Tối Cường Hệ Thống
Chương 789 : Vũ Khí Cuối Cùng
Ngày đăng: 10:17 30/04/20
Nhóm dịch: Vạn Yên Chi Sào
Người dịch: Tiểu Tà
Biên: Kira123
Nguồn:
- Hỗn Thế Ma Vương, mau đi ra nhận lấy cái chết!
- Trốn chui trốn nhũi giống như một con rùa đen rúc đầu thì có bản lãnh gì?
- Vương Tiểu Minh, tên ghê tởm nhà ngươi đã từng lừa dối ta, làm hàng xóm với ta rồi câu dẫn vợ ta, thậm chí ngay cả nghiệt tử kia cũng không phải con ta, thù này không báo thề không làm người!
Bên ngoài, vô số thiên kiêu chi tử đang tức giận vạn phần.
Lâm Phàm nhìn hư không đông nghìn nghịt người, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên nói cái gì.
Trong số này, đều là những người có thù với hắn, có người thề không đội trời chung, có người bị khi dễ, lại có những người bị câu dẫn mất vợ, có người lại bị lừa bịp.
Trong trăm năm, mà có thể làm được tới mức độ này, coi như là Lâm Phàm, không khỏi không phục.
Không hổ là Vận Mệnh Chi Tử Chung Cực Cừu Hận Thể, kéo tới biết bao nhiêu địch thủ.
Bất luận là một tên đại ma đầu nào bị một thiên kiêu chi tử nhìn chằm chằm thì cũng phải lo lắng một đời, hiện tại tốt rồi, Vương Tiểu Minh trực tiếp giễu cợt tất cả mọi người.
Vậy coi như là thần cũng không chống đở nổi.
Trong lòng Lâm Phàm vẫn rất hiếu kỳ, rốt cuộc tiểu tử này làm sao có thể chống đỡ được nhiều thiên kiêu như vậy, trừ phi thực lực hắn nghịch thiên nếu không, tuyệt đối không thể trốn được.
Trong đám thiên kiêu, người có tu vi mạnh nhất là Thần Thiên Vị tầng tám Thiên Địa Thần Đan, tu vi Vương Tiểu Minh cũng như thế.
Lúc này, một tiếng nổ ầm ầm truyền đến.
- Các ngươi đừng quá càn rỡ, Vương Tiểu Minh ta đã sớm ẩn nấp núi rừng không màng thế sự, các ngươi năm này qua năm khác tìm bản Vương gây phiền phức, không thấy như vậy hơi quá đáng sao?
Thanh âm Vương Tiểu Minh từ trong đại bản doanh truyền ra, nhưng vẫn không dám lộ mặt.
Nếu hắn dám lộ diện, đám người nhất định kia sẽ cùng nhau tiến lên xé hắn thành mảnh nhỏ nha.
- Ha ha, Hỗn Thế Ma Vương ngươi nhân lúc chúng ta nhỏ yếu thì tìm mọi cách ức hiếp, bây giờ tu vi chúng ta thông thiên, trở thành cường giả một phương thì ngươi sợ hãi sao? Chẳng lẽ chuyện lúc trước đều trở thành quá khứ. Ta đã chờ ngày này từ rất lâu rồi, chín mươi tám năm trước ngươi nhục nhã ta, đạp ta dưới chân, làm ta mất hết mặt mũi trước mặt nữ nhân ta yêu mến, lúc đó ngươi cũng nên nghĩ đến kết cục ngày hôm nay chứ.
Rầm!
Vừa lúc đó, mọi người nghe được âm thanh của cự thạch đang rơi.
- Thanh âm gì?
- Không xong rồi, các ngươi nhìn phía trên.
Lúc này, đỉnh đầu mọi người, một mảnh đen nhánh, giống như có gì đó bao phủ lại.
- Đây là cái gì?
- Không xong rồi, những đồ chơi này có thể ăn mòn pháp lực, vòng bảo vệ không dùng được.
- Hư không bị phong tỏa, Vương Tiểu Minh lại hại chúng ta nữa rồi.
- Ai nha, đây là đồ gì, sao lại xấu xí như vậy chứ.
...
- Ha ha.
Lúc này, một chỗ xa trên ngọn núi, Vương Tiểu Minh đang phiêu phù, hắn nhìn tình cảnh phía dưới, không khỏi cười lớn.
- Đám ngu muội các ngươi muốn giết Vương Tiểu Minh ta, các ngươi quá non nớt đi, trở lại cố gắng tu luyện một trăm năm nữa rồi hãy nói.
- Vương Tiểu Minh, ngươi sẽ chết không được tử tế.
Thời khắc này, mọi người nổi giận gầm lên.
- Hắc! Ta có chết hay không, đó không phải sự tình các ngươi có thể quản, các ngươi vẫn nên quản tốt chính mình đi, bây giờ, trên người các ngươi đã dính vào vũ khí cuối cùng mà Vương Tiểu Minh ta đã mất ba mươi năm khổ tâm nghiên cứu chế tạo, từ nay về sau, trên người các ngươi sẽ có mùi thối trùng thiên, coi như cách xa ngàn dặm, bản Vương cũng có thể ngửi được thấy mùi thối đó, cho nên lần sau, các ngươi muốn vây quét Vương Tiểu Minh ta thì không thể nghi ngờ là người ngốc nói mơ, tạm biệt các ngươi, lần sau gặp lại.
Vương Tiểu Minh cười lớn một tiếng, vung tay áo tiến vào trong hư không.
- Ai, từ nay về sau, Huyền Hoàng Giới sẽ lại có thêm mười ngàn tên nam nữ lưu manh rồi, thói đời hoàn toàn thay đổi...
- A! Vương Tiểu Minh…
Âm thanh phẫn nộ phóng lên trời, nhưng thời khắc này, Vương Tiểu Minh đã sớm mang theo toàn bộ thủ hạ trốn rồi.