Tối Cường Hệ Thống

Chương 751 : Thái Độ Đại Biến

Ngày đăng: 10:16 30/04/20


Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào



Người dịch: Tiểu Tà



Biên:



Nguồn:



Lúc này, mọi người Hàn gia đều khiếp sợ, bọn họ không ngốc, tình cảnh vừa rồi họ đều thấy, quả là đồ biến thái.



Khống chế thiên địa, nói tuyết rơi thì có tuyết rơi.



Lấy tuyết sáng tạo sinh mệnh, chuyện này bọn họ chưa từng nghe thấy.



- Sao lại im lặng như vậy? Không phải muốn gặp bản Đế à? Bản Đế đã đến còn các ngươi lại không nói.



Lâm Phàm không có ý kiến gì đối với Hàn vì dù sao đều do đồ đệ mình chọn.



Lấy tu vi Đại Thiên Vị sơ kỳ của hắn, muốn ly khai nơi đây tự nhiên không thành vấn đề, nhưng vẫn tự nguyện lưu lại cho người ta dày vò, một người muốn đánh, một người muốn bị đánh, không gì hợp hơn.



Nhưng nói thế nào, hắn cũng phải tìm về cho đồ đệ của mình một chút mặt mũi, nếu không để mấy năm nay hắn bị bắt nạt không à.



Gia chủ Hàn gia nở nụ cười nói.



- Tiền bối, chỉ là hiểu lầm thôi.



Đám người Hàn gia quay chung quanh Lâm Phàm.



Đồng thời, Hàn gia gia chủ cũng rất khó chịu, Chu Địch ơi Chu Địch, ngươi có lão sư mạnh mẽ như thế sao trước đây không nỗ lực chứng minh một chút.



Tuy chúng ta sẽ không tin lắm, nhưng ngươi phải cố gắng thuyết phục chứ.



Năm đó hắn chủ đồng ý gả con gái cho Chu Địch cũng vì biết Chu Địch có sư phó lợi hại.



Con gái mình đã từng nói qua, người sư phụ kia rất rất mạnh, không ai có thể địch lại.



Bởi vậy, hắn mới mở lòng, nếu được, thì Hàn gia của hắn chẳng phải sẽ có gốc bự để ôm rồi?



Huống chi, bọn chúng ăn cơm trước kẻng bà nó rồi, nên đành ưng thuận luôn.
- Dạ thưa sư phụ.



Sau khi thông báo vài câu với Hàn Lôi, hắn theo Lâm Phàm rời khỏi.



Một khắc sau khi Lâm Phàm rời đi, Hàn gia chủ không chịu nổi áp lực nữa, rầm một tiếng ngồi bệt trên đất, thở hổn hển.



- Không ngờ sư phụ của Chu Địch thật sự mạnh như vậy. Hàn gia chủ cảm thấy may mắn nói.



- Phụ thân, con gái đã sớm nói với người sư phụ của phu quân thật sự rất mạnh, năm năm người không xuất hiện bởi vì người đã phi thăng tới thượng giới. Tảng đá trong lòng Hàn Lôi đã được đặt xuống.



- Phi thăng...



Nghe con gái nói xong, Hàn gia chủ nghe thầm ân hận, năm đó tại sao không tin chứ, nếu như tin nó, đã không xảy ra chuyện hôm nay.



Vừa bắt đầu đã làm tốt quan hệ với sư phụ của con rể, Hàn gia đã phát triển hơn rồi.



Nhưng hiện tại cũng không phải quá trễ.



Hàn Lôi là con gái mình, còn Chu Địch là con rể, đây là sự thật không thể chối cãi.



- Tốt rồi, sau này Hàn gia cứ thoải mái phát triển, nếu thật sự gặp phải phiền toái không thể giải quyết chẳng lẽ con rể mình lại không hỏi không quản hay sao? Coi như hắn không giải quyết được, vẫn còn lão sư của hắn?



- Cha, ngươi chớ mơ tưởng, sư phụ người không thích phiền phức và không thích làm việc ác đâu. Hàn Lôi nói thẳng.



- Con gái, lại suy nghĩ lung tung rồi, được rồi, không nói nữa, ta phải đi chơi với cháu gái ta đây.



Hàn Lôi biết tất cả những thứ có được đều do lão sư Chu Địch mang đến, như đủ khiến nàng hài lòng rồi.



...



- Chu Địch, không phải lão sư mắng ngươi nhưng ngươi là một đại nam nhân mà lại để sự việc loạn đến nước này, sư phụ cũng phục ngươi rồi.



Lâm Phàm trách mắng.



Chu Địch vò vò đầu, có chút ngượng ngùng đáp.



- Sư phụ, chuyện này con cũng không có biện pháp.