Tối Cường Hệ Thống
Chương 791 : Các Ngươi Đều Là Nhân Vật Chính Trong Thế Giới Của Mình!
Ngày đăng: 10:17 30/04/20
Người dịch: Sunshine
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
- Ai, thôi, bộ dáng này của các ngươi khiến sư tổ rất đau lòng, đã như vậy, bản sư tổ sẽ đề thăng tư chất các ngươi đến đỉnh cao đi.
- Có điều trước tiên, phải rửa sạch những thứ dơ bẩn trên người các ngươi đã.
Lâm Phàm suy nghĩ một chút, vào lúc này nếu không cho chúng thấy điểm tốt, bọn chúng sẽ mất dần ý chí chiến đấu.
Một dòng nước từ trên thân Lâm Phàm xuất ra, đây là Tiên Thiên Chi Thủy, có thể cọ rửa mọi dơ bẩn trong thiên địa, bây giờ Thượng Cổ Đại Yêu Ngũ hành viên mãn, tiện tay vận dụng Ngũ hành cũng rất có năng lực.
Tiên Thiên Chi Thủy giống như Cự Long, quấn quanh trên người đám đệ tử, một nguồn sức mạnh thần bí rót vào thân thể chúng, sau đó rửa sạch những ô uế đó.
- A, không còn, mùi thối không còn nữa rồi.
- Đây không lẽ là Tiên Thiên Chi Thủy trong truyền thuyết.
- Đúng, nhất định là vậy, Lâm sư tổ tu luyện Tiên Thiên Chi Thủy đến cảnh giới đại viên mãn, có thể cọ rửa vạn vật trên thế gian, những thứ dơ bẩn này thì tính là gì.
- Sư tổ không hổ là sư tổ, ta dùng Quỳ Thiên Thủy cũng không thể cọ rửa, vốn nghĩ rằng thành người thúi cả đời, mai nhờ sư tổ, chúng ta như được tái sinh lần thứ hai.
Những thiên kiêu chi tử này vẫn còn đang sống ở Huyền Hoàng Giới, bảo bối cỡ này bọn họ căn bản không có có cơ hội chiếm được.
Ví dụ như Tiên Thiên Ngũ Hành cho dù trong Huyền Hoàng Giới, dù có cũng sẽ vô cùng hiếm hoi.
Bởi vậy, Lâm Phàm nghĩ, nếu lần nữa có đầy đủ Thánh Dương Đan, thi triển thêm một lần "Thiên hàng trân bảo" nữa, khiến Huyền Hoàng Giới trở nên giàu có.
- Được rồi, bản sư tổ lần này tới để tăng tư chất lên cho các ngươi.
Lần này, Lâm Phàm chuẩn bị chạm mặt một chút.
Ngày vạn giới khai mở, Lâm Phàm không chắc bản thân mình có mấy phần có thể trấn áp Thiên Ý, có điều, nếu tăng tư chất của đám thiên kiêu chi tử này lên đỉnh cao, có lẽ sẽ còn sức mà liều mạng a.
Tư chất bọn chúng không tệ, bây giờ tăng thêm một lần nữa càng như cá gặp nước, thiên thượng thiên hạ, không người so sánh.
Ngoài vạn dặm.
Vương Tiểu Minh vui vẻ ca hát.
Chuyện phát sinh lần này đối với hắn đã sớm thành thói quen, đám người kia trăm năm qua nhiều lần vây quét mình, nhưng mỗi lần như thế đều bị mình hãm hại đến gần chết, điều này khiến hắn rất hưng phấn.
- Ha ha, đám ngu xuẩn này còn muốn đấu với ta, không biết tự lượng sức mình, không nghĩ đến ta là ai cơ chứ.
- Lần này phải đến nơi khác chơi mới được, cảm giác bắt nạt người khác quả thực rất thoải mái, có điều bây giờ, người hận mình ngày càng nhiều, cùng lắm thì nhiều hơn gấp đôi thôi.
Lúc này, Vương Tiểu Minh đang suy tư chuyện nhân sinh đại sự, trăm năm nay, mỗi giờ mỗi khắc không chơi bời, điều khiến hắn kỳ quái chính là, lần này tùy ý vui đùa một chút lại có thể tăng cao tu vi, hơn nữa, tu vi còn ngày càng cao, Vương Tiểu Minh cảm giác cuộc sống như thế quả thật vui sướng hết sức a.
Nhưng cũng có lúc, hắn cảm giác rất mệt mỏi, nhưng không còn đường quay đầu lại rồi.
- Ai....
Thở dài một tiếng, hắn đối với tương lai trước mắt có chút mê mang.
- Tiểu Minh....
Đúng lúc này, một âm thanh vang lên từ phía sau, sắc mặt Vương Tiểu Minh biến đổi, không ngờ có người sẽ vô thanh vô thức lại gần mình, hơn nữa bản thân lại không phát hiện ra, điều này khiến hắn khẩn trương a.
Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt người kia, Vương Tiểu Minh đột nhiên thay đổi khuôn mặt, vô cùng kích động.
- Lâm bá bá....
Đúng lúc này, hắn cảm giác thế giới đã sáng chói rồi.
- Oa....
Hỗn Thế Ma Vương Vương Tiểu Minh gào khóc, rầm một tiếng, ôm lấy bắp đùi Lâm Phàm.
- Bá bá, cứu mạng a....