Tối Cường Hệ Thống
Chương 788 : Còn Cho Người Ta Đường Sống Không!
Ngày đăng: 10:17 30/04/20
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Người dịch: Tiểu Tà
Biên: Kira123
Nguồn:
- Không ngờ giáo chủ Hỗn Thế Ma Vương dĩ nhiên do một tay Lâm sư thúc bồi dưỡng ra, chẳng trách nhiều thiên kiêu như vậy cũng không thể nào bắt được hắn.
Tông Hận Thiên cảm thán, đồng thời cũng minh bạch, chỉ có thần nhân như Lâm sư thúc mới có thể nuôi dưỡng ra được nhóm cường giả như thế.
Lâm Phàm ho nhẹ một tiếng, biểu thị mình vẫn luôn trâu bò như thế.
- Chuyện này các ngươi đừng tiết lộ ra ngoài, việc này đối với bất kỳ thiên kiêu đệ tử nào cũng đều có lợi ích to lớn, nên khi các ngươi không có chuyện gì thì tổ chức mấy loại chuyện lặt vặt như thế này nhiều hơn cũng được.
Sự tình đã triển khai đến mức độ này, việc thu tay lại đã không còn kịp nữa, chỉ có thể nhắm mắt tiếp tục mà làm thôi.
Lâm Phàm muốn đi xem Vương Tiểu Minh hiện tại đã vùng vẫy ra tình trạng gì rồi, như thế nào có thể sống sót trong tay những thiên kiêu chi tử kia đây.
Bên ngoài!
Lúc này có một người đàn ông đang đứng trên đài cao, hai tay vung lên cảm xúc mãnh liệt dâng trào, nói.
- Các vị các sư huynh đệ, Vương Tiểu Minh chính kẻ địch chung của chúng ta, cho nên, lần này thảo phạt hắn, nhất định phải thành công, đem hạng người ác ôn kia hung hăng trấn áp, để càn khôn Huyền Hoàng Giới ngày càng tươi sáng hơn.
- Ngọc Kiếm sư huynh nói rất đúng.
Nói câu này là một nam tử bị Vương Tiểu Minh chèn ép ức hiếp suốt chín mươi tám năm nay.
Năm thứ hai tính từ khi Vương Tiểu Minh xuống núi, tình cờ gặp được nam tử này trong thành thị, sau đó hai bên lao vào đánh nhau, đánh tới mức cả người nam tử kia muốn nổ tung.
Sau đó, nhờ cơ duyên, lại có được kỳ ngộ nên hắn nhất phi trùng thiên.
Cuối cùng được Thánh Tông thu làm đệ tử, trong tông môn hắn gặp rất nhiều sư huynh đệ đồng môn có cùng cảnh ngộ giống mình, sau cùng bọn họ biết được kẻ địch chung chính Vương Tiểu Minh, từ đây bọn họ trở thân như huynh đệ, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, giết chết Vương Tiểu Minh mà thôi.
Tên thủ hạ này cũng đã từng là một tên ma đầu tiếng tăm lừng lẫy, sau này vì khâm phục năng lực của Vương Tiểu Minh, nên cam tâm tình nguyện bái nhập vào môn hạ của hắn.
Nhưng sau khi vào làm môn hạ Vương Tiểu Minh, hắn toàn gặp những chuyện kinh khủng.
Một năm, ít nhất bị người ta phá nhà một lần, ngày ngày bị người đuổi giết.
Cũng không phải hắn không nghĩ đến việc thoát ly khỏi Vương Tiểu Minh, mà những người truy sát kia có trong tay một bảng danh sách những người phải giết.
Đứng đâu bảng danh sách này địch thị là Vương Tiểu Minh, còn bọn họ là những cái tên theo sát phía sau.
Những người này giống như có Thiên Nhãn vậy, mặc kệ bọn họ trốn đến đâu đều bị phát hiện, cho nên cuối cùng, chỉ còn biện pháp tiếp tục theo Đại vương mà thôi.
- Cái gì? Lại tới nữa, không phải năm ngoái đã tiến hành vây quét rồi sao? Sao giờ lại đến nữa? Đám ghê tởm này, không muốn cho người ta sống yên mà, gần đây, bản Đại vương cũng đâu có ra ngoài chọc người đâu.
Vương Tiểu Minh giận thật rồi, đám người cầm thú kia, không để cho người ta nghỉ lấy hơi một chút.
- Tới bao nhiêu người?
Vương Tiểu Minh hỏi.
- Không biết, lần này rất đông, bầu trời đều là người, ít nhất cũng phải có vạn người.
- Cái gì? Sao lại nhiều như vậy, chẳng lẽ muốn lấy mạng ta hay sao, năm ngoái cũng mới chỉ có tám ngàn người, năm nay đã vượt lên mười ngàn, chuyện này... Này.
Vương Tiểu Minh vừa nghe thế, cả người đều bối rối.
Có dùng ngón chân tính toán, thì hai ba năm nay Vương Tiểu Minh đã khi dễ không ít người, chẳng lẽ những người này đều chiếm được kỳ ngộ rồi nhất phi trùng thiên, tu luyện đại thành sau đó gia nhập đại quân đến thảo mình? Khinh người quá đáng.
- Phân phó xuống, tất cả các bộ phận đều phải chú ý động tĩnh, thu dọn đồ đạc, bất cứ lúc nào cũng có thể nghênh chiến, bất cứ lúc nào cũng có thể rút lui. Vương Tiểu Minh ra lệnh.
- Hừ, dù phải rút đi, cũng phải cho bọn chúng một chút đau khổ mới được.
- Rõ!!