Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Chương 253 : Để tôi giải quyết

Ngày đăng: 16:42 18/04/20


Thiệu Trạch Hàng cùng Lộc Tường hợp tác nhiều năm như vậy, đã sớm nhìn ra trạng thái của cậu nhóc không giống bình thường. Tính cách của Lộc Tường trước giờ luôn hoạt bát sôi nổi, gặp phải những buổi tụ họp tiệc tùng như vậy đều là cao hứng tìm người ngồi nói chuyện, không thì chạy ra góp vui với mọi người, hôm nay lại im lặng trầm mặc không nói tiếng nào. Càng kinh dị hơn là, nhóc ăn hàng này cư nhiên không thèm đếm xỉa gì tới một bàn quà vặt cùng hoa quả bên kia.



—— nhất định là đã xảy ra chuyện gì! Hơn nữa còn cực kỳ nghiêm trọng.



Thiệu Trạch Hàng nghĩ đến thấy liền thấy sốt ruột, lập tức gọi Lộc Tường ra ngoài.



Tiểu Lộc Tường nãy giờ trong lòng vẫn luôn sợ hãi, mới cúi đầu không dám lên tiếng, sợ Thiệu đội phát hiện mắng cậu chết mất!



Vi phạm bị cấm thi đấu, đây cũng không phải chuyện giỡn chơi!



Dựa theo quy định của liên minh, nếu tuyển thủ đang còn trong thời gian thi đấu mà dùng bất cứ tài khoản nào phá kỷ lục thế giới sẽ bị liệt vào vi phạm quy định mức nhẹ, mức xử phạt là phê bình công khai cùng với cấm thi đấu ba trận.



Giải thường quy tổng cộng có 16 chiến đội tham gia, từng cặp đấu với nhau tuần hoàn, tổng cộng mỗi đội đều phải đánh khoảng 30 trận đấu, cuối cùng dựa vào điểm số đạt được xếp hạng chọn ra các đội được phép tham gia vào mùa chính thức. Bằng thực lực của chiến đội Đồng Tước, dù cho có thật sự thua 3 trận ở giải thường quy cũng không ảnh hưởng nhiều lắm đến vé tham dự giải chính thức của bọn họ. Nhưng mấu ở chỗ, những tuyển thủ chủ lực vi phạm quy định cũng giống như các cầu thủ bị phạt thẻ đỏ vậy,, dù cho chiến đội có thắng đi nữa cũng sẽ gây ra ảnh hưởng rất nặng đến toàn bộ thành viên trong đội.



Tính cách của Thiệu Trạch Hàng Lộc Tường rõ hơn ai hết, nam nhân là người cực kỳ nghiêm túc, đến nỗi các đội viên lâu năm của Đồng Tước cũng không ai dám ở trước mặt anh đùa giỡn. Lộc Tường tuy đã hợp tác với anh vài mùa giải, nhưng vẫn như trước không dám ngo ngoe trước mặt Thiệu đội nhà mình...



Thiệu Trạch Hàng thấy thiếu niên nho nhỏ sắc mặt tái nhợn cúi thấp đầu, giọng nói cũng bất giác nhẹ đi "Anh đâu có mắng chửi, em vội vàng nhận sai như vậy làm gì?"



Lộc Tường "..."



Giống như... quen luôn với chuyện nhận sai trước mặt Thiệu đội rồi ấy!



Thiệu Trạch Hàng nhỏ giọng hỏi "Nói đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"



Lộc Tường nhỏ giọng kể lại "Em với Tần Dạ lúc nãy đi tiệm Net chơi, em nghe Tần Dạ bảo sư phụ em đang chơi bên sv mới, tại hơi buồn nên em mới qua bên đó tìm sư phụ, rồi sư phụ tổ đội đi đánh phụ bản, lỡ tay phá kỷ lục thế giới của Danh Kiếm Các..."



Thiệu Trạch Hàng "...."



Một lũ ngứa tay!



Lưu Xuyên, Tần Dạ, Lộc Tường, ba tên cao thủ đứng đầu lại tổ đội đánh phụ bản, không phá kỷ lục thế giới mới là lạ đó!



Nếu như nhớ không lầm, tuyển thủ đang thi đấu dùng tài khoản khác đánh phá kỷ lục sẽ bị phán là vi phạm nhẹ, một khi xác thực thì sẽ bị cấm thi đấu ba trận?



Thiệu Trạch Hàng nhanh chóng suy nghĩ những điểm quan trọng, cau mày nói "Tài khoản của em với Tần Dạ có điểm lưu lại điểm nào để họ tra ra không?"



Lộc Tường vội nói "Tài khoản không sao, đều là dùng acc vớ vẩn thôi, quan trọng là IP."



Thiệu Trạch Hàng nói "Lên mạng ở tiệm Net thì IP cũng của tiệm, có gì đáng lo?"



Lộc Tường ngẩng đầu liếc nhìn Thiệu Trạch Hàng một cái, lại cúi đầu ủ rũ "...bởi vì trước lúc em log vào server mới, em có đăng nhập acc của mình ở server cũ, cũng đánh mấy trận lôi đài. Nếu liên minh bên kia thật sự tra ngọn nguồn, IP của em với Tần Dạ đăng nhập cả server cũ lẫn mới sẽ trùng khớp với nhau..."



"..." Thiệu Trạch Hàng im lặng.



Lộc Tường cúi đầu thấp hơn "Em hông phải cố ý đâu, đội trường..."



Thiệu Trạch Hàng quả thật muốn túm tên nhóc hồn nhiên này đánh cho một trận ra trò mà!



Cơ mà thôi, đánh nhóc này lại đau lòng nữa... bộ dạng nhỏ như vậy, một bàn tay tát qua phỏng chừng đánh cho thiếu niên lảo đảo mất...



Thiệu Trạch Hàng lạnh mặt nói "Đưa di động đây."



Lộc Tường lập tức moi di động ra, giống như hiến vật quý nâng hai tay đưa đến trước mặt Thiệu đội.



Thiệu Trạch Hàng mở danh bạ điện thoại, lục tên của "người nào đó" lựa chọn gọi đi.
Lưu Xuyên thấy tin tức này cũng kinh ngạc một lúc.



Giang Thiếu Khuynh bình tĩnh nói "Thành tích cao như vậy, trong đội họ chắc chắc có cao thủ cấp tuyển thủ chuyên nghiệp."



Lý Tưởng kinh ngạc "Cao thủ cấp chuyên nghiệp? Kinh quá vậy! Nhìn cách đặt tên của bọn họ, sáu người này rõ ràng là quen biết nhau."



Lưu Xuyên nói Hiển nhiên bọn họ rất quen thuộc lẫn nhau."



Đội ngũ thần bí này bên Võng Thông xuất hiện thực sự vô cùng đúng lúc!



Lưu Xuyên cẩn thận suy nghĩ, càng nghĩ càng cảm thấy an tâm.



Có câu, súng bắn chim đầu đàn, Lưu Xuyên đang lo lắng với kết quả này liên minh sẽ tra ra Lộc Tường với Tần Dạ, kết quả lại xuất hiện thêm một đội ngũ vô danh chủ động nhảy ra giúp bọn họ đỡ đạn. Lại xuất hiện đội ngũ mới phá kỷ lục, vậy áp lực Tần Dạ với Lộc Tường bên này sẽ giảm đi rất nhiều.



Phía quan phương muốn kiểm tra, hẳn là sẽ đặt trọng tâm lên đội ngũ của khu Võng Thông bên kia.



Cơ mà, đội cố định sáu người, lại có ít nhất một tuyển thủ chuyên nghiệp, lai lịch của đội ngũ này hiển nhiên không hề đơn giản!







Tiểu kịch trường



Lộc Tường đói bụng, nửa đêm thức dậy mò mẫm đi nhà bếp ăn vụng.



Thiệu đội bị thanh âm kỳ quái vang ra từ phòng bếp đánh thức, tưởng là có chuột liền ra xem, bật đèn xem thì thấy hoá ra nhóc kia đang ngồi xổm ở góc nhai bánh quy lạo rạo.



Thiệu đội:...



Lộc Tường ngẩng đầu, thấy nam nhân vẻ mặt lãnh đạm, cả miệng bánh quy lập tức rơi hết xuống bàn, thiếu niên luống cuống tay chân thu dọn vụng bánh.



Thiệu đội (nhíu mày): Ra là em, anh còn tưởng gặp đàn chuột chạy nạn.



Lộc Tường (gục đầu): Đội trưởng, em sai rồi!



Thiệu đội:...



Lộc Tường: Em sai rồi, em xin lỗi! Đánh thức anh dậy, lần sau em sẽ không thế nữa!



Thiếu niên nho nhỏ nở nụ cười lấy lòng.



Thiệu đội:...Anh cũng cảm thấy đói, nấu mì chúng ta cùng ăn.



Lộc Tường: Hay quá!



Thiệu đội vẻ mặt nghiêm túc nấu mì cho thiếu niên nho nhỏ nhà mình.



Thiếu niên vui vẻ ngồi hút mì do đội trưởng nhà mình tự tay nấu, cứ mỗi lần ăn tận ba bát, ăn mãi đến khi cậu tròn 18 tuổi (nhưng chiều cao vẫn còn là nỗi bi kịch)



Một ngày nào đó, bị nam nhân bưng lên giường "nhai sạch sẽ", thiếu niên mới phát hiện ra...



Thiệu đội cho cậu ăn mau lớn, là để "ăn" lại cậu.



T__T