Tối Cường Hệ Thống

Chương 733 : Tiểu Minh, Ủy Khuất Cho Người Rồi!

Ngày đăng: 10:16 30/04/20


Người dịch: Minh Thư

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



Tiếng thở dài này giống như sấm nổ trong lòng của mọi người.



Tần Nguyệt Nhi nhìn bốn phía hư không, muốn tìm ra người bí ẩn này.



Trong đây không thiếu cường giả Đại Thiên Vị đại viên mãn, thậm chí có cường giả còn ngưng tụ được hơn mười đạo quy tắc chi liên, nhưng không ai có thể tra xét ra vị trí của đối phương.



Huyền Hoàng Giới khi nào có cường giả như vậy?



- Các hạ là ai? Kính xin hiện thân.



Vương Tiểu Lục nhìn chăm chăm vào hư không, ôm quyền nói.



Đối với sự an toàn của hài nhi, hắn hết sức yên tâm, tuy tiểu Minh bị đối phương khống chế trong tay, nhưng hắn biết Thiên Đạo Huyền Hoàng Giới vẫn một mực chăm sóc cho họ Vương.



Thời khắc nguy hiểm đến tính mạng, Thiên Đạo sẽ hiện ra hiện bảo vệ bọn họ, bảo vệ đời đời con cháu Vương gia.



Mấy vị khách khanh hai mặt nhìn nhau, tuy bọn họ nghe được tiếng thở dài, nhưng không thể cảm nhận được tung tích đối phương.



Chuyện này, quả thực không thể tưởng tượng nổi.



- Lưu lão, ngài cũng không cảm giác được hay sao?



Một khách khanh rất cung kính hướng về ông lão kế bên hỏi.



Lão giả có tu vi cao nhất ở đây, lão đã ngưng luyện ra mười hai quy tắc chi liên, so với Thái Thượng trưởng lão trong vài đại tông môn, không kém bao nhiêu.



Nhưng hôm nay, ngay cả Lưu lão cũng chau mày, điều này đã khiến mọi người khiếp sợ.



Giờ khắc này, Lâm Phàm nhìn mọi thứ ở hiện trường, nội tâm có chút bất đắc dĩ, Vương Tiểu Minh này sai rồi, cái tốt không học lại đi học theo bọn công tử bột.



Nếu không phải bổn thiếu gia chống đỡ cho ngươi, nói không trừng ngươi sớm đã bị loạn đao chém chết.



- Tiểu Lục...



Trong hư không lại truyền tới âm thanh.



Nhưng lại làm cho tất cả mọi người kinh hãi.



- Tiểu Lục?



Đây chính là tên của Vương gia chủ, nhưng từ khi Vương gia trở lên cường đại, không còn ai dám gọi danh tự này, bởi vì... cái tên này quá tục.
Mình còn không phải là người tốt, công tử bột thì thế nào.



Lâm Phàm tiến lên phía trước cười cười rồi vỗ vỗ đầu Vương Tiểu Minh giống như khi nó còn bé vậy, cái cảm giác này đối với Vương Tiểu Minh mà nói là cực kỳ quen thuộc.



“Keng, phát hiện Mệnh Vận Chi Tử Chung Cực Cừu Hận Thể.” ( hiểu nôm na là thể chất kẻ thù của những đứa con của vận mệnh)



Lâm Phàm đang muốn nói gì đó.



Nhưng trong nháy mắt đó hắn lại ngậm miệng.



Nội tâm đang bình thản, lúc này đột nhiên nhảy lên.



Gợi ý của hệ thống là gì đây?



- Mệnh Vận Chi Tử Chung Cực Cừu Hận Thể: Trong trời đất, vạn vật đều có linh, phải tuân theo sức mạnh của thiên địa, tập hợp đại khí vận mà sống, chính là đứa con của số phận, những người này có ngàn vạn, nhưng trong cuộc đời ngàn vạn đứa trẻ này, luôn có chung một địch thủ. Địch thủ hiện ra ngăn cản bước tiến của những đứa trẻ này, nếu có thể không chết, bọn chúng sẽ vươn lên đến đỉnh cao của cuộc sống, gọi là Mệnh Vận Chi Tử Chung Cực Cừu Hận Thể.



- Con mẹ nó!



Lâm Phàm ngây ngẩn cả người, hắn chưa bao giờ gặp qua thể chất thế này.



Cũng không hiểu nổi sao Vương Tiểu Minh có?



Lâm Phàm cẩn thận nhìn Vương Tiểu Minh, khiến nó cảm giác không ổn, tóc gáy dựng ngược cả lên.



- Đúng rồi, nhất định là do mình cho Vương Tiểu Minh mở ngón tay vàng quá lớn, nên vật cực tất phản, ban đầu có mình chăm sóc, nên nó trở thành chủ giác mệnh, sau đó do mình mở ngón tay vàng quá lố, dẫn đến việc xuất hiện sự tương phản, trở thành địch thủ trong đời của ngàn vạn đứa con số phận.



Vương Tiểu Minh chính là cái roi tôi luyện cho những đứa con của số phận, thỉnh thoảng đánh mấy cái để bọn chúng có thể vươn mình trở nên mạnh mẽ không ngừng tu luyện đến đỉnh cao.



Vì chứng thực ý nghĩ trong lòng, Lâm Phàm nhìn về phía Tần Nguyệt Nhi.



Vừa nhìn qua, lại càng chứng nắm chắt.



Tư chất thượng thừa, đồng thời trong cơ thể còn ẩn núp một đạo thần niệm đang ngủ say.



Và cái tính cách không sợ sinh tử lại hoàn toàn phù hợp.



Lúc này, Lâm Phàm hết chỗ nói rồi, hắn không nghĩ tới, sự tình sẽ biến thành như vậy.



Tâm tư Lâm Phàm chuyển động, nghĩ đến một đại kế lâu dài.



- Tiểu Minh đều do bá bá hại ngươi, nếu hôm nay đã như vậy, thì chỉ có thể oan ức ngươi thôi. Trong lòng Lâm Phàm thở dài.



Vì đại kế, một chút đau đớn này tính là gì.