Tối Cường Hệ Thống

Chương 916 : Thu Hoạch Phong Phú

Ngày đăng: 10:19 30/04/20


Người dịch: Minh Thư

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



- Giao tộc lão tổ, Hạn Thiên Ma Thần, gấp làm gì, chúng ta từ từ tán gẫu.



Lâm Phàm tươi cười bồng bềnh trước mặt hai khối máu thịt.



Không nghĩ tới còn thêm hai tên sống sót, trận này không thiệt thòi rồi.



Lôi tổ, ngươi cũng không phải hy sinh vô ích, ngươi dùng hành động của mình chứng minh ngươi mạnh hơn bất cứ ai.



Một lần tự bạo, trực tiếp đánh ngã sáu đại chí cường giả, quả thật vô cùng mạnh mẽ.



Nghe thanh âm này, Giao Tộc lão tổ cùng Hạn Thiên Ma Thần đều trợn tròn mắt, sau đó càng gào thét thảm thiết.



- Nhân tộc Đại Đế, ngươi và ta không thù không oán, thả chúng ta đi.



Giao tộc lão tổ cầu xin tha thứ.



- Tất cả những thứ này đều là chủ ý của Lôi tổ a, không có quan hệ gì với bọn ta hết.



- Ta là Cổ Tộc Ma Thần, ngươi không thể giết ta, chỉ cần ngươi thả ta, ta có thể sẽ bỏ qua chuyện cũ.



Hạn Thiên Ma Thần cũng cầu xin tha thứ.



Hắn không ngờ tình huống lại biến thành thế này.



Nếu như biết trước như thế, cho dù có đánh chết hắn, hắn cũng sẽ không đến.



Tất cả, tất cả, đều là do tên Lôi tổ kia.



- Ai, thật bi ai nha.



Lâm Phàm xòe năm ngón tay ra nắm hai đám huyết nhục, thứ còn sót lại duy nhất của hai chí cường giả.



Hiện nay, chỉ cần một người bình thường cũng có thể giết chết bọn họ, đủ để nhìn ra, trận tự bạo này hung mãnh bao nhiêu.



Cho dù chí cường giả cũng bị nổ thành như vậy, cho dù thân thể Lâm Phàm đã đạt đến cảnh giới Viễn Cổ cảnh đại viên mãn nhưng cũng không nhất định chống đỡ được.



Hiện tại Giao tộc lão tổ cùng Hạn Thiên Ma Thần đã không còn một chút phản kháng nào, bọn họ hiểu rõ, tính mạng bản thân đang bị Nhân tộc Đại Đế này nắm giữ trong tay.



Nếu muốn sống, chỉ có thể thuyết phục đối phương mà thôi.




- Không cẩn thận liền hủy diệt thành như vậy, đúng là có chút bi thảm.



Hắn không do dự, trực tiếp trốn vào hư không bay về phía xa.



Có điều Lâm Phàm không biết, thời điểm sau khi hắn rời đi.



Trong hư không có một đôi mắt sợ hãi vẫn luôn nhìn một màn trước mắt.



Thất Thánh lão cẩu nhìn thấy hình ảnh trước mắt đã sớm sợ vãi tè.



Hắn không nghĩ tới Nhân tộc Đại Đế này lại rất có sức ảnh hưởng, trực tiếp bẫy chết nhiều chí cường giả như thế.



Biến thái, thật sự quá biến thái.



Hắn nguyên bản còn muốn liều chết với Lâm Phàm, nhưng hiện tại Thất Thánh lão cẩu hắn thề, trước khi đại thế chưa thành, hắn tuyệt đối sẽ không liều mạng với tên Nhân tộc Đại Đế âm hiểm này.



Thất Thánh lão cẩu tuy thần phục người bí ẩn kia, nhưng hắn cũng sẽ không trở thành một con chó tùy người khác sai bảo, hắn đang mưu đồ bí mật, đang đợi, chờ đợi thời khắc cuối cùng giáng lâm.



Bảy đại chí cường giả toàn bộ ngã xuống.



Chuyện này mặc dù không truyền ra ngoài, nhưng đối với đông đảo Cổ Tộc Ma Thần, bọn họ đã cảm nhận được Cực Thiên Ma Thần và Hạn Thiên Ma Thần đã bỏ mình.



Trong lòng mỗi Ma Thần cùng với chí cường giả đều trở nên ngưng trọng.



Đây là sự kiện nghiêm trọng nhất trong vô số kỷ nguyên đó giờ của bọn họ.



...



Mà lúc này, Lâm Phàm vẫn đang qua lại trong hư không, chỗ kia đã không lưu lại đường sống.



Lâm Phàm cảm giác, bản thân có thể đối đầu một trận cùng đông đảo chí cường giả rồi.



Một mực tránh né làm bọn chúng cảm thấy mình rất dễ bị khi dễ.



Lâm Phàm cảm thấy, giờ đã đến thời điểm mình biểu hiện thực lực, trấn áp tất cả, để đông đảo chí cường giả biết, ca không phải củi mục, muốn nặn bóp thế nào thì thế đó.



Nhân tộc trong Huyền Hoàng Giới đã xuất hiện không ít người thiên kiêu, nhưng muốn để bọn họ đạt đến Thần Thiên Vị tầng mười Vĩnh Hằng Thần Vị cảnh, sợ rằng không phải dễ dàng.



Nhất định phải tìm một chỗ đặt chân, làm trụ sở cũng như là chỗ dựa vững chắc nhất cho Nhân tộc ở thế giới này.



Ngay thời điểm Lâm Phàm đang suy nghĩ điều này, một đạo khí tức để hắn phải chú ý ở phía trước.