Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 118 :

Ngày đăng: 13:16 18/04/20


Từ thiên điện đến chủ điện có một đoạn lộ trình không nhỏ, lúc này ở trong Ngự Hồn điện, trừ hồn sư phụ trách tuần tra ra, phần lớn những hồn sư khác không được phép sử dụng hồn lực để biểu đạt sự tôn trọng với Ngự Hồn điện, đây cũng là nguyên nhân mà lúc trước khi Tưởng Hàm vừa tới thì cả người đều là mồ hôi.



Nhưng mà tuy không thể dùng hồn lực, tất cả mọi người lại là hồn sư không ngừng trải qua chiến đấu mà trưởng thành, thể lực tốt, bước chân cũng nhanh. Tưởng Hàm đi tuốt đằng trước, bước chân cực kỳ nhanh, mấy người Trang Dịch thấy thế cũng gắt gao đi theo phía sau hắn, cũng không cố ý kéo dài thời gian.



Tưởng Hàm cảm giác được bọn họ hợp tác, nghĩ nghĩ, vừa đi vừa quay đầu nói với bọn họ: “Ba vị Vương hồn sư, phân biệt đến từ Trần gia, Vệ gia cùng Tưởng gia, các ngươi đã gặp Trần Trần cùng Trần Vũ, hẳn là liếc mắt một cái là có thể nhận ra hồn sư Trần gia là ai, bọn họ lớn lên cực kỳ tương tự, hồn sư Tưởng gia chúng ta cũng tương đối giống nhau, hơn nữa nàng là vị nữ hồn sư duy nhất trong ba người, như vậy vị còn lại kia chính là hồn sư Vệ gia.”



“Yên tâm, bất luận là Trương học trưởng hay là các, Vương hồn sư trong Ngự Hồn điện các ngươi cơ bản đều đã gặp qua.” Mạc Vi An nghe vậy, nói, “Nhưng mà vẫn là đa tạ ý tốt của ngươi.”



Tưởng Hàm cười cười, không nói thêm nữa, tiếp tục chạy đi.



Trang Dịch nhìn sau lưng Tưởng Hàm, nghĩ đến phong di thư kia, có lẽ hắn có thể tìm một thời cơ thích hợp, giao cho Tưởng Hàm là được.



Thật vất vả đi đến một trong những chủ điện mà ba vị hồn sư cấp tám kia muốn gặp bọn họ, Tưởng Hàm tự mình mang theo bọn họ đi vào.



Bố cục chỉnh thể trong điện đơn giản rộng rãi, đến gần trong điện thì liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy ba vị hồn sư ngồi ở trên chỗ cao nhất, lúc này bọn họ ngồi quanh một cái bàn, trên bàn trải ra một thứ gì đó giống như địa đồ, ba người vừa nhìn vừa thấp giọng thảo luận, sau khi nhìn thấy Tưởng Hàm đi vào, ba người mới không hẹn mà cùng dừng lại, một người trong đó chậm rãi thu bản đồ lại, sau đó nhấp một ngụm trà đặt bên cạnh, lúc này mới chậm rãi nhìn về phía mấy người Tưởng Hàm.



Ba hồn sư cấp tám đỉnh phong cùng ở một nơi, mặc dù Trang Dịch đã từng gặp không ít lão sư có thực lực mạnh ở Bardon, nhưng mà tình hình khi đó có khác biệt rất lớn với hôm nay. Những hồn sư cấp tám đỉnh phong này, tùy thời có thể muốn mạng bọn họ!



Trang Dịch sắp xếp lại những lời chuẩn bị trả lời kế tiếp trong lòng sang một bên, vì làm cho bản thân không quá căng thẳng, hắn còn tùy ý nhìn quét bố trí trong điện một chút.



Căn phòng trong điện này khiêm tốn mà xa hoa, rất nhiều thứ nhìn như bình thường, nhưng cẩn thận nhìn lại lại sẽ phát hiện giá trị xa xỉ. Trang Dịch nhìn nhìn liền cảm giác được có một luồng uy áp vô hình của trận pháp, uy áp này cực kỳ nhạt, trong mấy người ở đây thì chỉ có Trang Dịch đi sâu nghiên cứu trận pháp nhất, hơn nữa lại được gia tộc triệu hoán sư chân truyền nên mới có thể cảm ứng được một chút.



Lập tức, trong lòng Trang Dịch càng thêm cảnh giác. Hắn vừa đi vừa nhìn quét tất cả bài trí trong điện một lần, sau đó buông mi mắt cân nhắc trong lòng một lát, nhất thời càng nghĩ càng kinh ngạc.



Mỗi một đồ vật đặt ở nơi này, cho dù là trang sức kim cương tưởng như tầm thường trong góc tường, đều có tác dụng riêng của nó. Đơn giản mà nói, căn phòng này lợi dụng những bàn ghế, trang sức vân vân, hợp thành một số trận pháp nhỏ, sau đó lại lợi dụng những trận pháp nhỏ này, xâu chuỗi thành một trận pháp lớn. Vì thế, trong mắt Trang Dịch, toàn bộ chủ điện này, không phải một căn phòng, mà là một trận pháp che phủ xuống giống như mạng nhện, bao trùm toàn diện.



Hơn nữa nhìn phong cách này, mơ hồ có chút tương tự với bố cục của thành Huệ Xương.


Trang Dịch nghe vậy cả kinh. Khiến cho trưởng lão cấp chín chú ý? May mà trưởng lão cấp chín kia không phát hiện động tác nhỏ của hắn cùng Lôi Tu…



“Linh khí cấp chín bị mất, cùng với nói chúng ta hoài nghi các ngươi là kẻ trộm, còn chẳng bằng nói, chúng ta càng hy vọng, bảo vật này là bị các ngươi lấy đi.” Sau hồn sư Vệ gia, hồn sư Tưởng gia cũng lo lắng nói, “Bởi vì nếu không phải các ngươi mà nói, vậy là rơi vào trong tay dị ma…”



Hồn sư Trần gia nghe vậy, nghĩ cũng có khả năng đó, sắc mặt nhất thời có chút trắng bệch.



Toàn bộ đại điện rơi vào trong trầm mặc giống như tử vong.



Bởi vì không có chứng cứ gì, hơn nữa bất luận thực lực bản thân hay là thân phận của đám Trang Dịch đều khiến ba vị hồn sư kiêng kị, cuối cùng, bọn họ cũng không giữ đám Trang Dịch lâu lắm thì để cho bọn họ trở về nghỉ ngơi.



Để bày tỏ áy náy, hồn sư Tưởng gia cùng Tưởng Hàm còn cùng nhau tự mình đưa tiễn.



Dọc theo đường đi có một nữ hồn sư mạnh mẽ lại xinh đẹp cười khanh khách mà đi bên cạnh, còn thường thường nói chuyện phiếm với bọn họ, mỗi câu đều cất giấu vài phần ý tứ, Trang Dịch nhất thời cảm thấy 囧, nhưng mà may mắn có Mạc Vi An tiên phong này ở đây, một đường đi xuống, tất cả đều dựa vào hắn ứng phó vị Vương hồn sư nữ tính mạnh mẽ này. Nguồn:



Tuy rằng không nói chuyện cùng nàng, nhưng mà nghe nàng cùng Mạc Vi An nói chuyện với nhau, cảm giác vị nữ hồn sư Tưởng gia này mang lại cho Trang Dịch cũng không xấu.



Khi đi đến ngoài cánh của chung của phòng nghỉ, Mạc Vi An cùng Trương Thừa Lạc đi vào trước, Trang Dịch quay đầu nói với hồn sư Tưởng gia kia: “Ta cùng Lôi Hổ đến từ thành Huệ Xương.”



Hồn sư Tưởng gia nâng mi nhìn Trang Dịch, không rõ Trang Dịch đột nhiên nói lời này làm cái gì.



“Ở bên trong thành Huệ Xương, chúng ta cơ duyên trùng hợp, phát hiện một di thể.”



Nghe được hai chữ “di thể” vẻ mặt hồn sư Tưởng gia khẽ nhúc nhích.



“Trên di thể có một phong di thư, người này, tự xưng Tưởng Ninh.”



Trang Dịch vừa nói xong, sắc mặt hồn sư Tưởng gia đại biến!