Tối Cường Hệ Thống
Chương 982 : Súc Sinh, Ngươi Muốn Làm Gì?
Ngày đăng: 10:20 30/04/20
Người dịch: Sunshine
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nơi vực sâu dưới nền đất, khu bị phong ấn.
Một ông già ngồi ngay ngắn ở đó, bốn phương tám hướng đều là những thứ màu vàng, những văn tự vặn vẹo thần bí, đám văn tự này tản ra lực lượng phật tính vô biên, đồng thời trên đỉnh đầu của lão giả cũng bao phủ một màn ánh sáng, màn ánh sáng này giống như một cái ô tám sừng bao phủ lão, trấn áp lão triệt để tại nơi này.
A!
Ông lão gào thét liên tục, muốn phá mở phong ấn, ra ngoài giết chết tiểu tử này, nhưng vừa mới động đậy, một đạo phật lực vô thượng trấn áp, trực tiếp áp chế lão lại.
Lão phẫn nộ muốn thổ huyết nhưng vừa rồi đã tổn thất nhiều tinh huyết như vậy, nếu như bây giờ lại phun thì xong đời luôn rồi.
- Tên vô sỉ nhà ngươi, dám hãm hại bản tổ mất mấy vạn năm pháp lực, ngươi… tên súc sinh này.
Ma Tổ phẫn nộ phun một tràng chửi rủa.
Lâm Phàm giờ đang nhàn nhã đứng đó nhìn ngọn núi bị phong ấn, khóe miệng lộ ra nụ cười xán lạn.
- Không cần nôn nóng như vậy, chúng ta từ từ nói chuyện, ta đã nói không cần rồi nhưng ngươi lại cứ nhất định phải cho ta uống đan dược, ngươi nói việc này trách ai?
Lâm Phàm cười nói.
Vô Dục Ma Tổ nổi giận, hắn hung uy cái thế, từng khống chế thiên địa, chưa bao giờ bị lừa dối, lửa giận trong lòng hắn hiện giờ nếu như bộc phát, có thể đốt cháy cả thiên địa a.
Nhưng giờ đang bị phong ấn, hắn không có cách nào.
- Được, hôm nay cho dù bản tổ phải tiêu hao bản nguyên nhiều hơn, cũng phải trấn áp triệt để nhà ngươi.
Ma Tổ nổi giận, tức giận ngất trời, trong chớp mắt, ngọn núi phong ấn đột nhiên chấn động.
Một luồng Ma khí cao vút phóng lên trời, một con ma chưởng cự long từ lòng đất bay ra ngoài, trên thân cự long ma chưởng ám đầy tử khí âm u, nó vừa chạm vào hư không, hư không lập tức bị nghiền nát.
Trong lòng Lâm Phàm kinh hãi, bắt đầu chửi mẹ nó, hắn không ngờ Vô Dục Ma Tổ thật sự muốn giết mình, thậm chí không tiếc tiêu hao bản mệnh tinh nguyên, truyền sức mạnh ra ngoài.
Cho dù chỉ mới dùng một chút lực lượng, nhưng đối với Lâm Phàm, nó giống như núi nặng nề đè chết người, lực lượng trấn áp điên cuồng cuốn tới, khiến người ta không có bất kỳ phản kháng nào.
- Giun dế, ngươi phải trá giá thật đắt cho hành vi của mình.
Vô Dục Ma Tổ ra tay, thanh thế phi phàm, khí tức hủy diệt bay thẳng đến nghiền ép Lâm Phàm.
Ngứa trứng!
Đùa à, chuyện này cần gì phải xoắn, ca có vô số thủ đoạn bảo mệnh mà, hừ hừ.
- Súc sinh, ngươi còn trở về làm gì?
Vô Dục Ma Tổ gào thét.
Lâm Phàm cười cợt.
- Vừa nãy ta quên mất một chuyện, ta muốn thử một lần, nếu như thành công, nói không chừng có thể giết được ngươi.
- Nói láo.
Vô Dục Ma Tổ tức đến nổ phổi, hắn không ngờ tiểu tử này lại muốn giết mình, sau đó lại càng cười lớn khinh thường.
- Nằm mơ giữa ban ngày, phong ấn này do Vị Lai Vô Lượng Vương Phật phong ấn, bằng bản lãnh của ngươi, cho dù tu luyện thêm trăm vạn năm nữa cũngkhông có khả năng loại phá bỏ phong ấn này.
- Phá phong ấn em gái ngươi ấy, lão tử đây muốn phong ấn và ngươi cùng vào chung một nồi.
Lâm Phàm mở miệng nói.
- Thiên Địa Dung Lô, ra đi.
Ầm ầm!
Thời khắc này, Thiên Địa Dung Lô trôi nổi trong hư không.
Lớn!
Lớn!
Vốn dĩ Thiên Địa Dung Lô cũng không quá lớn, nhưng lúc này nó đang lớn dần lên, dần dần, còn lớn hơn cả kim sơn trước mắt.
Dưới chỉ thị của Lâm Phàm, Thiên Địa Dung Lô lật ngược lại, miệng lô hướng xuống dưới sau đó bao phủ ngọn núi bị phong ấn.
Lâm Phàm cẩn thận nhìn một chút, sau đó hài lòng gật gật đầu.
- Không sai, không sai, cửa động to nhỏ vừa vặn, có thể tận diệt.
Vô Dục Ma Tổ cảm nhận được tình huống này, điên cuồng hét lên.
- Súc sinh, ngươi muốn làm gì?
- Đợi lát nữa ngươi sẽ biết.
Lâm Phàm trả lời.