Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 148 :

Ngày đăng: 13:17 18/04/20


Dị ma có được Trang Dịch cam đoan, dù cho lúc này bị Trang Dịch giam trong trận pháp hắn vừa bố trí xong, hơn nữa toàn thân còn bị Trang Dịch dùng tinh thần lực đè ép không có chỗ trốn, nhưng hiển nhiên nó cho rằng Trang Dịch giết không chết nó, bởi vậy rõ ràng thở dài một hơi, yên lòng.



Để không bị Trang Dịch khống chế nhốt vào trong hộp của triệu hoán sư kia, dị ma đặc biệt phối hợp, nó nghĩ tới mấy vấn đề Trang Dịch dò hỏi lúc trước, dị ma nói thẳng: “Đại bộ phận nhân loại thành Phi Sương đều ở trong tay tộc ta, chỉ có một phần nhỏ người tự nguyện đầu nhập vào chúng ta, giúp chúng ta làm một số việc, về phần Ellen, tộc ta cùng nhân loại các ngươi hai bên đều không làm gì được nhau, cho nên hiện tại bình an vô sự.”



Bình an vô sự?



Cứ căn cứ hiện tại dị ma liên hợp với một phần dân chúng thành Phi Sương lừa gạt hãm hại hồn sư từ bên ngoài tới, có thể nhìn ra được quan hệ giữa dị ma cùng hồn sư ác liệt thế nào, thành Phi Sương nơi Ellen ở bị dị ma thâm nhập, thậm chí học viện cùng dị ma còn mỗi bên chiếm một nửa, làm sao có thể bình an vô sự?!



Trong lòng Trang Dịch nghĩ vậy, biểu hiện ra lại không chút thay đổi tiếp tục hỏi: “Vì sao Ellen thất thủ? Tình huống trong học viện hiện tại ra sao? Toàn thành Phi Sương tổng cộng có bao nhiêu dị ma, phân bố ra sao, trong Ellen có bao nhiêu, cấp bậc thế nào, ngoài thành Phi Sương thì sao?”



Dị ma nghe vậy, chần chờ một chút, thấy Trang Dịch điều khiển hồn lực muốn nhấc thân thể nó lên, dị ma vội vàng thành thật nói: “Dị ma cấp thấp trong tộc ta rất nhiều, đếm cũng không đếm hết, dị ma cấp sáu trở lên tổng cộng tất cả lại không đến một trăm ba.” Dị ma giật giật thân thể đáp.



“Một trăm?” Trang Dịch nâng mi, “Ngươi xác định?”



“Đó là đương nhiên.” Dị ma lập tức đáp.



Khóe môi Trang Dịch cong lên một nụ cười lạnh, tiếp tục hỏi: “Các ngươi bắt hồn sư chúng ta có mục đích gì? Hơn một trăm dị ma cũng dám làm loạn ở Ellen, sợ là mọi lúc đều không thể thả lỏng cảnh giác đúng không, hồn sư cấp bảy như ta, dị ma các ngươi muốn thu phục phải tiêu tốn không ít thời gian, một khi bị Ellen phát hiện mà nhân cơ hội tấn công, dị ma chẳng phải xong đời?”



Lúc này dị ma phát ra một tiếng cười khẽ, sau đó lập tức đắc ý vênh váo rõ ràng, nó dịch dịch vị trí, sau đó bày thái độ chính đáng lớn tiếng oan khuất nói: “Oan uổng a, ta nào biết ngươi là hồn sư cấp bảy, lúc trước không phải các ngươi đều ngụy trang thành hồn sư cấp ba cấp bốn lừa gạt ta sao!”



“Cho nên thực ra ngươi muốn là hồn sư cấp ba cấp bốn?” Trang Dịch hơi híp mắt, “Cấp ba cấp bốn chỉ là giữa cấp trung cùng cấp thấp, trong đại chiến căn bản không có tác dụng lớn, ngươi còn có chuyện giấu ta.”



Dị ma nghe vậy, yên lặng trong chốc lát, cuối cùng nói: “Thực ra tộc ta vào Ellen giằng co cùng nhân loại các ngươi đã được một thời gian, trong khoảng thời gian này, hai bên chúng ta đều không thể làm gì được đối phương, dị ma đứng đầu chúng ta đã ký kết thỏa thuận hòa bình, tạm ngừng chiến đấu, thế nhưng bí mật, những học sinh nhân loại trong Ellen cùng với một số tiểu bối trẻ tuổi trong tộc ta bình thường vẫn xảy ra xung đột.



Ngay từ đầu chỉ là tranh đấu cá nhân mà thôi, thế nhưng theo thời gian càng kéo dài, mâu thuẫn giữa tiểu bối này càng ngày càng trở nên gay gắt, hai bên chiến đấu k chỉ lấy ra các loại các thứ đặt cược thắng thua, còn nguy hiểm đến tính mạng.



Học sinh Ellen không ít, nhưng tiểu bối tộc ta lại không nhiều, kéo dài mấy tháng, tộc ta chết không ít người, vì vậy… mới nghĩ ra ý này, bắt hồn sư nhân loại phụ thể, tăng cao thực lực, sau đó tranh cao thấp với người của Ellen. Cho dù cuối cùng đánh thua, cùng lắm thì buông tha thân thể nhân loại, vẫn còn một cơ hội chạy thoát.”



“Cứ như vậy?”


“Ngươi đã cam đoan không nhốt ta vào trong cái hộp kia!” Dị ma lần thứ hai rơi vào trong tay Trang Dịch, cảm nhận được sát ý của Trang Dịch, quát to.



“Đúng vậy, ta từng cam đoan.” Trang Dịch nhìn dị ma, nghĩ đến thứ này dẫn đầu đám dị ma cấp thấp kia hợp tác với nhân loại phụ thể từng học sinh thật vất vả trở lại Ellen, trong lòng Trang Dịch lại không nhịn được sát khí bốn phía, hắn chậm rãi nói, “Chẳng qua, ta cũng không đồng ý sẽ không giết ngươi!”



+++++



Trời dần dần tối, theo mặt trời chiều ngả về Tây, nhiệt độ không khí giảm xuống, giá rét thấu xương lan tràn ra trong không khí. Gió Bắc gào thét thổi, cửa cùng cửa sổ cũ nát nơi đội săn ma đóng quân bị gió thổi rung động kêu “két két”, làm cho người nghe thêm phiền lòng.



Sau khi Trang Dịch cùng Lôi Tu đi, ngay từ đầu đội săn ma còn có thể tỉnh táo tu luyện, nhưng thấy thời gian trôi qua từng chút từng chút một, nếu là điều tra tình huống bình thường, lúc này hẳn là đã sớm trở lại rồi, nhưng lúc này vẫn hoàn toàn không thấy mảy may chút bóng dáng nào của Trang Dịch cùng Lôi Tu, người đội săn ma dần dần bắt đầu lo lắng, trong đó Lương An là không che giấu được tâm tình nhất, cứ cách mấy phút là không chịu nổi mà đứng dậy nhìn bên ngoài một cái.



Nhiễm Hành thấy Lương An tâm thần không yên, hắn nhịn không được đứng lên đến gần nói: “Đừng lo lắng, bọn họ rất nhanh sẽ trở lại.”



“Đã muộn thế này còn chưa trở về, sẽ không phải là gặp phải phiền toái gì đấy chứ.” Lương An nhíu chặt chân mày nói, “Trong tình huống tình thế không rõ thì không nên để cả đội trưởng đội phó cùng đi, tuy rằng Trang Dịch rất lợi hại, thế nhưng dù sao vẫn chỉ là hồn sư cấp bảy, mà đội trưởng còn chưa khôi phục hồn lực… Lúc trước không nên bị bọn họ thuyết phục.”



“Trang Dịch?” Nhiễm Hành sửng sốt.



Lương An cả kinh, tự biết mình nói lỡ, hắn nhìn Nhiễm Hành trong chốc lát, đang định há miệng nói cái gì đó, ngay giây tiếp theo, Bạch Hạc vừa rồi còn ghé vào trong góc ngủ đột nhiên nhảy lên, kêu lên “cạc cạc” rồi bay đến bên trên cửa sổ, thò cổ ra ngoài phát ra tiếng kêu thanh thúy về một phương hướng.



Lương An cùng Nhiễm Hành lập tức quay đầu nhìn lại theo hướng Bạch Hạc kêu, khi thấy hai bóng người trong bóng đêm chậm rãi tới gần chỗ bọn họ ở, tảng đá lớn trong lòng Lương An cuối cùng cũng buông xuống: “Đội trưởng đã trở về!”



Nhiễm Hành thấy hai người Trang Dịch cùng Lôi Tu trở về, nghi ngờ lúc nãy lập tức bị vất ra sau đầu, đồng thời, theo tiếng Lương An vang lên, thành viên đội săn ma cũng đồng loạt đứng lên.



Khi Trang Dịch cùng Lôi Tu trở lại nơi đội săn ma đóng quân, thấy tất cả mọi người đang đứng thẳng tắp nhìn bọn họ, nhất thời ngẩn ra: “Đã xảy ra chuyện gì?”



“Không có việc gì.” Nhiễm Hành vội vàng nói, thấy Trang Dịch cùng Lôi Tu không chỉ sắc mặt có chút trắng bệch, hồn lực cũng cực kỳ không ổn định, hiển nhiên vừa chiến đấu sử dụng hồn lực cường độ cao, Nhiễm Hành nhịn không được hỏi: “Hai người… gặp phải dị ma sao?”



“Ừ.” Trang Dịch gật đầu, “Nhưng mà đã giải quyết xong, hơn nữa đã biết không ít tin tức.”



(1) Thầy trò