Tối Cường Hệ Thống

Chương 734 : Sự Tình Nháo Hơi Lớn

Ngày đăng: 10:16 30/04/20


Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào



Người dịch: Tiểu Tà



Biên: Kira123



Nguồn:



- Lâm bá bá, mau thả cháu ra đi.



Vương Tiểu Minh bị treo lơ lửng trong hư không nhìn Lâm bá bá đang thỉnh thoảng nở nụ cười, làm nội tâm hắn phát lạnh, chẳng biết vì sao, hắn có cảm giác không ổn.



- Nghịch tử, câm miệng.



Vương Tiểu Lục tức giận quát một tiếng, vẻ mặt tự trách đi đến trước mặt Lâm Phàm nói.



- Đại ca, tất cả những thứ này của tiểu đệ đều do đại ca cho, tuy nhiên, nghịch tử gây ra chuyện như vậy là lỗi của đệ, đệ xin đại ca thứ tội.



Thời điểm mọi người xung quanh nghe Vương Tiểu Lục nói thế, tất cả đều chấn động.



- Tất cả những thứ của nhà họ Vương đều do người trước mắt này cho? Vậy chẳng lẽ…?



Mọi người lúc này có cảm giác không thông.



Vương gia quật khởi hết sức thần bí, mà chỗ dựa sau lưng lại càng thần bí hơn, nghe đồn có Thiên Ý che chở.



Đám khách khanh của Vương gia đều biết những lời nói này là sự thật.



Vương gia gia chủ đã đề cập qua, đại ca của hắn để Thiên Ý che chở Vương gia, một người có thể chỉ huy Thiên Ý, là tồn tại bực nào.



Tất cả mọi người bây giờ không dám tưởng tượng, một màn ngày hôm nay, thật sự quá khủng bố.



- Tiểu Lục, ngươi nói mê sảng cái gì đấy, ngươi là tiểu đệ của ta, hết thảy đều có ta bảo hộ, coi như náo trời long đất lở, chẳng lẽ Lâm Phàm ta đưa tiểu đệ mình ra hứng chịu?



Lâm Phàm khoát tay, không để việc này trong lòng.



Huống hồ hiện tại, tiểu Minh lại mang “Mệnh Vận Chi Tử Chung Cực Cừu Hận Thể”, trong lòng hắn một chút tức khí cũng không có.



Một đại kế hoạch trong lòng Lâm Phàm dần phát triển, cần phải sắp xếp một phen mới tốt.



Tần Nguyệt Nhi nhìn một màn trước mắt, vẻ mặt hơi đổi, không tên này và Vương gia cùng một giuộc, đối mặt với sức mạnh bực này, nàng không có cơ hội tý nào.



- Đại ca1



Vương Tiểu Lục nhìn Lâm Phàm, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nói gì.



- Chuyện này cứ như vậy thôi, mau thả người ra. Lâm Phàm xua tay nói.



Long quản gia dù không biết người trước mắt là ai, nhưng ngay cả gia chủ cũng cung kính kêu một tiếng đại ca, tất nhiên là nhân vật không tầm thường. Bởi vậy không chút do dự, lập tức thả người.




- Đại ca, đệ chỉ có một đứa con trai này, bây giờ nó thành ra như thế, khiến đệ hết sức đau, lòng kính xin đại ca giúp đỡ. Vương Tiểu Lục van xin.



- Ừm, yên tâm, cứ giao nó cho ta. Lâm Phàm gật đầu.



- Cha, bá bá con đã trưởng thành rồi. Vương Tiểu Minh phản bác.



Lâm Phàm cười nhạt một tiếng.



- Ngày mai cháu phải ra ngoài rèn luyện.



Theo Lâm Phàm, bây giờ mà muốn Vương Tiểu Minh thay đổi tính cách, tuyệt đối không có khả năng, nhưng nó là “Mệnh Vận Chi Tử Chung Cực Cừu Hận Thể” nếu không ra ngoài, thì làm sao hấp dẫn cừu hận.



- Lâm bá bá, cháu ở đây rất tốt, cháu nghĩ không cần ra ngoài đâu.



Vương Tiểu Minh vừa nghe qua, nhất thời cuống lên, nếu ra ngoài chắc bị người ta chỉnh cho chết.



Trong Thiên Sơn Thành hắn là thái tử gia, muốn gió có gió muốn mưa có mưa còn, giờ nếu ra ngoài không phải đi chịu chết thì là gì.



- Nghịch tử, câm miệng! Lâm bá bá để ngươi ra ngoài thì ngươi phải đi, bằng không ta cắt chân của ngươi.



Vương Tiểu Lục vẫn rất nghe lời Lâm Phàm. Lâm Phàm nói cái gì, chính là cái đó.



Theo Vương Tiểu Lục, đại ca đã chắc chắn, nếu không sẽ không nói thế.



- Tiểu Minh yên tâm, chẳng lẽ Lâm bá bá có thể hại ngươi sao? Ta đã để lại một đạo thần niệm trên người cháu, cho nên, sau khi ra ngoài, cháu muốn làm thế nào thì làm, tuyệt đối không có việc gì. Lâm Phàm cười nói.



- Lâm bá bá, thật chứ?



Vương Tiểu Minh nghe thế, nhất thời vui vẻ, hắn nghĩ rằng thực lực bản thân không lớn, nếu ra ngoài tinh tướng, còn không ăn hành khắp nơi,.



- Tất nhiên. Lâm Phàm trả lời.



- Đại ca, chuyện này...?



Vương Tiểu Lục không rõ Lâm Phàm có ý gì.



Lâm Phàm khoát tay, rất tự tin.



-



Yên tâm, tất cả để cho ta.



Tuy Vương Tiểu Lục không hiểu nhưng chỉ có thể như vậy.



Còn việc này, đối với Tiểu Minh, là một hỉ sự to lớn, có Lâm bá bá bảo hộ, trên đời này ta còn phải sợ cái gì nữa.