Tối Cường Hệ Thống

Chương 931 : Giải Sầu Một Chút

Ngày đăng: 10:19 30/04/20


Người dịch: Minh Thư

Biên: Kira123

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào



Chớp mắt, Lâm Phàm đã đi tới nơi này mười một năm rồi.



Xoạt xoạt!



Một tiếng động lanh lảnh đang vang lên trong cơ thể Lâm Phàm, phong ấn đã hóa thành tro tàn, tiêu tán không còn một chút.



- Thực lực cuối cùng đã khôi phục rồi.



Lâm Phàm mừng rỡ trong lòng.



Mười một năm, ngày đêm mài mòn, cuối cùng cũng tiêu diệt được phong ấn, nếu cứ mặc cho nó tự tiêu tán thì ít nhất phải cần đến hai mươi năm.



Thời gian dài như vậy Lâm Phàm không chờ được.



Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn thế giới đầy xa lạ này.



Đại lục Vô Tận.



Một thế giới vô cùng rộng lớn, cường giả trong đó nhiều vô số, Lâm Phàm đều không quen biết tất cả bọn họ.



- Tiên sư nó, thực lực rốt cục cũng được khôi phục, trong đại lục Vô Tận này, tiểu gia tuy không phải người mạnh nhất nhưng tuyệt đối có thực lực cường hãn, phải làm theo kế hoạch kế tiếp thôi.



- Gia nhập một tông môn.



Võ đạo thần thông mà thế giới này tu luyện khác với cách tu luyện của Huyền Hoàng Giới và Cổ Thánh Giới.



Nếu muốn nhanh chóng tăng cao thực lực, chỉ có biện pháp này.



Nếu chỉ dựa vào một mình mình, muốn trở thành cường giả đứng đầu, tuy không phải vấn đề lớn, nhưng tốc độ chắc chắn sẽ không nhanh bằng dựa vào tông môn.



...



Thăng Long Thành.



Ba bóng người diễm lệ xuất hiện trên đường phố.



Ba người này thu hút sự chú ý của người dân xung quanh.



Ba đóa kim hoa của Lâm gia.



Trong đó em gái ra đời cùng Lâm Phàm có dáng ngọc yêu kiều, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần.



- Mua một món lễ vật cho tiểu đệ đi.



Đại tỷ Lâm gia năm nay đã mười lăm, thân là nữ tử trong đại lục Vô Tận, ở độ tuổi này đã có thể nói đến chuyện cưới gả.



Có điều đại tỷ này thiên phú không tệ, thực lực cũng đã là Thần Thiên Vị tầng bốn, nếu như có cơ duyên tiến nhập tông môn, chắc chắn có thể phát triển nhiều hơn nữa.



- Đúng a, tiểu đệ nhiều năm như vậy đều rất ít nói chuyện, ngươi nói xem tiểu đệ có phải không thích nói chuyện hay không a.
- Các ngươi làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?



Lâm thị vừa nhìn ba khuê nữ nhà mình, đã đoán được các nàng gặp phải chuyện gì bên ngoài rồi.



- Cha, mẹ, bọn con trên đường bị Hoàng Thái Long khi dễ, hắn ngắt mặt con, còn sờ soạng tay đại tỷ, nói mấy ngày nữa muốn tới Lâm gia cưới ba người bọn con làm thiếp.



Lâm Lan Nhi khóc sướt mướt nói.



- Tên vô liêm sỉ Hoàng Thái Long này khinh người quá đáng.



Lâm Hào Minh tức giận.



Nhưng hắn biết rất rõ tình cảnh bây giờ của Lâm gia, mặc dù là một trong tám gia tộc lớn nhất nhưng là gia tộc có thực lực yếu nhất.



Lâm gia bây giờ cũng chỉ có một mình hắn, không có thành tựu gì.



Hiện tại khuê nữ lại bị Hoàng Thái Long khi dễ, Lâm Hào Minh hiển nhiên không thể nhịn, nhưng nếu như muốn gây xích mích với Hoàng gia, bọn chúng sẽ tìm được một lý do để đối phó Lâm gia, đến lúc đó thì nguy.



- Hoàng gia ở đâu?



Vừa lúc đó, một thanh âm truyền đến.



- Hoàng gia ở thành tây.



Lâm Hào Minh nói, sau đó phản ứng lại.



- Nhi tử, con hỏi cái này để làm gì?



- Đệ đệ.



- Ca ca...



Thần sắc Lâm Phàm bình tĩnh, không buồn không vui, chắp hai tay sau lưng, sau đó nhìn về phía mọi người.



- Đợi mười một năm đúng là có chút buồn bực, đi tìm Hoàng gia đó giải sầu một chút.



Lâm Phàm cười nói, sau đó ngón tay khẽ động, một ánh hào quang bất ngờ từ phương xa xuất hiện.



Một thanh trường kiếm thường dùng để luyện võ phá không mà đến, sau đó xuất hiện trong tay hắn.



Thân thể Lâm Phàm khẽ động bay đi.



- Đệ đệ hắn...



Lâm Hàm Ngọc sững sờ, vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.



- Con trai của ta không phải phế vật sao? Nó bắt đầu tu luyện từ khi nào mà vậy, hôm nay lại nói được nhiều như thế nữa?



- Không được, đi mau...



Lâm Hào Minh lúc này mới phản ứng lại, sau đó vỗ đùi, vội vàng đuổi theo Lâm Phàm.