tách ra hành động.



- Lâm thí chủ, ngươi có ổn hay không?



Thích Già Tôn giả lo lắng hỏi, dù sao con mụ này cũng là cường giả Thần Thiên Vị tầng mười.



- Mau cút đi, nhanh nhanh hoàn thành nhiệm vụ.



Lâm Phàm không nghĩ đến sự tình sẽ biến chuyển như vậy, vốn cho rằng có thể dễ dàng hàng phục bốn đầu Cự Long, lại không nghĩ rằng còn chạy tới một con boss lớn.



Đánh BOSS là chuyện Lâm Phàm thích nhất, đặc biệt là BOSS nữ.



Long Hậu Võ Thần tư thế hiên ngang, dung mạo mỹ lệ vô song, đặc biệt là bộ ngực như sắp nổ tung, càng khiến người ta trợn mắt ngoác mồm.



Thích Già Tôn giả có chút không muốn mang mọi người rời khỏi.



Long Hậu Võ Thần sao để bọn họ rời đi đơn giản như vậy, nhưng có Lâm Phàm trước mặt, cho nên phải tranh thủ thời gian.



- Long Hậu Võ Thần, đối thủ của ngươi là ta, trừ phi ngươi có năng lực trấn áp bản Đế, bằng không muốn chặn bọn hắn, là chuyện không thể nào.



Lâm Phàm lạnh nhạt nói.



- Muốn chết.



Long Hậu Võ Thần thét lên một tiếng, phát ra một kích khiến toàn bộ hư không chia ra làm hai, sức mạnh to lớn, hủy thiên diệt địa bộc phát ra.



- Võ Thần Thập Nhị Kích.



Trường kích trong tay Long Hậu Võ Thần dường như có linh tính, thay đổi thất thường, biến ảo linh hoạt, chiêu nào chiêu nấy vô cùng quỷ dị, mũi nhọn trường kích đâm thủng hư không, tạo ra hơi nước, hơi nước dày đặc, hướng tới xung quanh Lâm Phàm.



Từng vòng xoáy pháp lực bao vây Lâm Phàm.



- Cũng có chút năng lực đấy.



Lâm Phàm không ngừng né tránh, đối với thực lực của Long Hậu, dần hiểu biết, đích xác rất cường hãn.



- Hừ, năng lực? Nhìn ngươi làm sao chống lại.




Hiển nhiên, thời gian dài như vậy mà không bắt được Lâm Phàm, đã khiến nàng có chút nóng nảy.



- Rốt cục cũng sử dụng tuyệt chiêu.



Lâm Phàm dám cam đoan, Long Hậu Võ Thần nhất định đã đạt được bảo tàng gì đó, nếu không phải vậy thì sao có khả năng hung mãnh như thế.



Hơn nữa, võ đạo thần thông thi triển ra, không phải là công pháp của Cự Long nhất tộc, hiển nhiên có cơ duyên nào khác.



-Hửm~



Thời điểm khí tức của Long Hậu Võ Hậu bành trướng tới đỉnh phong, nàng đột nhiên phát hiện dị trạng, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ khiếp sợ.



- Ngươi...



Long Hậu Võ Thần chỉ vào Lâm Phàm, lộ vẻ không dám tin tưởng.



Trong đầu Long Hậu Võ Thần có một loại dục vọng, không thể kháng cự, đang mạnh mẽ chiếm lĩnh nội tâm của nàng.



- Ngươi cái gì mà ngươi, có phải cảm thấy bổn thiếu gia, anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, nên hiện tại rất muốn tới bên cạnh bổn thiếu gia hay không?



Lâm Phàm nhìn tình huống lúc này, không khỏi cười lên.



Tác dụng của “Đại Phàm Ca chi linh”, Lâm Phàm đã sớm thuộc lòng, thậm chí nếu có thay đổi gì, Lâm Phàm cũng rõ ràng như lòng bàn tay.



Loại cảm giác tuyệt vời kia, nếu như không tự thể nghiệm, mãi mãi cũng không thể cảm nhận được.



- Long Hậu làm sao vậy? Sao khí tức lại tán loạn?



Tứ đại Long Đế nhìn một màn trong hư không, thì không khỏi kinh ngạc, bọn họ không biết Long Hậu đến cùng bị gì, nhưng bọn hắn cảm nhận được dị trạng đang xảy ra.



Đúng lúc này, lồng ngực phẳng phiu lộ cả nhũ hoa của Lâm Phàm mở rộng, sau đó chân mày hắn hơi cau lại, nói với Long Hậu.



- Đến đây đi, súng ống bản Đế đã sẵn sàng.



Thần trí Long Hậu dần dần bị dục vọng che lấp, đặc biệt khi nhìn thấy cơ ngực cuồn cuộn, rắn chắc khoẻ mạnh, trắng như tuyết kia của Lâm Phàm, miệng lưỡi càng khô khốc, hoàn toàn không thể kiềm chế.



- Ta...



Xoạt!



Long Hậu ném trường kích trong tay, sau đó lao tới Lâm Phàm.



(... Hàizz, xong một đời Long Hậu...)