Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 6273 : Nỗi khổ tâm của đội trưởng (Hạ)

Ngày đăng: 16:46 18/04/20


Khi cơm nước xong xuôi trở về khách sạn, Lưu Xuyên vừa mở cửa đã thấy Ngô Trạch Văn đang ngồi trước máy tính xem video thi đấu, thị lực Lưu Xuyên rất tốt, liếc mắt liền nhận ra bản đồ Tử trúc lâm quen thuộc, rõ ràng Ngô Trạch Văn đang xem phát lại trận đấu giữa Long Ngâm và Thịnh Đường.



Cậu xem rất chăm chú, đôi mắt đen láy tỏa ra ánh sáng nhìn màn hình không rời, đến mức không phát hiện Lưu Xuyên đi tới bên cạnh.



– học bá nhà chúng ta đang nghiên cứu video nghiêm túc đó nha.



Lưu Xuyên hơi nhếch môi, nhẹ nhàng vươn tay ôm lấy Trạch Văn từ phía sau, đặt cằm lên vai cậu cọ cọ.



Ngô Trạch Văn nhận ra khí tức quen thuộc, lúc này mới tháo tai nghe xuống, quay đầu nhìn Lưu Xuyên: “Về rồi à?”



“Ừ.” Lưu Xuyên thấp giọng nói: “Xem video chăm chú như vậy có phát hiện gì mới không?”



Ngô Trạch Văn nghiêm túc nói: “Vừa rồi tôi đang nghĩ, loại bản đồ rừng cây này nếu dùng đấu pháp hiến tế sẽ đánh như thế nào. Luân thần của Thất Tinh Thảo cũng là Ngũ Độc, nhưng vì đấu pháp của tôi thiên về hình thức dùng pet giống với sư phụ, đó là lý do tại sao khi mang theo pet sẽ không thể phát huy tốt trên địa hình này.”



Tuy Tô Thế Luân chơi hệ triệu hồi, nhưng đấu pháp hiến tế của anh lại đem sủng vật trở thành một loại công cụ gia tăng trạng thái của chủ nhân, thời gian sống của pet của anh rất ngắn, phần lớn sau khi triệu ra sẽ nhanh chóng bị hiến tế, bổ sung các loại trạng thái cho chủ nhân và đội hữu. Vì vậy dù là bản đồ loại gì, anh không cần thao tác chính xác cách đi của pet, vì vậy cũng không thể bị nhắm tới.



Ngô Trạch Văn phần lớn đều học theo Trương Thư Bình, đấu pháp lấy khả năng công kích của pet làm yếu tố chính, loại đấu pháp này sẽ hạn chế phát huy của tuyển thủ trong bản đồ rừng cây, vì vậy cậu mới đang suy xét làm thế nào tìm được điểm cân bằng mới có thể ứng phó với cục diện bất lợi này.



Ngô Trạch Văn ngẩng đầu lên nhìn Lưu Xuyên, tựa hồ muốn nghe ý kiến của hắn.



Lưu Xuyên nhìn ánh mắt nghiêm túc của cậu, nhịn không được cười cười, vươn tay vò rối tóc của cậu, nói: “Em thích nghiên cứu đến nghiện rồi, tôi biết đưa em lên sân đấu là không sai mà, nào chúng ta cùng thảo luận một chút.”



Lưu Xuyên cũng cầm notebook của mình, ngồi cạnh Ngô Trạch Văn mở máy tính ra đăng nhập game.



Hiện tại đấu pháp của Ngô Trạch Văn là dung hợp đặc sắc của Trương Thư Bình và Tô Thế Luân, còn chưa đủ ổn định, phải nói là vẫn còn đang trong giai đoạn sờ mò. Tuy biểu hiện của Trạch Văn trong rất nhiều trận đấu trước đó khiến phóng viên phải nhìn với cặp mắt khác xưa, nhưng Lưu Xuyên hiểu rất rõ, khi Long Ngâm đấu với đội yếu hơn, Trạch Văn đánh tuyển thủ hạng hai không có vấn đề, đấu với đội mạnh như Đồng Tước, Trạch Văn lại lợi dụng bản đồ mê cung lừa chết Tiểu Lộc, nhưng khi rơi vào địa hình bất lợi hoặc đối chiến cao thủ khi địa hình cân bằng, phần thắng của Ngô Trạch Văn thực ra không hề lớn.
Lý Tưởng lập tức gật đầu nói: “Được, tôi không nói cho ai đâu! Nhưng số liệu này mọi người tính toán thế nào, tôi xem mãi vẫn chưa hiểu lắm.”



Lý Tưởng đến gần máy tính nhìn tiếp, Tần Dạ giải thích: “Đây là bảng số liệu mà rất nhiều đội trưởng dùng để đánh giá tuyển thủ, có phần mềm chuyên để tính, giống với cách tính điểm MVP của liên minh, tổng hợp biểu hiện của tuyển thủ để chấm điểm.”



Lý Tưởng “Ồ” một tiếng nói: “Thật là xịn, lại còn có phần mềm như thế nữa!”



Tần Dạ nói: “Cái này cũng nhờ Lưu Xuyên năm ấy mở đầu, khi cậu ta dẫn dắt Hoa Hạ lấy được cúp của bốn mùa giải trong năm, liền thiết lập kho data cho từng tuyển thủ. Chỉ cần xem cái này, cậu ta sẽ biết trạng thái của tuyển thủ đó ra sao, tiến bộ hay thụt lùi, đang bay lên hay không đủ mạnh, có thể đánh chủ lực hay không, có giá trị bồi dưỡng hay không.”



Lý Tưởng cảm thán nói: “Sư phụ tôi thật là lợi hại! Không hổ là đội trưởng bốn lần quán quân liên tiếp, còn giỏi cả công nghệ nữa!”



Nhất là khi nhìn đường biểu đồ thong thả tăng lên của mình, Lý Tưởng cũng trở nên tự tin hơn.



Tần Dạ mỉm cười nói: “Năng lực của Lưu Xuyên rất tốt, cậu không cần lo lắng, cứ tin tưởng cậu ta là được.”



Tuy không muốn khen ngợi cái tên mặt dày Lưu Xuyên cho lắm, nhưng Tần Dạ không thể không thừa nhận, trong số các đội trưởng của liên minh chuyên nghiệp, Lưu Xuyên có phương thức độc đáo của riêng mình, hắn có thể bồi dưỡng ra nhiều cao thủ như thế đủ để chứng minh hắn là một đội trưởng ưu tú đến thế nào.



Nếu không phải vì vậy, bản thân anh làm sao lại có thể quay về gia nhập đội tuyển Long Ngâm sau khi đã giải nghệ đây?



Bởi vì tin tưởng Lưu Xuyên, tin tưởng con người này có thể dẫn dắt đội tuyển Long Ngâm hướng tới ngôi vương, Tần Dạ lựa chọn gia nhập Long Ngâm, ngoài việc giúp Lưu Xuyên, thực ra cũng là để cho chính mình một cơ hội làm lại từ đầu.



Anh cũng không hề hối hận với lựa chọn này.



Trong lòng anh tin tưởng vững chắc rằng một đội ngũ được tạo nên từ Lưu Xuyên, Tứ Lam cùng với nhiều người mới luôn cố gắng như vậy dù cho có phải gặp bao nhiêu gian nan, nhất định sẽ có được một tương lai rạng rỡ.