Tối Cường Hệ Thống
Chương 930 : Cưỡi Ngựa Gỗ Rất Giỏi
Ngày đăng: 10:19 30/04/20
Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Thời điểm Lâm Phàm mở mắt, nhìn thấy một gương mặt muốn ăn đòn trước mặt mình.
Bất quá những thứ này cũng không sao.
May mà tới kịp nên mạnh mẽ giành được một vị trí.
Bằng không e rằng còn phải tìm một phụ nữ có thai sắp sinh khác, sau đó sẽ có một cặp sinh đôi ra đời.
- Thần Thiên Vị tầng ba.
- Thần Thiên Vị tầng mười.
Lâm Phàm nhìn một cái đã hiểu, tu vi nam tử này cùng nử tữ nằm trên giường rất yếu, có thể nói là cặn bã.
Lâm Phàm cũng không nghĩ nhiều, ngay lập tức tiến nhập vào nội thiên địa, có một phong ấn đang phong tỏa toàn bộ tu vi hắn.
Cần phải tiêu hao một ít thời gian, chậm rãi giải trừ nó.
Hiện tại những người xung quanh nói gì, Lâm Phàm đều hiểu được.
Xem ra tri thức ngôn ngữ của Tiêu Dao công tử đã truyền vào đầu hắn.
Hiện tại, chuyện duy nhất Lâm Phàm cần làm chính là mở phong ấn rồi từ từ khôi phục thực lực của mình
Ngay thời điểm Lâm Phàm suy nghĩ những chuyện này, đột nhiên cảm thấy có vật gì đó chặn miệng mình lại.
Mở mắt ra.
Ngứa trứng...
Bản Đế không bú sữa mẹ...
Nhưng bây giờ Lâm Phàm không muốn nói nhiều, thôi vậy.
- Lão gia, đặt tên cho đứa bé chưa.
Nữ từ đang cho bú sữa hỏi.
- Phu nhân, nàng đặt đi.
Lâm Hào Minh cười nói.
Nữ tử có chút mệt mỏi nhìn hai đứa bé trong ngực, sau đó mở miệng nói.
- Nam hài thì thiếp chỉ hy vọng nó bình bình phàm phàm mà sống, vậy gọi là Lâm Phàm đi.
Lâm Phàm đang chịu đủ hành hạ, vừa nghe thấy cái tên này, nhất thời kinh ngạc thốt lên một tiếng.
- Thật là thần nha, còn biết tên bản đế là Lâm Phàm nữa.
Thiếu gia của Lâm gia không phải không biết nói chuyện mà không thích nói chuyện.
Đồng thời trong mấy năm này, Lâm Phàm tuy rằng vẫn luôn cố gắng mở ra phong ấn thế nhưng thực lực của người ở Thăng Long Thành cũng tăng lên không ít.
Có tám gia tộc, bảy gia tộc khác đều rất trâu bò, Lâm gia chính là nhỏ yếu nhất.
Những Lâm Phàm cũng không để ý những thứ này, người khác không chọc tới hắn nên hắn cũng lười ra tay.
Em gái ra đời chung với hắn từ sau khi biết chạy, biết nói cũng thường xuyên đến quấy rầy hắn.
Từ đó về sau, mỗi ngày tỉnh lại liền sẽ có ba nha đầu mỗi giờ mỗi khác đều đùa bỡn hắn.
Chạy như điên trong sân, liều mạng để Lâm Phàm ăn đủ các thứ..
Có lúc Lâm Phàm cũng cảm thấy rất thương cảm.
Quá đáng yêu, quá được hoan nghênh cũng là một cái tội.
Mà Lâm Hào Minh kia thỉnh thoảng cũng sẽ tới đây, mang đến cho hắn đủ loại đồ chơi, những món đồ chơi này khiến Lâm Phàm cảm thấy cạn lời.
Thế nhưng mỗi lần hắn đều cật lực phối hợp.
Đối với gia đình như vậy, Lâm Phàm cũng cảm thấy có chút bất đắc dĩ.
Sớm biết như vậy đã tìm một gia tộc không biết đùa giỡn cmnr.
Hoặc là tìm một gia tộc có thâm cừu đại hận cũng được.
Chí ít sẽ không ai để ý đến một gia hỏa có tính cách quái dị như hắn.
Lại qua hai năm.
Lâm Hào Minh lấy ra rất nhiều võ đạo thần thông.
Lâm Phàm nhìn cái đống này, chả có hứng thú lắm.
Công pháp rác rưởi như thế, luyện tập chỉ lãng phí thời gian, vẫn là giải trừ phong ấn vui hơn.
Từ đó về sau, thanh danh hắn lại lần nữa lan truyền ra ngoài.
Thiếu gia Lâm gia là một phế vật, không cách nào tu luyện...
Đối với tai tiếng thế này, Lâm Phàm không quan tâm, thân là cường giả, nếu như dễ dàng bị ảnh hưởng bởi những lời đồn đãi trái phải như vậy, còn có thể là cường giả sao.
Bất quá khiến cho Lâm Phàm cảm thấy kinh ngạc chính là, Lâm Hào Minh vậy mà chỉ lộ vẻ thất vọng có một lần, sau đó cũng không còn biểu hiện ra biểu tình khác thường gì nữa, chỉ càng thêm bảo vệ Lâm Phàm hơn, phảng phất như thiếu nợ Lâm Phàm cái gì đó.
Đối với những chuyện này, Lâm Phàm thật sự không muốn nói nhiều.
Có điều, ba em gái vẫn luôn quấn quýt lấy mình kia, thiên phú tu luyện ngược lại không tệ, chỉ trong khoảng thời gian mấy năm, đã có thể tu luyện đến Hoang Thiên Vị, bất cứ lúc nào cũng có thể đi vào Thần Thiên Vị.
Ba năm sau...