Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 22 :

Ngày đăng: 13:15 18/04/20


Trang Dịch tựa hồ lơ đãng mà khẽ nghiêng đầu, ánh mắt đúng lúc đối diện với Vệ Cẩn đứng sau lưng, Vệ Cẩn lập tức sững sờ.



Trang Dịch như không có việc gì quay đầu nói: “Lão sư, nhân viên chăn nuôi không chỉ có phụ trách trợ giúp các học sinh đăng ký tư liệu ma thú, càng là chăm sóc ma thú trong học viện. Nhưng là nhân viên chăn nuôi này, hôm nay ngay trước công chúng, nàng có thể bởi vì nhất thời nóng giận mà lạm sát ma thú, cũng có thể bởi vì một câu nói của ta, mà muốn động thủ với ta, ngày sau không biết sẽ còn phát sinh chuyện gì…”



“Trang Dịch, ngươi đừng có được một tấc lại muốn tiến một thước! Chức vị của ta cũng không phải là ngươi người học sinh này có thể nghị luận.” Nhân viên chăn nuôi lập tức nghe ra ý tứ trong lời Trang Dịch nói, oán hận mà nói, “Ngươi gia hỏa không biết tốt xấu này, ma thú của ngươi vẫn là từ trong tay ta lấy tới.”



“Đối với một điểm này, ta vô cùng cảm kích ngài.” Trang Dịch quay đầu nhìn nhân viên chăn nuôi, mặt không biểu tình mà nói, “Nhưng là ân tình không phải báo đáp như vậy, có ít người vốn là trời sinh liền không thích hợp một ít vị trí, miễn cưỡng chỉ làm cho hai bên tạo thành phức tạp.”



“Tốt lắm a, có bản lĩnh ngươi tới làm nhân viên chăn nuôi, nếu như ngươi có thể làm rất tốt so với ta, ta liền đem chức vị này tặng cho ngươi.”



Trang Dịch thấy Vệ Cẩn không có động tác, đang định lại quay đầu ám chỉ, liền ở thời điểm này, một giọng nam lạ lẫm đột nhiên chen vào: “Vị đồng học này nói không sai, có ít người trời sinh không thích hợp với chút chức vị, đã như vậy, liền nên do người có thể đảm nhiệm.”



Trang Dịch nhìn lại, là một nam nhân lạ lẫm, vóc dáng so với bọn hắn đều muốn cao một chút, làn da hơi đen, nhưng mà ngũ quan lớn lên cực kỳ tiêu sái, hơn nữa hàm răng rất trắng, cho người cảm giác cực kỳ tuấn lãng.



Trang Dịch lúc này mới chú ý tới, bất tri bất giác đã tan học, bởi vì chuyện của hắn, ba vị lão sư không tuyên bố tan học, bởi vậy đệ tử năm nhất đều vây quanh ở bốn phía. Nam sinh này Trang Dịch chưa bao giờ thấy qua, hiển nhiên là học trưởng cấp cao.



“Vi An, có chuyện gì không?” Bản mặt uy nghiêm Thượng Quan Tịnh sau khi nhìn đến nam sinh này, không tự giác nhu hòa xuống, thần sắc thoạt nhìn cũng không nghiêm túc như vậy, nàng nhìn nam sinh này một cái nói.



“Lão sư, ta có một vấn đề muốn thỉnh giáo ngài, cho nên sang đây tìm, không thể tưởng được đúng lúc gặp gỡ chuyện như vậy.” Nam sinh mỉm cười nói, hàm răng trắng noãn dưới ánh mặt trời gần như muốn lóe lên, hắn vừa nói, vừa đi đến bên người Thượng Quan Tịnh, các học sinh năm nhất biết rõ quan hệ của hắn cùng với Thượng Quan Tịnh không phải là nông cạn, đều nhường đường, trong lúc đó, Trang Dịch chú ý tới, người tên Vi An này còn cùng đám người Thượng Thanh Vân cùng Vệ Cẩn cười đánh cái chào hỏi.



Từ khí tràng của người này, cùng với người nhận thức đến xem, chỉ sợ cũng không phải hồn sư bình thường gì.




“Cho nên ta cho ngươi biết, đừng có lấy một điểm thiên phú kia của ngươi đắc chí, nếu cái thế giới này do thiên phú định đoạt, Lôi Tu kia sớm đã xưng bá thế giới, còn có thể mất tích?” Thượng Thanh Vân không kiên nhẫn mà nói, “Còn có, về sau không có việc đừng tìm Trang Dịch phiền toái, hắn thiên phú phụ hồn sư cực cao, biến dị hồn thú thứ nhất còn dựa vào chính mình thu phục, loại người này ta giữ lại có trọng dụng, ngươi bây giờ quan hệ với hắn ầm ĩ quá cương, về sau không tốt kết thúc.”



Tưởng Tuyên khí mặt đỏ rần (tức đỏ mặt *tức chết đi cho ta nhờ*), gương mặt càng thêm diễm lệ: “Ma thú Trang Dịch nửa chết nửa sống, tinh thần không gian của hắn cũng nhận được ảnh hưởng, tinh thần lực có giảm xuống hay không còn không biết, ngươi bây giờ ra tay mời chào hắn, không thấy quá sớm sao! Còn có, ngươi cùng hắn hợp tác, ta đây đến cùng tính cái gì?!”



“Ta quan hệ với hắn tự nhiên không giống ngươi.” Thượng Thanh Vân nhìn mặt Tưởng Tuyên, đột nhiên có chút động tình, nắm cằm Tưởng Tuyên cúi đầu xuống hung hăng hôn hắn, “Về sau hắn là hợp tác bên ngoài của, ngươi là tình nhân bí mật của ta, tương lai chờ ta khống chế quyền hành, ngươi là người của ta, hắn còn dám bất kính với ngươi?”



Tưởng Tuyên mặt lập tức đỏ hơn, bị Thượng Thanh Vân nói như vậy, liền đuôi mắt đều hiện ra thủy quang, hai tay lập tức quấn lên cổ Thượng Thanh Vân, hai người thân thể càng ngày càng thân mật…



Trang Dịch nhìn bọn họ hai người giao triền, cố gắng khống chế được tâm tình mâu thuẫn buồn nôn trong nội tâm, ôm Lôi Tu quay người mặt không biểu tình rời đi.



Hắn đứng rất xa, đối thoại của bọn họ Trang Dịch không có toàn bộ nghe rõ, nhưng mà thông qua đôi câu vài lời cũng đại khái đoán được ý tứ, mặc dù Trịnh Phương đối Lôi Tu động thủ, Trang Dịch cũng hoài nghi Tưởng Tuyên, nhưng mà chính tai nghe được Tưởng Tuyên thừa nhận, Trang Dịch trong nội tâm càng kháo phổ mà thôi.



Trở lại phòng ngủ, đặt Lôi Tu đặt trong ổ nhỏ của nó, Trang Dịch thử dùng các loại phương pháp tỉnh lại Lôi Tu, nhưng là đều không có tác dụng, ngồi trước mặt Lôi Tu xem bộ dáng nó ngủ, hổ con nho nhỏ đôi mắt nhắm lại, toàn thân buông lỏng, cái đuôi thật dài kẹp ở giữa chân, cái đuôi tiêm đối với cái cằm, giống như một chút cũng không biết sầu.



Trang Dịch đang muốn đứng dậy đi mua cơm, đột nhiên nghĩ đến cái gì, Trang Dịch lần nữa ngồi xuống, điều tra tinh thần không gian trong đầu mình, khi thấy đoàn màu đen kia so với trước rõ ràng hơn một ít, Trang Dịch trên mặt thần sắc khẽ biến.



Nếu như nói, lúc trước mảnh nhỏ linh hồn Lôi Tu đặt trong đầu hắn kia là bóng đen tối tăm mờ mịt nhìn không rõ, hiện tại tựa hồ ngưng thực một ít, hơn nữa Trang Dịch nhìn kỹ, xác định hắc đoàn này đang không ngừng biến hóa, càng đổi càng ngưng mắt nhìn.



Chẳng lẽ Lôi Tu là đang tiến hóa?