Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 4152 : Vũ khí chung cực

Ngày đăng: 16:44 18/04/20


Bởi vì được Lão Miêu nhường, nên đội ngũ của Lưu Xuyên thuận lợi thăng lên chiến giới bảy, tiếp theo bọn họ chỉ cần tích lũy đủ điểm là có thể đổi vũ khí cam. Nào ngờ Giang Thiếu Khuynh phút trước vừa thăng chiến giới bảy, phút sau Từ Sách đã gửi thư kèm theo một đống tài liệu sang cho anh—— vừa vặn chính là tài liệu cần để đổi vũ khí cam của Võ Đang thái cực.



Từ Sách nói "Một tháng này cậu cùng bọn họ đánh cạnh kỹ trường, tôi ở bên Khu 5 rảnh rỗi không có gì làm nên đi phụ bản với mấy đoàn cố định, cũng tích cóp được một ít tài liệu, cậu mau đi đổi vũ khí đi."



Lưu Xuyên cười nói "Đại gia có khác hen, chưa gì đã chuẩn bị sẵn hết luôn."



Giang Thiếu Khuynh trong lòng rất là cảm động, nhưng đồng thời cũng thấy hành động "che chở" của Từ Sách làm anh có hơi xấu hổ trước mặt mấy đội hữu, tuy bảo hai người họ là bạn học trung học với nhau, tình cảm tự nhiên cũng thân hơn so với các đội hữu khác, nhưng Từ Sách tích cóp tài liệu đưa mình đổi vũ khí cam, thiên vị mình một cách trắng trợn như vậy, thật là có hơi khoa trương quá...



Giang Thiếu Khuynh nghĩ nghĩ, vẫn là kềm không được mật cho Từ Sách "Cậu đưa tôi làm chi, đội trưởng với mấy người kia đã có ai đổi vũ khí đâu..."



Từ Sách "..."



Mấy hôm tất bật chuẩn bị tài liệu giúp Thiếu Khuynh đổi vũ khí, cũng gần như là quên béng điều này. Cả đám là đội hữu với nhau, tự nhiên nên đối xử bình đẳng mới đúng, nhưng anh thích Giang Thiếu Khuynh lâu như vậy, đã sớm hình thành thói quen đặt Thiếu Khuynh ở vị trí số một, cho nên đương nhiên là ưu tiên gom tài liệu cho Thiếu Khuynh đổi vũ khí trước, bởi vì tình cảm giữa anh với Thiếu Khuynh khác xa so với đám người kia... Nhưng bởi vì hưng phấn có hơi quá đà, quên mất ở đây còn có một.... đội trưởng, công khai nói ra như vậy hình như có chút.. không ổn?



Từ Sách xấu hổ sờ sờ chóp mũi nói "Khụ, thời gian có hạn nên chỉ có thể gom tài liệu đủ để đổi một cái vũ khí..."



Lưu Xuyên hào phóng nói "Không có gì, tôi hiểu mà, Thiếu Khuynh đổi vũ khí trước đi."



Từ Sách "..." Hiểu cái con khỉ ấy chứ hiểu!



Lưu Xuyên đương nhiên không hiểu nguyên nhân thật sự vì sao Từ Sách tốt với Giang Thiếu Khuynh như vậy, anh chỉ "thuần khiết" cho rằng hai người là bạn học trung học với nhau nên Từ Sách mới đối với Giang Thiếu Khuynh tốt như thế, cười nói "Những người còn lại đánh thêm vài trận, tích lũy ít điểm nữa là có thể đổi vũ khí cam. Phải rồi Từ Sách, mấy ngày sắp tới buổi tối anh rút ra một ít thời gian cùng mọi người đánh cạnh kỹ trường được chứ? Tứ Lam dạo gần đây có việc bận."



Từ Sách nói "Ok, không thành vấn đề."



Lam Vị Nhiên nói "Thế tôi rời đội luôn đây, Từ Sách vào thay đi, sắp tới phải đi Mỹ một chuyến, khoảng tháng sau mới về."




Bạch Ngọc Bồ Đề của Lý Tưởng tự mang kỹ năng "Từ Bi Chú", cưỡng chế địch nhân ở xung quanh tiến vào trạng thái trầm mặc để bảo vệ đội hữu.



Trùng sáo vũ khí của Trạch Văn tự mang kỹ năng "Minh Điệp Chi Tế" nháy mắt thả ra độc điệp tử sắc phô thiên cái địa tạo thành phạm vi sương mù, gây cho quần thể địch nhân debuff thất minh.



Kỹ năng đặc biệt "Khôi Lỗi Chi Vũ" của vũ khí Lưu Xuyên có thể triệu hồi đồng thời bảy con rối, cấm túc toàn bộ kẻ địch trong phạm vi xung quanh.



Vũ khí của Lam Vị Nhiên là Lam Sương, sử dụng phiến quạt tạo ra quần công trong phạm vị 180°, nháy mắt đóng băng địch nhân.



Bát Hoang Quy Nguyên Kiếm của Giang Thiếu Khuynh hồi full mana trong nháy mắt, Cô Nguyệt của Tiểu Dư là hồi full máu, Huyết Ảnh Đao của Từ Sách giúp gia tăng bạo kích, có thể xông vào trận doanh địch bùng damage giết người.



Các loại vũ khí chung cực đều có thể phối hợp hoặc tổ hợp với nhau, nhưng cụ thể vận dụng thế nào, cần mọi người trải qua thực chiến dần dần tích lũy kinh nghiệm.



Đổi được vũ khí cam, Lưu Xuyên xem như giải quyết được một gánh nặng, cho nên tối hôm đó ngủ cũng ngon hơn, nằm mơ thấy cảnh tượng xuân về hoa nở rất là tươi mát.



Đến mùa xuân sang năm, anh sẽ dẫn những đồng bọn tốt nhất của mình chuẩn bị cùng nhau tham gia giải tranh bá toàn quốc, thực lực của đội ngũ của bọn họ đang dần dần tăng lên từng bước ổn định, nhất là ba tên tân thủ Trạch Văn, Lý Tưởng cùng Tiểu Dư, ba con gà hồi ban đầu tới giờ dù là đánh ở chiến giới bảy cũng có thể bình tĩnh ứng phó, cả ba người họ thực sự đã hoàn toàn lột xác, làm đội trưởng như Lưu Xuyên nhìn thấy đội viên của mình lớn dần, trong lòng cũng không nén được vui mừng.



Bọn họ tuy tính cách khác nhau, mỗi người đều có nét đặc sắc riêng của mình, nhưng bọn họ có một điểm chung với nhau, đó là tất cả đều rất thật lòng, rất chăm chỉ, cũng rất cố gắng, hơn nữa đều rất nghe theo mệnh lệnh của đội trưởng là anh, bọn họ cùng nhau luyện tập, cùng nhau tiến bộ...



Lưu Xuyên rất tin tưởng, những thanh vũ khí kia, rồi sẽ có một ngày theo chủ nhân của bọn họ bước lên sàn đấu, tỏa ra hào quang rực rỡ chói mắt nhất!



Giải quyết xong vấn đề vũ khí của các đội hữu, Lưu Xuyên liền bắt đầu dồn tinh lực chuyển sang chuyện huấn luyện đội trường.



—— Giải thi đấu liên trường đại học toàn quốc, đã muốn cách bọn họ ngày càng gần...