Tối Cường Hệ Thống
Chương 750 : Hắn Không Phải Người, Hắn Là Thần A
Ngày đăng: 10:16 30/04/20
Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Lâm Phàm có chút dỡ khóc dỡ cười, thế giới đảo lộn cmnr, đồ đệ của hắn sao lại trở nên thê thảm như vậy không biết. Một tên thì mới mất thê tử, từ đó sa sút, ẩn cư núi rừng. Một ông thì ở rể trong một gia tộc lớn, không có chút địa vị, bị khinh bỉ khắp nơi. Nhưng vì vợ con, không thể không cuối đầu, bất kể nói thế nào, hắn là đệ nhất cao thủ Huyền Hoàng Giới, ngay cả Cổ Tộc Chí Cao, đều không úy kỵ, mà đệ tử của hắn sao lại thảm hại như vậy không biết, thân là lão sư, cũng bị bọn chúng làm tối tăm mặt mũi.
Hàn gia chủ vừa định răn dạy một tiếng, đột nhiên nghe được thanh âm khiếp sợ của con rễ, hơi nghi hoặc.
-Lão sư? Chẳng lẽ người trẻ tuổi này chính là lão sư phế vật của hắn?
Hàn gia chủ cũng không nói lời nào, mà chỉ ngồi yên tại chỗ, lẳng lặng đợi. Hắn bây giờ muốn xem, cái tên phế vật lão sư này rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Lúc này, tất cả chuyện trong Hàn gia Lâm Phàm đều rõ trong lòng bàn tay. Chu Địch có tu vi Đại Thiên Vị sơ cấp, đối với các đại gia tộc này, xác thực hơi yếu. Nhưng tu vi của hắn cũng không tồi, nhưng lại sống uất ức như vậy. Lấy tu vi bây giờ của hắn, mặc kệ đi tới nơi nào, đều có thể sống thoải mái, sao phải chịu khổ như vậy.
-Chu Địch, ngươi để vi sư thất vọng quá.
Lâm Phàm từ từ đi đến, bình tĩnh nói.
Lúc này, Chu Địch vô cùng kích động, yết hầu chất chứa rất nhiều lời muốn nói, nhưng khi nghe lời của lão sư, không khỏi cúi đầu, hắn biết lão sư đang tự trách mình. Chu Địch không ngốc, hắn biết tình cảnh bây giờ của hắn, đang làm mất mặt lão sư, người khác không biết lão sư hắn là ai, nhưng Chu Địch nào có thể không biết, sư phụ của hắn chính là một cường giả chân chính, thân là đồ đệ của người, lại trở nên thê thảm như bây giờ. Cái này không phải đang bôi đen mặt lão sư hay sao?
- Sư phụ.
Hàn Lôi từ từ đi tới, thỉnh an Lâm Phàm một cái. Lần đầu tiên nàng gặp Lâm Phàm, đã là năm năm trước.
-Thái sư tổ, có tuyết rồi, có tuyết rồi.
Trinh Trinh được Lâm Phàm ôm trong ngực, nhìn thấy hoa tuyết bên ngoài, ngạc nhiên hô to, mà sắc mặt mọi người chung quanh đại biến. Mùa đông đã qua, sao có tuyết đây, mọi người không dám tin nhìn phía Lâm Phàm đang tươi cười. Chẳng lẽ tất cả những thứ này đều do người trẻ tuổi kia làm ra?
-Không vội, thái sư tổ tìm cho ngươi vài con thú cưng chơi nha.
Bàn tay Lâm Phàm từ từ trương mở, những bông tuyết ngoài kia như bị nguồn sức mạnh nào đó thu hút, từ bên ngoài bay vào nhà, liền xoay tròn trong lòng bàn tay Lâm Phàm. Mọi người không biết người trẻ tuổi này lại muốn làm cái gì? Nhưng chuyện xảy ra sau đó lại làm bọn họ chấn động.
Những mảnh hoa tuyết kia, như được ai đó ban cho sức sống, trong nháy mắt biến thành hai tên tuyết Tinh Linh, lớn bằng bàn tay.
-Được rồi, ra ngoài chơi đi.
Lâm Phàm buông Trinh Trinh ra, để cô bé theo hai tuyết Tinh Linh ra ngoài chơi. Đối với Lâm Phàm, việc tạo ra một sinh mệnh mới không phải việc gì khó. Dù một mảnh bông tuyết phổ thông, Lâm Phàm cũng có thể trao sinh mạng cho chúng.
Dù Chu Địch là đệ tử của Lâm Phàm, nhưng khi nhìn thấy lão sư phẩy tay một cái sáng tạo sinh mệnh, không khỏi trợn tròn mắt. Càng không cần phải nói tới đám người Hàn gia.
Hàn gia chủ càng sợ té từ trên ghế xuống, khuôn mặt kinh ngạc, há to miệng, không thể tin được.
-Được rồi, như ngươi mong muốn, bản Đế đến rồi, không biết ngươi có lời gì muốn nói?
Lâm Phàm không vui không giận, ngữ khí lạnh nhạt hỏi. Tuy hắn không làm gì, nhưng chỉ việc hắn đứng ở đây, đối với toàn bộ Hàn gia, cũng là một loại áp lực lớn lao, loại thủ đoạn thần kỳ lúc nảy, sớm đã dọa mọi người Hàn gia phát ngất.