Tối Cường Triệu Hoán Sư
Chương 203 :
Ngày đăng: 13:18 18/04/20
Còn chưa đi ra bao lâu, mặt đất giẫm dưới chân truyền đến từng đợt chấn động, trong chớp mắt Ôn Bằng mang theo nhóm hồn sư chạy khỏi đất bùn kia, chỉ nghe một tiếng “ầm” thật lớn vang vọng nổ tung trong không trung, giống như sét đánh bên tai, chấn đau màng tai mọi người, lực trùng kích sinh ra do phát nổ làm cho nước bùn trên mặt đất bị đánh bay lên không trung, sau khi lơ lửng trên trời cao vài giây, lại nhanh chóng nhỏ giọt xuống giống như trời mưa, đánh lên trên mặt cùng trên người mỗi người ở đây.
Mùi tanh tưởi làm người buồn nôn lan tràn bốn phía, nhưng mà lúc này, mọi người rốt cuộc không rảnh bận tâm việc này, nước bùn vẩn đục chặn tầm mắt bọn họ, nhưng bọn họ vẫn cứ nhìn chằm chằm vào phía trước.
Cũng không biết qua thời gian bao lâu, nước bùn từ trên trời nhỏ xuống dần dần giảm bớt, mảnh đất bùn lúc trước kia đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, chất lỏng chứa độc có thể ăn mòn thân thể người trộn lẫn bùn đất vẩn đục, triệt để trở thành một đầm bùn, mặt ngoài đầm bùn còn có những thứ dài nhỏ đang không ngừng nhúc nhích, rõ ràng là những phần thân thể còn lại của ma thú thực vật kia.
Ma thú đã như vậy, vậy Trang Dịch cùng hồn sư kia đâu?
Nhìn xác ma thú không ngừng bò loạn, vẻ mặt đám người Ôn Bằng nặng nề tự trách, trong lúc nguy cấp, hắn theo bản năng nghe lệnh của Trang Dịch, mang theo mọi người trốn thoát, nhưng nếu như hai hồn sư này vì cứu bọn họ mà hoàn toàn chôn xác trong đầm bùn, đám người bọn họ đây sau này phải làm thế nào.
Luận tuổi tác, Trang Dịch là nhỏ tuổi nhất trong số những hồn sư ở đây, luận thiên phú, tinh thần lực của Trang Dịch hiếm thấy trên đời, còn nhỏ tuổi đã cấp bảy, có thể nói, một hồn sư thiên tài như vậy, mới là hy vọng của nhân loại trong tương lai chống lại dị ma.
Nếu hôm nay vì cứu bọn họ mà chết ở chỗ này, vậy bọn họ…
Đúng lúc này, bề mặt đầm bùn bốc lên rất nhiều bong bóng, như là có cái gì ở đáy đầm sinh ra phản ứng với chất lỏng có tính ăn mòn gây ra.
Đôi mắt mọi người sáng lên, không nhịn được đi về phía trước vài bước, cẩn thận xem xét tình huống.
Ma thú trong đầm bùn đã hoàn toàn đập tan hoang tưởng “thoải mái hoàn thành nhiệm vụ lần này, trở về Bardon công thành danh toại” của bọn họ, đội ngũ hồn sư hơn hai trăm người, ngay trong trận chiến vừa rồi, mấy chục người đã vĩnh viễn chôn thân trong vũng bùn, cho dù trong số người còn sống đi ra, cũng có hơn sáu mươi người có gãy xương các mức độ… Kết quả này giống như tảng đá thật lớn thật nặng, nặng nề đặt trên trái tim mỗi người.
Nghĩ nhiệm vụ lần này rất thoải mái, vì một chút chiến công mà tùy tiện tham gia, trên đường hành quân không nghe lệnh người chỉ huy, cuối cùng làm cho bi kịch này xảy ra. Mà Trang Dịch cũng dùng hành động thực tế chứng minh thực lực chân chính của hắn, chứng minh hắn có đầy đủ tư cách, làm tổng chỉ huy của đội ngũ này, chẳng qua, giáo huấn dùng mấy chục mạng người để đổi, quá mức thảm thiết.
“Càng không xong là, đường lui của chúng ta đã bị phá hỏng, một vũng bùn nho nhỏ lại có ma thú quỷ dị như thế, trong thành Vũ Càn thần bí khó lường phía trước, ai cũng không biết còn cất giấu những thứ gì đang chờ chúng ta…”
Trang Dịch nói xong, sắc mặt mọi người đều hơi thay đổi.
Đúng lúc này, một âm thanh từ phía sau đội ngũ truyền đến: “Cần gì đẩy tất cả trách nhiệm lên đầu mọi người, lúc đi qua đất bùn, có lẽ chỉ huy của ngươi là chính xác, nhưng sớm hơn trước đó thì sao?”
Mọi người nghe vậy, đồng thời nhao nhao quay đầu lại —— Tưởng Tuyên lười biếng dựa vào trên người một hồn sư, vừa mới chữa khỏi vết thương trên người, tiêu hao lượng lớn hồn lực làm sắc mặt Tưởng Tuyên có chút tái nhợt, hoàn toàn không nhìn ánh mắt mọi người nhìn hắn, Tưởng Tuyên nhìn chằm chằm Trang Dịch: “Nếu như lúc ấy chúng ta lựa chọn đi hướng thành Bích Xuân, có lẽ tất cả mọi chuyện hôm nay sẽ không xảy ra.”
“Ngươi vẫn luôn nghĩ như vậy sao?” Trang Dịch nghe vậy, cảm xúc vẫn kiềm chế triệt để bộc phát ra, hắn bình tĩnh nhìn chằm chằm Tưởng Tuyên nói, “Bởi vì đi về phía thành Bích Xuân, bởi vì bất mãn với mệnh lệnh của ta, cho nên khi đi qua đất bùn, ngươi cùng với hồn sư ở phía sau, lén lút thả hồn lực kích động ma thú. Tưởng Tuyên, ngươi là đội phó của đội ngũ này! Không chỉ dẫn đầu không nghe lệnh đội trưởng, thậm chí ở phía sau đội ngũ kích động đồng đội cùng nhau chống đối ta? Ta đã sớm nói với các ngươi, người thời điểm mấu chốt không nghe mệnh lệnh, trước khi xuất phát thì rời khỏi đội ngũ cho ta, ngươi nghe không hiểu tiếng người sao?!
Ngươi không chỉ đưa đến ma thú, sau đó thì sao? Ngươi làm cái gì? Ngươi bị thương, ngươi mang thêm phiền toái cho mọi người, sau đó liền nằm trên mặt đất cái gì cũng không quản! Lúc ta cùng mọi người cùng nhau chém giết ma thú, ngươi đang làm cái gì? Lúc chúng ta lui lại, ngươi ngược lại chạy rất nhanh! Đúng vậy, ngươi là phụ hồn sư, ngươi không am hiểu chiến đấu, cho nên thời gian chiến đấu không tham chiến, tránh ở phía sau an toàn nhất! Như vậy hiện tại thì sao? Dùng tất cả hồn lực trị liệu cho bản thân, là phụ hồn sư hệ chữa trị cấp bậc cao nhất trong toàn đội ngũ, xin ngươi hiện tại nói cho ta, sự tồn tại của ngươi, trừ hại người ra, còn có tác dụng gì?!”