Tối Cường Hệ Thống

Chương 690 : Hắc Hổ Đào Tâm Lên Cấp

Ngày đăng: 10:15 30/04/20


Người dịch: Minh Thư

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



Long Hậu đến cùng bị sao thế? Cả Thần Võ Chi Kích cũng đánh rơi.



- Nhân tộc ghê tởm, ngươi đã làm gì Long Hậu?



Tứ đại Long Đế gào thét, bọn họ nhìn thấy Long Hậu dường như bị điên rồi, giống như bị ma nhập, hoàn toàn bùng nổ.



Vốn đang cố gắng bắt tên nhân loại kia, giờ sao nói đổi liền đổi ngay vậy.



- Ai, bản Đế vẫn không có nói cho các ngươi biết một chuyện, Long Hậu của các ngươi đã bị mị lực của bản Đế chế phục.



Lâm Phàm nhún vai bất đắc dĩ nói, giống như bởi vì mị lực quá lớn mà cảm thấy phiền não.



Tứ đại Long Đế sắc mặt đỏ bừng, hai mắt bốc lên lửa giận, nhưng bây giờ lại không thể làm gì được.



Lâm Phàm một mực cảnh giác Long Hậu.



Tuy nàng ta đã bị “Đại Phàm Ca chi linh” nắm giữ tâm trí, nhưng sức mạnh của nàng vẫn tăng lên, càng lúc càng mạnh hơn.



Long Hậu chỉ còn một tia chấp niệm, muốn mạnh hơn Lâm Phàm, phải tuyệt đối mạnh hơn hắn để đè hắn xuống, không được bỏ dở nửa chừng.



- Long Hậu, xem ra ngươi rất muốn đè bản Đế tại chỗ đúng không? Nhưng bản Đế cũng không phải người tùy tiện bị chèn ép như vậy, ta sẽ không để ngươi đắc thủ, ngươi hãy bỏ ý nghĩ này đi.



Hai tay Lâm Phàm mở ra, con ngươi ngưng lại, giống như muốn triển khai đại chiêu.



- Tại sao lại như vậy.



Giờ khắc này, nội tâm Long Hậu điên cuồng hét lên, nhưng nàng lại không thể khống chế thân thể của mình, muốn cưỡng chế cỗ cảm giác này xuống nhưng lại không thể ra sức.



Loại cảm giác này thật sự rất quỷ dị.



Tu vi của mình đã là Thần Thiên Vị tầng mười, Vĩnh Hằng Thần Vị tâm vững như bàn thạch, sao có khả năng chịu sự ảnh hưởng này.



- Thứ hỗn trướng.



Trong lòng Long Hậu tức giận mắng Lâm Phàm, nhưng miệng lại nói.



- Ta muốn đè ngươi…



Tứ đại Long Đế nghe nói như thế, hoàn toàn không biết gì hơn, bọn họ không nghĩ tới câu nói này dĩ nhiên từ trong miệng Long Hậu nói ra.



Sao có thể có chuyện đó.
Sự tương phản to lớn như thế, Lâm Phàm nhất thời không thể nào tiếp thu được.



Dù là Thích Già Tôn giả cũng không thể nào tiếp thu được.



Cái này là một tội lỗi.



- Aiii, Long Hậu đây là số mệnh, nếu không thể chống lại vậy tốt nhất nên chịu đựng đi.



Lâm Phàm một tay mở ra, chộp tới Long Hậu đang không thể phản kháng.



Mà tứ đại Long Đế đang vô cùng khiếp sợ kia cũng bị Lâm Phàm bắt lấy.



- Lâm Phàm, bản Long nhất định phải giết ngươi.



Long Hậu Võ Thần tức giận gào thét, nhưng khi nhìn bàn tay khổng lồ đang kéo tới, rất muốn chống đối nhưng lại không thể động đậy.



- Muốn chết.



Đúng lúc này, Lâm Phàm ngưng lại, thân hình mạnh mẽ dịch chuyển một cái, trong nháy mắt đã ở bên ngoài ngàn dặm.



Ầm ầm!



Một cái vuốt rồng từ trên trời giáng xuống vị trí lúc trước của Lâm Phàm, chỗ đó trong nháy mắt nổ tung, đại địa vốn bằng phẳng biến thành hố sâu hoắm đen ngòm.



- Đây là.



Khi Lâm Phàm nhìn thấy cái vuốt rồng này, thần sắc cứng lại, hình như đã từng quen biết.



Thế nhưng, để Lâm Phàm khiếp sợ chính là, một long trảo này có lực phá hoại quá cường đại.



- Mẹ kiếp, cái quái gì vậy?



Thời điểm Lâm Phàm nhìn thấy cái vuốt kia, trong lòng suy nghĩ không nên cùng đối phương phát sinh xung đột.



Không biết đã chạy được bao xa, Lâm Phàm quay đầu lại, thấy cái vuốt rồng kia kéo Long Hậu vào hư không, sau đó biến mất.



- Đáng tiếc, Long Hậu Võ Thần lại được cứu đi sau này lại thêm một kẻ địch rồi. Lâm Phàm cảm thán nói rằng.



Cái vuốt rồng kia giống vuốt của Gà con mà mình gặp ở Huyền Hoàng Giới.



Lâm Phàm trầm mặc một hồi, tâm tư xoay chuyển, nếu là thật thì bàn tay khổng lồ này hẳn có thể giáng lâm đến Huyền Hoàng Giới, như vậy, nhất định có biện pháp đi hạ giới.



Xem ra, nếu rảnh phải đến Cự Long tộc bên kia nhìn một chút.