Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 45 :

Ngày đăng: 13:15 18/04/20


Lục Duẫn Vi vừa dứt lời, Lôi Tu liền chạy tới trước mặt nàng, tia chớp màu tím hình thành một lưới ánh sáng, nhanh chóng tạo thành vòng bảo hộ trước mặt Lục Duẫn Vi, cùng lúc đó, công kích của Sâm Lâm Tượng bay về phía Lục Duẫn Vi đụng vào lưới ánh sáng của Lôi Tu, thanh âm năng lượng va chạm nhanh chóng bành trướng nổ tung, Lục Duẫn Vi vội vàng lui ra phía sau vài bước né tránh, sau đó khiếp sợ nhìn Lôi Tu vừa đến cứu viện Lôi Tu.



Đoạn đường từ trước tới nay Lôi Tu đều dính cùng một chỗ với Trang Dịch, trong toàn đội ngũ hồn sư, chie có một mình Trang Dịch dẫn theo ma thú khế ước, bởi vậy trước kia Lục Duẫn Vi đã chú ý tới Lôi Tu rồi. Nhưng mà nhìn cái bộ dạng mèo con của Lôi Tu kia, hơn nữa cấp bậc bản thân Trang Dịch không cao, bởi vậy nàng luôn luôn không để sự tồn tại của Lôi Tu trong lòng, kết quả không thể tưởng được hôm nay mới biết, Lôi Tu lại có thể là cấp bốn!



Lôi Tu gia nhập nhất thời làm tin tưởng của Lục Duẫn Vi gia tăng không ít, nàng liếc Trang Dịch ở nơi xa một cái, sau đó lại một lần đầu nhập vào trong chiến đấu.



Lôi Tu phối hợp với Lục Duẫn Vi, nó chăm chú nhìn chằm chằm con voi to lớn giữa không trung, kỹ năng hệ phong giúp Lôi Tu càng thêm linh hoạt, mà lực công kích siêu cừng của kỹ năng hệ lôi, tức thì không ngừng tạo cho Sâm Lâm Tượng thêm phiền toái. Bàn về cấp bậc, thực lực của Lôi Tu kém Sâm Lâm Tượng ba cấp, nếu là bình thường, một kích của Sâm Lâm Tượng, liền có thể khiến Lôi Tu trọng thương. Nhưng may mà lúc này đứng ở chỗ này cũng không phải bản thể của Sâm Lâm Tượng, chẳng qua là lực lượng linh hồn của nó, đồng thời trải qua hơn 30 chiến hồn sư tiêu hao, lực độ công kích của Sâm Lâm Tượng cũng giảm xuống không ít. Mà Lôi Tu lại trái với nó, lúc này hồn lực trong cơ thể Lôi Tu tràn đầy, lại là trạng thái chiến đấu tốt nhất, bởi vậy có thể không ngừng dây dưa với Sâm Lâm Tượng, dưới sự phối hợp của vài chiến hồn sư khác, nhất thời khó phân thắng bại.



Trang Dịch hết sức chăm chú nhìn chằm chằm tình huống chiến trận, lúc này trừ Lôi Tu, còn có sức chiến đấu tổng cộng chỉ có 10 hồn sư, nhưng chân chính có thể phát huy tác dụng, chỉ có vài chiến hồn sư năm thứ tư cùng Thượng Thanh Vân mà thôi, chiến hồn sư năm nhất khác, chỉ có thể ở bên cạnh phối hợp tạo chút phiền toái nhỏ cho Sâm Lâm Tượng.



Theo từng phút thời gian trôi qua, Sâm Lâm Tượng công kích càng ngày càng yếu, phòng ngự bên ngoài của nó đã bị phá vỡ, công kích của Lục Duẫn Vi cùng Lôi Tu đều tạo thành phiền phức rất lớn cho nó, cùng lúc đó, các hồn sư cũng không kịp thở, không chỉ có chiến hồn sư ngã xuống hơn phân nửa, ngự hồn sư cùng phụ hồn sư hầu như cũng tê liệt rồi.



Từ biểu hiện ra nhìn, cả hai bên đều xuất hiện tình huống kiệt lực, đội ngũ hồn sư cùng Sâm Lâm Tượng tám lạng nửa cân. Tình hình chiến đầu như vậy rơi vào trong mắt một số người, lập tức nhấp nhoáng hào quang chờ mong. Nhưng mà sắc mặt Trang Dịch lại càng ngày càng ngưng trọng, Sâm Lâm Tượng cấp bảy không có khả năng bị đánh bại dễ dàng như vậy mới đúng.



Lúc này công kích của nó càng yếu, nói rõ năng lượng nó tích góp càng nhiều, một khi bùng nổ, sẽ càng thêm đáng sợ!


Mọi người vừa nghe Trang Dịch nói như vậy, lập tức cúi đầu tra tìm, trong đó Lý Lan Chu Thiệu Vệ Cẩn còn có hồn sư cấp bốn kia đều đặt máy xin trợ giúp ở trong hành trang, thế nhưng lúc chạy trối chết vừa rồi, vi chạy cho nhanh, cho nên đều ném ba lô đi.



Mà máy xin trợ giúp của Lục Duẫn Vi Thượng Thanh Vân ngược lại đặt trong người, nhưng là trong quá trình chiến đấu với Sâm Lâm Tượng vừa rồi lại đè hỏng chúng nó!



Máy xin trợ giúp của Trang Dịch lúc ấy sau khi sử dụng xong, bởi vì đang trong chiến đấu, cho nên rất nhanh không biết bị hắn ném đi chỗ nào. Nói cách khác, bảy người bọn họ ở đây, đều không thể phát thông tin xin giúp đỡ từ viện phương. Mà cố tình lúc này bọn họ lại lạc đường ở trong khu vực màu đỏ, một chút không cẩn thận, rất có thể sẽ táng thân nơi này!



Nghĩ đến điều này, sắc mặt tất cả mọi người đều không tốt lắm.



Trang Dịch tiên phong lấy ra bản đồ, xem trong chốc lát, bất đắc dĩ thu lại bản đồ: “Những thực vật đặc thù quanh đây đều bị sụp cả rồi nên không thể tìm được, cho nên con đường kế tiếp, chúng ta chỉ sợ phải tự mình lục lọi…”



Thấy mỗi người ở chỗ này đều sắc mặt xám trắng, giống như một giây sau liền chống đỡ không nổi, Trang Dịch mệt mỏi vuốt vuốt mi tâm, nói: “Bây giờ chúng ta tìm một nơi tạm thời an toàn ở phụ cận, nghỉ ngơi một đêm. Quanh đây vừa mới bùng nổ đại chiến, hẳn sẽ không có ma thú không có mắt tìm tới…”



Mọi người nghe vậy, nhao nhao nhẹ gật đầu, cuối cùng tìm một nơi tầm mắt tương đối rộng rãi dừng bước.



Đêm nay nhất định là một đêm không ngủ.