Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 4179 : Cửu long tề tựu (hạ)

Ngày đăng: 16:44 18/04/20


Phòng khách 303 được bố trí thành góc huấn luyện tạm thời của cả đội, phải đặt cả mười cái máy tính cho nên không có chỗ trống để đặt sofa, mọi người cũng không có chỗ để ngồi xuống, Lưu Xuyên bèn bảo tất cả ngồi vào ghế máy tính, mỗi người một ghế xoay lại đối mặt nhau, chỉnh tề hai hàng song song, thoạt nhìn rất giống một đám ngồi bao phòng Net.



Lưu Xuyên là đội trưởng trái lại đứng bên cạnh, hắng giọng một cái mới mỉm cười bảo "Phải rồi, mọi người có mang theo thú bông kia không?"



Cả đám tự giác lấy con thú bông mà mình giữ mang ra đặt trên bàn, Lý Tưởng là Thiếu Lâm, Tần Dạ cầm Nga My, Từ Sách cầm Minh Giáo, Giang Thiếu Khuynh là Võ Đang, Ngô Trạch Văn cầm Ngũ Độc, Tiêu Dao trong tay Lam Vị Nhiên cùng với Cái Bang trong tay Dư Hướng Dương, tám con thú bông môn phái bản kỷ niệm số lượng lúc trước chia ra lần nữa đầy đủ gom lại.



Mọi người nhìn tám con thú bông đại diện cho tám môn phái đặt cạnh nhau, trong lòng cảm giác có chút kỳ diệu, nhất là Lý Tưởng. Khi ấy cầm thú bông chia cho mọi người, cậu chàng hoàn toàn không nghĩ tới sẽ có ngày cả bộ thú bông được đoàn tụ cùng nhau như thế này...



"Đầy đủ hết ha." Lưu Xuyên mỉm cười gom lại tám con thú bông, đặt ở chỗ dễ thấy nhất trong phòng khách, nói "Coi như vật cát tường của chiến đội đi."



Lý Tưởng cười nói "Được đó, có ý nghĩa kỷ niệm."



Lưu Xuyên gật đầu, nói tiếp "Hôm nay là ngày đầu tiên chiến đội Long Ngâm của chúng ta tập trung huấn luyện, trước hết chúc mọi người năm mới vui vẻ." Lưu Xuyên vừa nói vừa lấy ra một xấp bao lì xì, phát cho mỗi người một cái "Mỗi người một bao lì xì ha, tiền không nhiều lắm, coi như lấy hên thôi."



Mọi người nhận lấy bao lì xì mở ra xem, bên trong mỗi bao đều có một tờ 100 nhân dân tệ mới tinh, tiền không nhiều lắm, chủ yếu là tấm lòng.



Tần Dạ ngẩng lên hỏi "Cả tôi cũng có à?"



Lưu Xuyên cười nói "Đương nhiên, có mặt là có phần."



Nói xong lại nhét cho cô em gái Lưu Hiểu Mông của mình cùng "chậu bông" Hùng Dịch mỗi người một cái, Hùng Dịch nhận bao lì xì mà sướng rơn, lì xì do đích thân Xuyên thần phát đó, thứ này đối với fan cuồng của Võ Lâm như anh chàng mà nói còn đáng quý hơn là trúng sổ xố, nhất định phải cất cho kỹ về sau còn làm kỷ niệm nữa...



Lưu Xuyên phát tiền lì xì xong rồi, mới nói tiếp "Mọi người lặn lội đường xa tới đây, đi đường hẳn là cũng mệt mỏi lắm rồi, nên tôi cũng không muốn khách sáo nhiều lời làm gì, chúng ta nói nhanh giải quyết gọn, tiến thẳng vào chủ đề chính đi—— đội trưởng do tôi đảm nhận, không ai có ý kiến gì chứ?"



Tất cả mọi người đều tỏ vẻ không có ý kiến, chiến đội này vốn là do Lưu Xuyên một tay tạo dựng nên, cũng chỉ có mỗi Lưu Xuyên mới khiến cho mọi người cảm thấy tin phục.



Lưu Xuyên lại nói tiếp "Tiếp theo là chọn đội phó, mọi người cùng nhau bầu người mà mình muốn đề cử đi, có đề nghị gì thì cứ nói thẳng ra, không cần phải ngại."



Lâm Đồng cười nói "Tôi gia nhập trễ nhất, cũng chưa kịp hiểu biết gì về mọi người cho nên không có ý kiến, mọi người cứ việc chọn đi."



Lý Tưởng nói "Tui thấy chọn đội phó tốt nhất là chọn người có kinh nghiệm ý, giống tui Tiểu Dư với Trạch Văn đều là tân nhân, về sau đụng tới truyền thông phóng viên ứng phó không nổi đâu."
Lâm Đồng cười nói "Không thành vấn đề, cảm ơn đội trưởng."



Lưu Xuyên gật đầu, quay qua nói tiếp "Phòng khách 303 sẽ là chỗ huấn luyện tạm thời, tôi là đội trưởng nên sẽ ở lại 303 để tiện giám sát mọi người huấn luyện, Tứ Lam cậu là đội phó nên ở 403 đi, hai chúng ta chia nhau ra, nếu ai gặp vấn đề gì cũng có thể tùy thời tìm hai người chúng ta giải quyết."



Lam Vị Nhiên gật đầu.



Thấy mọi người đều không nói lời nào, Lưu Xuyên suy tính một lát, cuối cùng quyết định "Vậy đi, Giang Thiếu Khuynh, Từ Sách với Ngô Trạch Văn, ba người cùng tôi ở 303. Tiểu Dư, Lý Tưởng, Tần Dạ cùng Tứ Lam cùng nhau ở 403, tôi xếp như thế được không? Có vấn đề cứ nói thẳng, không cần ngại."



Lưu Xuyên xếp như vậy là xem như suy xét chu toàn về mọi mặt, đương nhiên xếp Ngô Trạch Văn ở cùng với mình cũng là có một chút tư tâm, bởi vì về sau anh với Trạch Văn sẽ là cộng sự của nhau trong thi đấu, hai người ở gần nhau tiện cho việc trao đổi hơn. Còn về Từ Sách với Giang Thiếu Khuynh, hai người này là buộc dính nhau rồi, tách ra có vẻ không tốt lắm, mà xếp Từ Sách ở gần mình là vì phòng ngừa vị này sẽ biến thành nhân tố gây bất ổn cho cả đoàn đội...



Tính cách của Từ Sách quá mức kiêu ngạo, Lưu Xuyên sợ Tứ Lam "ép" không nổi người này, cho nên thôi thì cứ để "thanh dao bén" này lại bên cạnh mình cho yên tâm chút.



Còn lại ở lầu bốn, Tiểu Dư với Lý Tưởng tính cách có điều đơn giản, nên Lưu Xuyên khá là yên tâm về hai người này, Tần Dạ với Tứ Lam bình thường ưa cãi nhau vài câu, cũng không ảnh hưởng gì mấy đến đoàn đội, để hai cao thủ ở gần nhau tiện trao đổi tâm đắc cũng tốt.



Đội trưởng suy xét rất là chu đáo, cho nên không ai có ý kiến gì.



Lưu Xuyên cười nói "Ok cứ như vậy đi, còn cụ thể chia phòng ra sao thì mọi người tự mình bàn bạc với nhau đi ha." Anh dừng một chút, lại bổ sung thêm "Tiếp theo là vấn đề thứ ba—— bắt đầu từ ngày mai chúng ta sẽ chính thức bước vào tập huấn, đây là lịch huấn luyện tuần đầu tiên, mọi người xem thử đi."



Lưu Xuyên lấy ra bảng kế hoạch huấn luyện soạn sẵn từ trước, phát cho mỗi người một tờ, Lam Vị Nhiên cùng Tần Dạ liếc nhìn một cái liền biết đây là tiêu chuẩn huấn luyện của tuyển thủ chuyên nghiệp.



Ngược lại mấy tân nhân nhìn bảng kế hoạch đều kinh ngạc vô cùng, không ai nghĩ tới Lưu Xuyên lại đặt kế hoạch huấn luyện từ sớm như vậy.



Đội trưởng của bọn họ thoạt nhìn như vô tâm vô phế, vậy mà trong buổi họp đầu tiên đã để lộ ra cung cách làm việc dứt khoát gọn gàng mau lẹ, thực sự khiến mọi người cảm thấy bội phục—— không hổ là Xuyên đội, vị đội trưởng duy nhất từng dẫn dắt chiến đội Hoa Hạ đoạt được thành tích đại mãn quán. Xuyên đội chẳng những đáng tin cậy, còn suy xét mọi thứ hết sức chu đáo toàn diện, khiến cho người ta không cách nào bắt lỗi được.



Nhìn bảng kế hoạch huấn luyện của Xuyên đội, trong lòng mọi người rốt cuộc có một chút cảm giác khẩn trương.



Xuyên đội đã tận chức tận trách như vậy, bọn họ cũng phải noi theo đội trưởng, kể từ hôm nay phải luôn nghiêm khắc đối với bản thân mình, bởi vì bọn họ đã không còn là một người chơi đơn giản nữa...



—— bọn họ bây giờ đã là tuyển thủ chuyên nghiệp của chiến đội Long Ngâm!