Tối Cường Triệu Hoán Sư
Chương 23 :
Ngày đăng: 13:15 18/04/20
Trang Dịch nhìn Lôi Tu, nhớ tới bông tai màu đỏ sậm trên vành tai nó.
Lúc trước thời điểm giằng co với Trịnh Phương, Trang Dịch có nghĩ qua lấy bông tai này xuống làm bằng chứng, nhưng về sau nghe Trịnh Phương nguỵ biện, chỉ sợ dù có chiếu cảnh tượng trong bông tai ra cũng không làm nên chuyện gì, dứt khoát không đề cập tới, bông tai tiếp tục đeo trên người Lôi Tu, không chừng về sau sẽ có công dụng càng lớn.
Lúc này thấy Lôi Tu ngủ say vậy mà ngược lại xúc tiến nó tiến hóa, Trang Dịch có chút tò mò Trịnh Phương đến tột cùng làm cái gì với Lôi Tu.
Muốn mở ra ảnh tinh, phải sử dụng hồn lực, Trang Dịch hiện tại mặc dù là hồn sư, nhưng còn chưa có cái này, đành phải đi cửa hàng trong trường học mua đạo cụ chuyên dụng mở ảnh tinh, sau đó đem Lôi Tu bông tai tháo xuống, để vào trong đó phát hình ra.
Ảnh tinh không chỉ dùng vành tai Lôi Tu làm thị giác nhìn cảnh tượng bốn phía, đồng dạng hiện ra hình vẽ lọc năng lượng bốn phía, Trang Dịch phát hiện trận pháp này so với trong tưởng tượng của hắn còn tinh diệu hơn một ít, mặc dù phạm vi dò xét chỉ có một mét, nhưng là chỉ cần người có lực lượng chấn động, đều bị lọc ra.
Buổi sáng Trang Dịch ôm Lôi Tu đi ra, người đầu tiên nhìn thấy chính là Thượng Thanh Vân, trong hình vẽ lọc năng lượng trên bông tai, quanh thân Thượng Thanh Vân có một tầng năng lượng bạch sắc phi thường mỏng, mà sau khi nhìn thấy Thượng Quan Tịnh, tức thì năng lượng sắc quanh thân Thượng Quan Tịnh rõ ràng hơn so với Thượng Thanh Vân rất nhiều, trừ cái đó ra, ma thú Tự Thú Viên, thậm chí thực vật quanh thân nó đều bị suy đoán ra đồ án, khác biệt duy nhất chính là, quanh thân người phát ra năng lượng là màu trắng, ma thú hiện lên màu nâu, thực vật hiện lên màu xanh lá.
Cảnh tượng trong ảnh tinh còn đang phát hình, Trang Dịch nhìn chằm chằm những hình vẽ lọc năng lượng kia, lâm vào trầm tư.
Người, ma thú cùng với thực vật hiện ra nhan sắc không giống nhau, như vậy nếu là dị ma bị bông tai này soi sáng, sẽ là như thế nào đâu?
Dị ma tột cùng đến từ nơi nào, không ai biết rõ, giống như vài năm sau đột nhiên xuất hiện tại đại lục, mới đầu dị ma cũng không khiến cho nhân loại chú ý, nhưng theo dị ma xâm nhập, phụ thể cùng năng lực sinh sản cường đại, rốt cục khiến cho mọi người coi trọng. Sau đó mọi người phát hiện, dị ma khác biệt với bất luận động vật cùng thực vật nào, tựa hồ vốn không thuộc về không gian này, bởi vậy rất khó triệt để tiêu diệt.
Nếu trận pháp bên trong bông tai này có thể phân chia ra dị ma năng lượng, như vậy tương lai khi dị ma tiến đến, tác dụng đưa đến hoàn toàn không cách nào đánh giá.
Trang Dịch không dám xem nhẹ bông tai này, quyết định chờ sau khi hắn có được hồn lực, nhất định phải dốc lòng nghiên cứu một phen.
Trang Dịch nghe vậy, nhớ tới thư viện có tư liệu quan hệ với hồn thú của Lôi Tu, hắn lúc trước từng xem qua, nhớ rõ toàn bộ đều là loại hổ.
Sau khi tan học, Trang Dịch trước về ký túc xá kiểm tra tình huống Lôi Tu một chút, như trước ghé đầu vào trong ổ ngủ, từ giữa trưa hắn rời đi đến hiện tại, ngay cả nhúc nhích cũng không có. Trang Dịch cũng không nhụt chí, cơm nước xong xuôi xong thẳng đến thư viện.
Ở kiếp này Trang Dịch vẫn là lần đầu tiên tới thư viện, nhưng mà bên trong bố trí cùng kiếp trước không có chút khác biệt nào, bởi vậy hắn rất quen thuộc tìm tới sách vở mình cần.
Ba giờ sau, Trang Dịch từ trong xó xỉnh tìm ra một quyển tập san của trường, bên trong có một ảnh chụp ba nam sinh.
Sau một tháng đệ tử năm nhất đi học, học viện Bardon sẽ tiến hành một cuộc thi, sau đó căn cứ thành tích cuộc thi xếp thứ tự, phụ hồn sư chiến hồn sư ngự hồn sư ba hệ hồn sư, căn cứ đối ứng thứ tự sắp xếp tạo thành một tiểu đội, truyền thống này từ khi xây dựng trường học đã bắt đầu có, mà mười năm trước, Lôi Tu là đệ nhất danh một lần chiến kia.
Tấm hình này hiển nhiên chụp sau cuộc thi không lâu, bởi vậy hồn thú của Lôi Tu còn chưa thu hồi lại, đây cũng là tấm ảnh chụp duy nhất mà Trang Dịch tìm kiếm hơn ba giờ có chụp tới hồn thú của Lôi Tu khi vẫn là cấp một.
Hổ con màu đen ưu nhã ngồi xổm trên bờ vai Lôi Tu giống như con mèo nhỏ, hai mắt màu đỏ sậm phân nửa híp lại, từ ngoại hình nhìn xem, khác biệt duy nhất cùng bổn mạng thú của Trang Dịch chính là, hổ con trên tấm hình thân hình ưu nhã, da lông bóng loáng thủy nhuận, mà chú hổ con nằm ngủ ở ký túc xá kia lại gầy trơ cả xương.
Trang Dịch nhìn chằm chằm hổ con trong tấm ảnh một lát, không tự giác nhìn về phía Lôi Tu thời kỳ mười sáu tuổi kia.
Cho dù mới mười sáu tuổi, thân thể Lôi Tu đã nẩy nở, thân hình cao to, so người cùng niên cấp bên cạnh cao hơn một ít, hắn giữ lại một đầu tóc ngắn màu đen lưu loát, cái mũi thẳng tắp cùng môi mỏng màu sáng, ngũ quan hình dáng rõ ràng, có một loại tuấn lãng khác, đôi mắt híp nửa nhìn sang, có lẽ là vừa mới chiến đấu xong không bao lâu, trong ưu nhã mang theo vài phần sắc bén không cách nào bỏ qua.
Thần sắc một người một hổ, qủa thực không có sai biệt.