Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 238 :

Ngày đăng: 13:18 18/04/20


Sáng sớm dậy không thấy Vệ Cẩn, ngược lại ở trên đường gặp Lôi Tu, nghĩ đến chuyện cần làm hôm nay, Trang Dịch thu liễm tất cả cảm xúc, cùng Lôi Tu đi xuống lầu.



Tin tức trong Phụ Hồn điện truyền đi cực nhanh, chuyện Trang Dịch thành công dựng truyền tống trận, cường giả đệ nhất Lôi Tu từ trung bộ đại lục đi đến Phụ Hồn điện, rất nhanh liền truyền ra trong thế gia cùng cao tầng Hải Lam, mới qua thời gian một đêm ngắn ngủi, Âu gia đã tập hợp tất cả cường giả cấp tám trở lên trên hải đảo.



Hội nghị như vậy lấy thân phận của Trang Dịch là có thể tham gia cũng có thể không, Trang Dịch nhân lúc Âu gia đang long trọng chiêu đãi các vị cường giả, lặng lẽ chạy ra ngoài, kiểm tra trận pháp bốn phía.



Hải vực cần có thuyền mới có thể đi ra, Trang Dịch tạm thời không tiện hành động, đơn giản thăm dò rõ ràng trận pháp trong Phụ Hồn điện trước, đến lúc đó chữa trị một lượt, đánh Âu gia cùng dị ma trở tay không kịp!



Không bỏ qua bất cứ một chi tiết đáng nghi nào, có kinh nghiệm đi vào không gian độc lập của Bạch Ly, giao phong với trận pháp của Âu gia lần trước, lần này Trang Dịch dựa theo hiểu biết của bản thân với trận pháp của Âu gia, rất nhanh đã tìm ra trăm nghìn lỗ hổng cực nhỏ.



Những lỗ hổng này nhìn riêng lẻ, thậm chí trăm cái xách ra đều không cảm thấy có gì không đúng, chỉ là thiếu sót khó tránh khỏi của một số trận pháp, nhưng khi kiên nhẫn sắp xếp toàn bộ chúng nó lại theo một trình tự đặc biệt, kết quả rút ra lại sẽ làm người ra một thân mồ hôi lạnh, bởi vì một khi theo những lỗ hổng này từng bước xâm chiếm, không đến vài giờ, đại trận nhìn như mạnh mẽ không chỗ thiếu hụt của Phụ Hồn điện, sẽ bị giảm đi ít nhất một nửa lực tấn công cùng phòng ngự!



Trang Dịch ghi nhớ kỹ toàn bộ những lỗ hổng này, một số điểm cần phải đặc biệt chú ý, đơn giản lập tức chữa trị xong. Sau khi hoàn thành tất cả những việc này, dù là hồn sư ba hệ cấp tám đỉnh phong như Trang Dịch, hồn lực toàn thân cũng gần như hao hết, có thể thấy được những lỗ hổng này đáng sợ ra sao.



Chớp mắt thời gian một ngày đã qua hơn một nửa, Trang Dịch nhìn thời gian, hai giờ chiều, hội nghị của Phụ Hồn điện không biết đã kết thúc chưa, Trang Dịch kéo thân thể mệt mỏi đi về phòng mình, trên đường lại không hẹn mà gặp Vệ Cẩn từ đối diện đi tới.



Hồn lực quanh người Vệ Cẩn cũng có chút không ổn định, thực hiển nhiên cũng vừa tiêu hao không ít, hiện tại đang vừa đi vừa khôi phục, sau khi nhìn thấy Trang Dịch, Vệ Cẩn sửng sốt, bước nhanh đến trước mặt Trang Dịch: “Ta vừa mới nhìn thấy Âu Long.”



Trang Dịch vừa định chào hỏi Vệ Cẩn lập tức nuốt lại lời muốn nói, nghiêm túc lắng nghe Vệ Cẩn nói.



Thì ra khi Trang Dịch đang chữa trị trận pháp của Phụ Hồn điện, Vệ Cẩn cũng không nhàn rỗi, sáng sớm sau khi chạy trối chết ra khỏi chỗ Lôi Tu, Vệ Cẩn ra ngoài liền trùng hợp thấy được Âu Long.



Vệ Cẩn nhớ tới lời tối qua Trang Dịch nói với mình, lặng yên đuổi theo.
Thật lâu sau, Vệ Cẩn mới khàn khàn nói: “Thật ra… Ta đã sớm có dự cảm.”



Trang Dịch nhìn Vệ Cẩn.



“Nhưng khi ngươi nói với ta Vệ trưởng lão còn sống, ta rất vui mừng, bởi vì ta tin tưởng trưởng lão sẽ giữ được phụ thân ta, phụ thân là hồn sư được Vệ gia coi trọng nhất. Xem ra tình hình lúc đó rất nguy hiểm, ngay cả phụ thân cũng hy sinh… Chẳng qua có thể báo thù cho thúc thúc, phụ thân hẳn là rất vui vẻ… Dù sao mẫu thân cũng đi rồi…”



Trang Dịch nghe lời nói bề ngoài thì lý trí, thực ra lại không đầu không đuôi của Vệ Cẩn, rõ ràng trong lòng hoảng loạn không thôi, còn mạnh mẽ giả vờ bình tĩnh nói với hắn những lời này, Trang Dịch mấp máy môi, lại cái gì cũng không nói nên lời.



“Ta không sao.” Vệ Cẩn nhìn Trang Dịch, buông lỏng cánh tay vừa rồi vẫn treo trên người Trang Dịch, vừa đi về phía trước vừa thấp giọng nói, “Chỉ có chút mệt, ta về nghỉ ngơi trước.”



Trang Dịch nhìn Vệ Cẩn một mình yên lặng tránh đi, nhấc chân theo hai bước, lại có chút chần chờ dừng tại chỗ.



Đúng lúc này, một hơi thở quen thuộc tới gần, Trang Dịch quay đầu nhìn, con hổ màu đen thật lớn đi tới bên cạnh hắn, ngẩng đầu nhìn hắn một cái.



Trang Dịch không nghĩ tới Lôi Tu lúc này lại dùng hình hổ xuất hiện ở đây, chẳng qua hắn hiện tại đã không kịp ngạc nhiên, nhìn vẻ khó chịu của Vệ Cẩn, bản thân lại không giúp được gì, trong lòng Trang Dịch vô cùng không dễ chịu.



Hắn vốn định đem lời phụ thân Vệ Cẩn nói lúc lâm chung nói cho Vệ Cẩn, nhưng nhìn dáng vẻ Vệ Cẩn lúc này, căn bản cái gì cũng không nghe vào, chỉ muốn một mình bình tĩnh một chút.



Lôi Tu nhìn nhìn Trang Dịch, lại nhìn bóng lưng suy sụp của Vệ Cẩn, cuối cùng nó cất bước đuổi theo bước chân Vệ Cẩn.



Trang Dịch thấy thế, hơi sửng sốt một chút, nhưng cũng không ngăn cản Lôi Tu, hắn tin tưởng nếu Lôi Tu đã đuổi theo, nhất định sẽ xử lý tốt.