Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 120 :

Ngày đăng: 13:17 18/04/20


Trang Dịch ngạc nhiên.



Căn cứ lời trên di thư nói, hai mẹ con Tưởng Ninh trước kia ở Tưởng gia chỉ được đãi ngộ bình thường, chính vì như thế, Tưởng Ninh thực sự muốn trở nên mạnh mẽ, liều mạng tu luyện, làm việc cho gia tộc, hy vọng được Tưởng gia xem trọng. Bởi vậy cũng có thể suy đoán ra, mẫu thân Tưởng Ninh có cấp bậc không cao mới đúng, nhưng mà lúc này đứng ở trước mặt hắn… chính là cường giả cấp chín!



Muốn trở thành cường giả cấp chín, trừ cần cố gắng cùng có kỳ ngộ ra, thiên phú của bản thân cũng là cực kỳ quan trọng, cũng có nghĩa, tinh thần lực ít nhất phải trên 90 mới có thể. Nếu như ngay từ đầu tinh thần lực của mẫu thân Tưởng Ninh đã là 90, khi đó nàng vì phụ thân Tưởng Ninh mà gả cho một hồn sư bình dân, gia tộc tức giận là có thể hiểu được, nhưng mà dù sao mẫu thân Tưởng Ninh muốn mang con về gia tộc, nếu Tưởng gia đã đồng ý để cho nàng trở về, thân là gia chủ một thế gia, hẳn cũng không ngu ngốc tới mức để một tộc nhân(1) có tiềm lực như vậy vắng vẻ ở bên cạnh mới đúng.



Hoặc là… Lúc trước mẫu thân Tưởng Ninh nản chí ngã lòng, không muốn tu luyện giống như Trương Thừa Lạc, cho nên thực lực không hề tiến thêm, Tưởng gia mới không coi trọng nàng?



Lý do này sơ hở nhiều lắm, không thành lập.



Khiếp sợ đi qua, Trang Dịch bất tri bất giác nghĩ có chút xa, ngước mắt thấy mẫu thân Tưởng Ninh đang nhìn hắn chằm chằm, Trang Dịch lập tức thu hồi suy nghĩ.



Mẫu thân Tưởng Ninh thấy Trang Dịch phục hồi tinh thần, không đợi Trang Dịch lên tiếng, nàng lại nói: “Nói ra quá trình ngươi phát hiện phong… thư này.”



Trong vực sâu Liệt cốc liên quan đến triệu hoán sư, tương đối mẫn cảm, nếu như có thể mà nói, Trang Dịch muốn cố gắng tránh nhắc đến chuyện bên trong. Chỉ là thi thể Tưởng Ninh lại được phát hiện ở bên trong, Trang Dịch đành phải tránh nặng tìm nhẹ lược qua tính đặc thù của vực sâu Liệt cốc, nói trọng điểm quá trình phát hiện Tưởng Ninh.



Mẫu thân Tưởng Ninh vẫn im lặng lắng nghe cùng với tâm tình chấn động mạnh lúc trước làm cho hồn lực cùng uy áp tỏa ra không ổn định, lúc này ánh mắt của mẫu thân Tưởng Ninh yên tĩnh không thể tưởng tượng nổi, thẳng cho đến khi Trang Dịch nói xong, nàng mới chầm chậm nói: “Tất cả ma thú trong Liệt cốc đều chạy ra?”



Thanh âm nàng không nhanh không chậm, nhưng Trang Dịch lại nghe được sát khí che giấu bên trong, Trang Dịch nói: “Vâng, là mượn dùng sức mạnh khi chúng nó rời đi, đám hồn sư chúng ta này mới có thể lao ra khỏi vòng vây của dị ma, chạy khỏi thành Huệ Xương.”



“Nơi đó, Ninh nhi không ra được, ngươi lại có thể phá giải, ngươi rất hiểu trận pháp.”



Trang Dịch nhìn ánh mắt bình tĩnh của mẫu thân Tưởng Ninh, chỉ cảm thấy người này không chỉ có thực lực cao cường, hơn nữa tình tình rất khó cân nhắc, đối mặt cường giả như vậy, mỗi một câu của nàng, Trang Dịch đều trả lời cực kỳ cẩn thận. Nghe nàng dùng câu trần thuật nói ra những lời này, Trang Dịch cũng không cần phải phủ nhận, hắn trực tiếp gật đầu nói: “Khi còn ở học viện có đọc lướt qua một chút, nhưng mà có thể từ nơi đó đi ra, cũng là may mắn.”



“Đã như vậy, trận pháp Ngự Hồn điện chắc hẳn cũng không thể lừa được ngươi.” Mẫu thân Tưởng Ninh mở mảnh nhỏ màu vàng trên lòng bàn tay, ánh sáng màu vàng cùng bốn phía ảm đạm này hoàn toàn không hợp nhau, Trang Dịch nhìn thấy ánh sáng vàng kia vừa lúc xuyên thấu qua ánh mặt trời phản xạ, chiếu rọi trên mặt mẫu thân Tưởng Ninh, thoạt nhìn không chỉ không khiến nàng trở nên hiền lành, ngược lại âm trầm hơn, mẫu thân Tưởng Ninh nâng mảnh nhỏ màu vàng này lên, trong nháy mắt tiếp theo, Trang Dịch nhạy bén cảm nhận được một chấn động hồn lực khuếch tán ra bốn phía, không đến thời gian một giây, hắn cùng mẫu thân Tưởng Ninh đã bị vây ở trong một không gian nho nhỏ tương tự như kết giới!



Trang Dịch mất đi cảm ứng với thế giới bên ngoài, cả không gian tràn ngập khí tức của mẫu thân Tưởng Ninh, cho dù mẫu thân Tưởng Ninh như trước không cố ý nhằm vào hắn, nhưng ở trong không gian này, khí tức cường giả cấp chín quá mức nồng đậm, Trang Dịch chỉ cảm thấy mẫu thân Tưởng Ninh trước mặt giống như biển khơi cuồn cuộn vậy, mà hắn thì bị phong tỏa trong nước biển.



Đây là… lãnh vực!



Dấu hiệu hồn sư bước vào cấp chín đó là có được lãnh vực, lúc trước khi Trang Dịch đối chiến với Đường Việt, Đường Việt từng thả ra một ngụy lãnh vực bán thành phẩm, thiếu chút nữa đã giết chết Trang Dịch, mà nay, Trang Dịch vậy mà nhìn thấy được lãnh vực chân chính thuộc về cường giả cấp chín phóng thích ra!



Lãnh vực của mỗi cường giả lại có thuộc tính khác nhau, tác dụng sinh ra cũng có khác biệt không nhỏ, duy nhất có thể xác định chính là, khi ở bên trong nó, hồn sư cùng lãnh vực phù hợp thì năng lực sẽ tăng cường khoảng 30%, có thể nói là kỹ năng nghịch thiên!



Cấp bậc giữa Trang Dịch cùng mẫu thân Tưởng Ninh kém nhiều lắm, hơn nữa mẫu thân Tưởng Ninh chỉ là dùng lãnh vực tạm thời phong tỏa hai người bọn họ ở bên trong, cũng không phóng thích công kích nhằm vào Trang Dịch, cho nên Trang Dịch không thể phán đoán rốt cuộc thì mẫu thân Tưởng Ninh am hiểu cái gì.



Tuy rằng mất đi cảm ứng với thế giới bên ngoài, nhưng tính đặc thù của triệu hoán sư vẫn còn đó, Trang Dịch vẫn có thể đủ thông qua khế ước cảm ứng được Lôi Tu.




Trong lòng Trang Dịch chợt nảy lên: “Trong trí nhớ của ngươi, bên cạnh có ai không?”



“Có.”



Trong cơ thể Lôi Tu có một luồng lực lượng mạnh mẽ, Trang Dịch luôn luôn không biết lực lượng kia tới từ đâu, nhưng nhìn ra được Lôi Tu hấp thu cực kỳ thông thuận.



Luồng lực lượng này, nếu không phải chính Lôi Tu trong quá khứ để lại, thì chính là chủ nhân truyền cho Lôi Tu.



Chỉ có ma thú cùng hồn sư ký kết khế ước mới có thể cung cấp hồn lực lẫn nhau mà hoàn toàn không tạo thành thương tổn cho đối phương. Chẳng lẽ là chủ nhân trước của Lôi Tu…?



Ý nghĩ này nhất thời làm Trang Dịch sửng sốt, trong đầu có một loại cảm xúc kỳ quái tràn ra, độn độn, không quá thoải mái.



Hắn cùng với Lôi Tu đã trải qua nhiều như vậy, rất rõ ràng địa vị của mình ở trong lòng đối phương. Tuy rằng đời này Trang Dịch có rất nhiều bạn bè, nhưng có thể để cho hắn không hề gánh nặng mà toàn tâm giao phó, chỉ có Lôi Tu, đây là bổn mạng thú, hắn vẫn cho rằng, hắn và Lôi Tu là duy nhất với lẫn nhau.



Chỉ là… nếu Lôi Tu còn có một chủ nhân trước mà nói, nếu Lôi Tu nhớ lại tất cả, giữa hắn và Lôi Tu, có sẽ xảy ra một số biến hóa không đoán trước được hay không?



Nghĩ vậy, Trang Dịch cảm giác ngực buồn buồn, ngay cả hô hấp cũng trở nên nặng nề.



Lôi Tu thấy sắc mặt Trang Dịch không tốt lắm, lập tức không nói thêm gì, để Trang Dịch ngồi xuống nghỉ ngơi trước.



Trang Dịch cùng Lôi Tu nằm trên giường, hắn nhìn dáng vẻ Lôi Tu nhắm mắt ngủ say, dùng âm thanh thấp không thể nghe nói: “Không nghĩ ra thì đừng nghĩ.”



“Giống như bây giờ, chúng ta cùng nhau…” Trang Dịch nói đến một nửa, đột nhiên cảm thấy có phải mình quá ích kỷ rồi hay không.



Bởi vì ký kết khế ước bổn mạng với Lôi Tu, không muốn Lôi Tu nhớ tới quá khứ hắn không biết cùng không được tham dự, cho nên không hy vọng Lôi Tu có thể nhớ ra. Chỉ là có ai lại không có quá khứ, thậm chí bản thân hắn còn đã trải qua một đời!



Trí tuệ của Lôi Tu luôn có thể so sánh với nhân loại, từ khi Trang Dịch trọng sinh đến hiện tại, mỗi nhất cử nhất động đều không kiêng dè Lôi Tu, đặc biệt địch ý với Tưởng Tuyên cùng Thượng Thanh Vân lúc trước, ở trong mắt một số người thì là không biết tại sao, nhưng Lôi Tu cho đến bây giờ đều không hỏi nhiều, luôn luôn theo bên cạnh hắn, hắn làm cái gì, Lôi Tu liền ủng hộ cái đó.



Nghĩ vậy, trong lòng Trang Dịch càng thêm khó chịu, may mà Lôi Tu đang ngủ nên không nghe thấy, Trang Dịch nhắm mắt lại, không nghĩ nữa. Thân thể của hắn chậm rãi kề sát lại chỗ Lôi Tu, giống như rất lâu trước kia, trong mùa đông rét lạnh ở học viện, hắn cùng Lôi Tu hình thú chặt chẽ dính vào một chỗ, hai bên lẫn nhau sưởi ấm, thân thể gắn bó, ôm lấy nhau thật chặt.



Lôi Tu bị hắn dựa vào nhẹ nhàng giật giật lông mi, rất nhanh lại khôi phục yên lặng.



(1) Người trong tộc



(2) Tấn công tâm lý