Tối Cường Triệu Hoán Sư
Chương 205 :
Ngày đăng: 13:18 18/04/20
Nhiệm vụ chủ yếu của lần xuất hành nhiệm vụ này chính là cứu người, máy cảm ứng sáng, mấy người Lục Duẫn Vi ở ngay gần đây, tất cả mọi người lập tức giữ vững tinh thần, chờ đợi Trang Dịch ra quyết định.
Bàn tay cầm máy cảm ứng của Trang Dịch chậm rãi buộc chặt, hắn nhìn Tưởng Tuyên, chậm chạp không mở miệng.
Lôi Tu đến gần Trang Dịch, cúi đầu nói: “Ngươi cùng Tưởng Tuyên ở lại, ta mang mọi người đi vào tìm người.”
Trang Dịch lập tức ngẩng đầu nhìn Lôi Tu: “Không được.”
“Tuy rằng đường nhìn phía trước bị sương mù dày đặc che chắn, nhưng người ở ngay trong phạm vi năm trăm mét, hẳn là rất dễ dàng tìm được.” Lôi Tu nhìn Trang Dịch, thấp giọng nói, “Ta rất nhanh sẽ trở về.”
“Không được!” Trang Dịch lập tức giữ chặt tay Lôi Tu, thấy Lôi Tu quay đầu nhìn mình, Trang Dịch nhíu chặt lông mày nhìn lại hắn.
Lôi Tu thấy thế, nói: “Vậy ta ở lại nhìn Tưởng Tuyên, ngươi mang mọi người đi nhanh về nhanh.”
Trang Dịch trầm mặc vài giây. Hắn không yên tâm Tưởng Tuyên dẫn người ở lại nơi này, tốt nhất có người ở lại nhìn hắn, đồng thời, Lôi Tu danh không chính ngôn không thuận, nếu như do hắn dẫn đầu đội ngũ đi vào cứu người, nhất định không thể phục chúng.
Tưởng Tuyên muốn giữ lại người Bardon, Trang Dịch chỉ có thể mang theo phần lớn hồn sư Huyền Nhạn đi vào, do đó Ôn Bằng nhất định phải đi theo hắn. Cứ như vậy, Tưởng Tuyên ở lại, hắn cùng Ôn Bằng đi vào là phương án tốt nhất.
Nhưng nghĩ đến đây, trong lòng Trang Dịch lại có một loại cảm giác khó chịu, cảm xúc đè nén mấy ngày hôm nay quả thật sắp không khống chế được mà bộc phát ra, vô thức, bàn tay cầm tay Lôi Tu của Trang Dịch dùng sức nắm chặt.
Lôi Tu cảm nhận được cảm xúc của Trang Dịch, tay kia nhẹ nhàng phất qua mu bàn tay Trang Dịch, thấp giọng nói: “Đừng lo lắng, gần đây hồn lực trong cơ thể ta càng ngày càng không ổn định, ta có dự cảm, mấy ngày này nhất định có thể đột phá, ở lại đối với ta không hẳn không có ích lợi gì, không sao.”
Theo tinh thần lực càng ngày càng mạnh, vào thời điểm mấu chốt, hồn sư sẽ sinh ra một loại năng lực đoán trước tương lai mơ hồ, nhưng loại cảm giác dự báo này có thể gặp không thể cầu, Trang Dịch tu luyện lâu như vậy, như lúc này Trang Dịch sinh ra một cảm giác cực kỳ bất an, nhưng hắn không nghĩ đến, Lôi Tu lại có dự cảm hoàn toàn ngược với hắn.
“Ý Trang đội trưởng là…” Ôn Bằng cũng ý thức được cái gì, biểu cảm trên mặt có chút sợ hãi.
“Ngươi không cảm thấy, thực vật nơi này, giống như bản phóng to của ma thú thực vật ở nghĩa trang kia sao?” Trang Dịch thấp giọng nói, “Hai nơi này hẳn là nối liền, thi thể nhân loại bị chuyển đến đây, cho ma thú ở nơi này hấp thu.”
“Vậy ma thú ở nơi này chẳng phải càng đáng sợ hơn ma thú ở đất bùn, càng khó đối phó hơn?!” Lập tức có người sợ hãi kêu lên.
“Không sai.” Trang Dịch nói xong, nhìn về phía trung tâm thực vật sinh trưởng, nhất thời, một loại cảm giác quỷ dị thổi quét toàn thân, giống như có cái gì đó đang âm thầm yên lặng đối diện với hắn vậy.
Rợn tóc gáy, đồng thời, một cảm giác quen thuộc không nói nên lời, cũng nhảy lên trong lòng.
Đúng lúc này, một gốc cây màu tím chui ra khỏi màn sương mù dày đặc, giống như xúc tua của quái vật biển, thực vật vốn uốn khúc lúc đánh bất ngờ đến trước mặt nhóm Trang Dịch, thân hình đột nhiên bắn ra, mũi nhọn sắc bén thẳng tắp đâm đến giữa trán Trang Dịch.
Trong mắt Trang Dịch hiện lên một tia sắc bén, hồn lực vận sức chờ phát động đột nhiên phóng thích, Hướng Âm Quỳ xuất hiện trước mặt Trang Dịch, hạt hoa nổ bắn ra, cướp trước đánh nát thực vật màu tím.
Đóa hoa cực lớn giống như mặt người gắt gao nhìn chằm chằm sương mù dày đặc, thân là vua của thực vật cấp bảy, khi bị ma thú cùng thuộc tính khiêu khích, Hướng Âm Quỳ thả ra hơi thở của vua hoa, càng thêm mạnh mẽ hơn so với bình thường, dùng để kinh sợ đối thủ cùng là thực vật.
Nhưng mà, thực vật màu tím vừa đánh lén Trang Dịch lại không xuất hiện lại, trong sương mù dày đặc một mảnh bình tĩnh, nếu như không phải trên đất còn có xác thực vật, gần như làm cho người ta nghĩ mình vừa mới xuất hiện ảo giác.
“Giữ vững đội hình, tất cả mọi người chuẩn bị tấn công bất cứ lúc nào, tuy rằng con ma thú kia đã phát hiện chúng ta, thế nhưng nhóm học tỷ Lục Duẫn Vi ở ngay phía trước, chúng ta tìm được người rồi lập tức rời đi, dưới tình huống có thể, cố gắng không xung đột với ma thú.” Trang Dịch trầm giọng dặn dò.
“Rõ.” Mọi người thấp giọng đáp lời, đi theo Trang Dịch từng bước vào sâu trong sương mù.