Tối Cường Triệu Hoán Sư
Chương 206 :
Ngày đăng: 13:18 18/04/20
Tất cả mọi thứ ngoài nửa mét đều che giấu sau sương mù, cực kỳ dễ dàng làm cho người ta mất đi phương hướng. Máy cảm ứng lúc sáng lúc tối, chỉ dẫn Trang Dịch mang đội đi về phía trước, đồng thời, Ôn Bằng bên cạnh hắn thì phụ trách để lại dấu vết trên đường, để khi trở về không lạc mất phương hướng.
Trong thời gian sau đó nhóm Trang Dịch lại bị thực vật đánh lén vài lần, đánh vào từ các góc đội ngũ, tìm kiếm điểm đột phá, mỗi một lần đều là một kích liền lui, nhìn qua căn bản không phải tấn công chính thức, ngược lại giống như đang không ngừng thăm dò thực lực của nhóm Trang Dịch.
Chớp mắt nửa giờ đã qua đi, Trang Dịch đi tuốt phía trước chậm rãi dừng bước. Mấy người cũng Ôn Bằng cũng theo sát ngừng lại, thấy Trang Dịch đứng tại chỗ không động, cũng không mở miệng nói chuyện, Ôn Bằng cùng đồng đội phía sau nhìn nhau một cái, đi lên trước thấp giọng nói: “Tìm được rồi sao?”
Trang Dịch vẻ mặt nghiêm trọng, hắn chậm rãi lắc lắc đầu: “Người bị phân tán.”
“Phân tán?” Ôn Bằng sửng sốt, “Đều là vừa mới bị phân tán?”
“Ừ.” Trang Dịch gật gật đầu. Mục tiêu nhiệm vụ của bọn họ tổng cộng là ba người, bởi vì dấu ấn thực vật trên người ba người đều là ll bố trí, cho nên máy cảm ứng có thể đồng thời dò ra tung tích của ba người bọn họ. Thẳng cho đến vừa rồi, ba người vẫn là ở cùng một chỗ, nhưng bỗng nhiên, ba người lại bị phân tán ra ba vị trí khác nhau.
Nếu như không phải nhóm Lục Duẫn Vi chủ động tách ra mà nói, vậy nói rõ cái gì? Có cái gì đó tập hợp bọn họ lại với nhau, lợi dụng máy cảm ứng dụ dỗ Trang Dịch mang đội đi vào, trong lúc đó vật kia còn không ngừng phái ra đủ loại ma thú thực vật thăm dò thực lực của bọn họ, thẳng cho đến khi hiểu biết bọn họ không sai biệt lắm, nhìn thấy bọn họ sắp tìm được mấy người Lục Duẫn Vi, lại nhanh chóng thu mồi lại, làm cho nhóm Trang Dịch mất đi mục tiêu.
Tiếp theo cái thứ giấu trong bóng tối kia sẽ làm gì không cần nói cũng biết, thế nhưng, chân chính làm cho Trang Dịch cảm thấy ngưng trọng là, trong khoảng khắc người bị phân tán ra kia, hắn dường như bắt giữ được một tia hơi thở của dị ma.
Tuy rằng trước khi đến, Bardon đưa ra tin tức là nơi này đã không còn dị ma tồn tại, thế nhưng, nghĩa trang trước đó có ma thú kia xuất hiện, chứng minh tin tức của Bardon không chính xác, trời biết tiếp theo có phải sẽ có dị ma ẩn nấp không xa hay không.
Bởi vậy, Trang Dịch mới dừng bước chân, bởi vì hắn không dám xác định người tiếp theo muốn cứu, rốt cuộc là nhân loại thật sự, hay là con dối bị dị ma phụ thể.
“Trước cứu ra một người là một người đi.” Ôn Bằng thấp giọng nói.
Trang Dịch nghe vậy, lập tức phục hồi tinh thần, đã đi đến một bước này, không tận mắt nhìn thấy mấy người Lục Duẫn Vi, hắn làm sao cam tâm cứ thế rời đi.
Không có do dự thêm nữa, Trang Dịch quay đầu hạ lệnh: “Đi thẳng về phía trước, phụ hồn sư lập tức phóng ra hồn lực phụ trợ, chiến ngự hồn sư chuẩn bị tấn công!”
Trang Dịch vừa dứt lời, ma thú ẩn nấp trong bóng tối giống như nghe rõ tính toán của hắn, lúc này đột nhiên làm khó dễ!
Thực vật dây leo thô to hơn trước ba bốn lần chợt hiện quanh đội ngũ, giống như đã sớm mai phục từ lâu, từng sợi dây leo hợp thành cái lưới thật lớn, phô thiên cái địa bao phủ bốn phía quanh đội ngũ hồn sư.
“Tấn công!” Không đợi dây leo thu chặt lưới, Trang Dịch lập tức hét to, đồng thời Hướng Âm Quỳ vương phóng thích mà ra, hạt hoa không ngừng vẩy ra, lơ lửng quanh người mỗi đồng đội, hỗ trợ toàn đội cùng tấn công.
Nửa đoạn thân thể của dây leo mai phục bọn họ ẩn trong sương mù, Trang Dịch không nhìn rõ chủng loại, không thể định hướng tấn công, thấy tấm lưới do dây leo dệt thành càng thu càng chặt, mơ hồ muốn cuốn tất cả mọi người vào trong, Trang Dịch điều khiển rễ Hướng Âm Quỳ rơi xuống quanh Ôn Bằng, hỗ trợ chiến hồn sư hắn, “Ôn Bằng, cùng ta phá ra một con đường trước!”
“Rõ!” Ôn Bằng nghe vậy, không nói hai lời phóng đi theo hướng chính diện ngay trước mặt Trang Dịch.
Trang Dịch gắt gao nhìn chằm chằm bản thể trí tuệ, thân là triệu hoán sư, hắn biết rõ, một khi bắt đầu triệu hoán, sức mạnh triệu hoán sư phóng đi sẽ nhanh chóng bị đối tượng được triệu hoán đón nhận, cho dù nửa đường mạnh mẽ bị phá hỏng, cũng không thể ngăn cản cảm ứng giữa triệu hoán sư cùng ma thú, biện pháp duy nhất chính là ngăn chặn khe nứt không gian, ngăn cản ma thú đến.
Thế nhưng lúc này bản thể trí tuệ thực vật này cùng thực vật bốn phía ở trong cùng một gian, bởi vậy hồn sư nhân loại có ngăn cản, căn bản cũng không phát ra tác dụng gì, trừ khi Trang Dịch không tiếc bại lộ thân phận triệu hoán sư, ở trước mặt mọi người cũng thả ra sức mạnh triệu hoán, tiến hành xáo trộn, thế nhưng…
Đột nhiên, trong lòng Trang Dịch chợt nhảy dựng, khế ước nối liền với Lôi Tu, đột nhiên truyền đến vài tia khác thường.
Một dòng ấm áp chạy trong cơ thể, kéo hồn lực nhanh chóng vận chuyển, không chỉ tẩm bổ thân thể, cũng vô hình mở rộng kinh mạch chứa đựng hồn lực của Trang Dịch, đồng thời không ngừng tuần hoàn trong cơ thể, bổ sung lại toàn bộ hồn lực vừa mới tiêu hao —— Lôi Tu thăng cấp!
Bởi vì khế ước chủ tớ nối liền, Lôi Tu thăng cấp sẽ mang đến ảnh hưởng tốt nhất định cho Trang Dịch, nhưng từ sau khi Lôi Tu giáng cấp, thực lực của Trang Dịch vượt xa Lôi Tu, bởi vậy ưu đãi mang lại cho Trang Dịch khi Lôi Tu thăng cấp cũng không rõ ràng như lúc đầu.
Nhưng mà lúc này, Lôi Tu thăng cấp lại xúc tiến hồn lực của Trang Dịch tăng lên, làm cho hồn lực trong cơ thể hắn càng thêm tinh chuẩn, càng gần cấp tám thêm một bước!
Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tại sao thực lực của Lôi Tu lại đột nhiên tăng mạnh?!
Hồn lực tràn đầy trong cơ thể cũng không làm cho Trang Dịch cảm thấy tốt hơn, hắn cố gắng cảm ứng cảm xúc của Lôi Tu, muốn từ đó biết được xảy ra chuyện gì, nhưng mà bất luận Trang Dịch có nôn nóng cảm ứng như thế nào, cảm xúc của Lôi Tu giống như hoàn toàn bị khóa lại, căn bản không để lộ ra một tia.
Cấp bậc hồn lực vẫn đang duy trì tăng lên, cuối cùng thậm chí đạt đến đỉnh cấp bảy, chỉ kém một bước vào cửa cấp tám, ngay trong khoảnh khắc Trang Dịch sắp được Lôi Tu trợ giúp đột phá lên cấp tám kia, khế ước cảm ứng giữa Trang Dịch cùng Lôi Tu, đột nhiên biến mất!
Giống như sợi dây kéo căng chợt “pằng” một tiếng bị đánh gãy, bởi vì quá mức đột nhiên, Trang Dịch thậm chí có trong nháy mắt thất thần, nghĩ đây chỉ là ảo giác của mình, nhưng mà vài giây sau, không chỉ cảm giác ấm dào dạt trong cơ thể biến mất không thấy, ngay cả loại cảm ứng thần kỳ giữa hắn cùng Lôi Tu, cũng hoàn toàn không tìm thấy!
“Trang Dịch! Ngươi đang làm gì!” Đúng lúc này, giọng nói của Lục Duẫn Vi truyền đến.
Trang Dịch ngẩn ra, ngẩng đầu thấy Lục Duẫn Vi cùng Ôn Bằng đang nôn nóng nhìn mình, hắn quay đầu nhìn, này mới phát hiện vừa rồi bởi vì quá mức kinh hoàng, hắn lại dừng động tác trong tay lại, làm cho trận pháp bị phá giải thất bại trong gang tấc, lúc này ảo trận này đang dần dần khép lại, mà bản thể trí tuệ thực vật được trận pháp giúp đỡ, nhanh chóng tăng cường uy thế, vốn đang ở hạ phong, không ngừng triệu hoán thực vật ở bốn phía, lúc này vậy mà lại dần dần chiếm thượng phong.
“Ta…” Trang Dịch nhìn cành mảnh lung tung múa may trên không trung, nhìn các hồn sư đang liều mạng toàn lực chiến đấu, cảm nhận cảm giác trống rỗng trong lòng kia, cuối cùng, Trang Dịch thay đổi hồn lực trong cơ thể, chớp mắt sau đó, Lục Mang Thúy Phượng Điệp, Thôn Thiên Cự Ưng cùng với Hướng Âm Quỳ vương, cùng xuất hiện quanh thân Trang Dịch!
Nếu như không có gì bất ngờ mà nói, lúc này Trang Dịch quay người tiếp tục đi phá giải trận pháp, vẫn có thể dần dần xoay chuyển thế cục, nhưng mà, mất đi năng lực cảm ứng với Lôi Tu, làm cho cảm xúc của Trang Dịch bắt đầu mất khống chế.
Chuyện gì xảy ra, Lôi Tu lại đột nhiên thăng cấp vào thời điểm mấu chốt như vậy, đồng thời sau khi thăng cấp lại mất đi liên hệ với hắn?
Đây là lần đầu tiên khế ước cảm ứng giữa Trang Dịch cùng Lôi Tu mất tác dụng, vừa nghĩ đến khả năng Lôi Tu có thể gặp phải nguy hiểm, Trang Dịch liền không thể tỉnh táo chuyên tâm chiến đấu với mọi người, hắn nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết trận chiến, sau đó quay về xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì!
Lyl: Now, ai có trái tim mong manh ko chịu được ngược thì dừng tại đây, đợi Lyl up đến chương 212 thì đọc một lượt. Ai chịu ngược thoải mái nhưng ko thích cẩu huyết kiểu mất trí nhớ thì chắc phải đợi đến… hoàn ^^ đùa thôi, bởi vì từ tầm chương 21x nào đấy lúc bé Dịch gặp lại a Tu đến tận cuối truyện ảnh vẫn chưa nhớ ra hết, cho nên có muốn tránh cũng ko tránh được, có chăng thì tránh cảnh gặp lần đầu thôi, Lyl ko nhớ chương mấy, đến trước chương đấy Lyl sẽ nói trước ^^