Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 73 :

Ngày đăng: 13:16 18/04/20


Hai luồng hồn lực lớn chợt va chạm trong cơ thể, Trang Dịch vội vàng không kịp chuẩn bị, một cái không cân nhắc kỹ,lực lượng do hồn lực va chạm sinh ra lập tức nổ tung trong cơ thể hắn, trực tiếp nổ thương thân thể Trang Dịch từ bên trong, may mà nơi nổ tung là vai trái, không phải vị trí trí mạng, Trang Dịch chẳng quan tâm đau đớn, vội vàng mượn miệng vết thương nhanh chóng thả sức mạnh này đi.



Bởi vì Tử Tinh Hoàng Điểu che giấu khí tức cùng hồn lực của Trang Dịch, tạo thành một lồng năng lượng hình bầu dục quanh thân hắn, lồng năng lượng này không chỉ có thể ngăn cản người khác nhìn thấy được Trang Dịch, đồng thời cũng ngăn cách hắn cùng thế giới bên ngoài, bởi vậy, sau khi sức mạnh nổ tung trong cơ thể Trang Dịch được hắn chuyển dời ra từ vết thương, bị ngăn cách trong khoảng giữa lồng năng lượng cùng Trang Dịch, cảm giác sức mạnh này không thể nào thoát ra, Trang Dịch rơi vào đường cùng, không thể làm gì khác hơn là hy sinh y phục của mình, mặc ch luồng sức mạnh kia triệt để đốt trọi y phục của hắn, lúc đó mới miễn cưỡng dừng lại.



Theo quần áo bị đốt, bên ngoài làn da truyền đến đau đớn tổn thương, loại cảm giác này mặc dù khó chịu, nhưng Trang Dịch giờ phút này đã không rảnh bận tâm, hai hồn lực lớn va chạm trong cơ thể, mối nguy hiểm do trong cơ thể biến thành chiến trường, khiến cho toàn bộ lực chú ý của Trang Dịch đều tập trung vào trong cơ thể.



Đáng được ăn mừng chính là, loại đau khổ lan tràn từ trong thân thể ra ngoài này, không phải lần đầu tiên Trang Dịch cảm nhận được. Ở kiếp trước từng trải qua bị Tưởng Tuyên rút linh hồn, so sánh với cái loại vặn vẹo, đau đớn không thể nào hình dung kia, loại tình huống hiện tại này, Trang Dịch hoàn toàn có thể đủ nhịn được, cho nên giờ phút này, Trang Dịch cắn chặt răng, dù cho thân thể kịch liệt run rẩy vì đau đớn, tinh thần lực của hắn cũng vững vững chắc chắc điều khiển hồn lực, chậm rãi thử tách hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu ra, trước tránh đi va chạm dẫn đến bùng nổ.



Hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu thuận theo hồn lực trong cơ thể Trang Dịch mà đi lại, bởi vì hồn lực của Trang Dịch chủ động rút lui, tránh cho hai hồn lực lớn va chạm, nhưng cũng vì như thế, dẫn đến hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu có tốc độ chạy càng lúc càng nhanh. Cái này tương đương với hồn lực của hồn sư cấp năm va chạm trong cơ thể Trang Dịch, nếu Trang Dịch không phải hồn sư ba hệ, mỗi lần tấn cấp, để thừa nhận hồn lực ba hệ mà mạch hồn lực càng thêm chắc chắn so với hồn sư bình thường, chỉ sợ đã sớm nổ tung mà chết rồi.



Nhưng cho dù không có bị căng nổ, cảm giác của Trang Dịch hiện giờ cũng không hề dễ chịu. Đây giống như một vật chứa có thể co dãn, vốn cũng chỉ có thể chứa một ly nước, hiện giờ lại bị ép buộc chứa dung lượng lớn hơn, vì không cho nước chảy ra ngoài tạo thành tổn thương càng lớn, Trang Dịch chỉ có thể cưỡng ép tự kéo căng cái vật chứa này ra.



Hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu tràn ngập thuộc tính phong hỏa, cả hai hỗ trợ lẫn nhau, quả thực chính là hồn lực tấn công tốt nhất, dưới sự va chạm của hồn lực này, vì cố gắng thích ứng nó, hơn nữa thử thu phục nó, Trang Dịch cắn răng chịu đựng, từ từ, phàm là những nơi hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu đi qua, thân thể Trang Dịch liền giống như được rèn luyện qua, bất tri bất giác, có thể sánh ngang với hồn sư cấp năm.



Không biết đã qua bao lâu, khoảng thời gian này có mấy lần hồn lực của Trang Dịch thực sự không kịp tránh đi, cũng có va chạm với hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu mấy lần, may mà vết thương tạo thành khi va chạm phần lớn có vị trí ở tứ chi, hơn nữa tình huống nổ thương cũng đều không quá nghiêm trọng.



Theo hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu triệt để chạy quanh trong thân thể Trang Dịch một lần, dưới áp bách cùng rèn luyện của Tử Tinh Hoàng Điểu, trong mấy giờ ngắn ngủi, lực khống chế đối với hồn lực trong cơ thể củ Trang Dịch nhanh chóng tăng lên, đạt tới hoàn cảnh trước đó chưa từng có.



Thấy hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu thuận theo mạch hồn lực của hắn, chậm rãi chảy về đầu của mình, biết thời cơ đã đến, cuối cùng Trang Dịch không hề bị động tránh né, bắt đầu điều khiển hồn lực của mình, không dấu vết ngưng tụ từ bên cạnh, thuận theo phương hướng hồn lực chạy đi, dùng phương pháp chậm chạp mà ôn hòa, dần dần vây quanh nó, thử chậm rãi thôn phệ hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu.



Trang Dịch chờ lâu như vậy, đã chuẩn bị đầy đủ, lúc này chính là thời khắc có tinh thần nhất, mà ngược lại với hắn, chính là hồn lực Tinh Hoàng Điểu hồn lực, qua một lần chạy loạn này, vì không có chủ điều khiển, trong khoảng thời gian này còn bùng nổ mấy lần, so sánh với ban đầu, đã hiện ra vẻ mệt mỏi, cứ tiêu tan dần dần như vậy, theo từng chút từng chút thời gian qua đi, Trang Dịch điều khiển hồn lực ngày càng tự nhiên, dưới sự xâm chiếm từng bước của hắn, năng lượng ẩn chưa bên trong hồn lực Tử Tinh Hoàng Điểu dần dần biến ít đi, cho dù vẫn chạy trong cơ thể hắn như lúc trước, nhưng tốc độ lại càng ngày càng chậm, thể tích càng ngày càng nhỏ, đại bộ phận đều bị hồn lực của Trang Dịch đồng hóa hấp thu.



Thời gian dài dòng buồn chán lại trôi qua, dưới sự ăn mòn chậm rãi của Trang Dịch, hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu chỉ còn lại có không đến 1/10, nhưng mà động tác của Trang Dịch lại càng thêm cẩn thận, bởi vì hồn lực của Tử Tinh Hoàng Điểu đã đưa tới đầu hắn, đầu là vị trí mấu chốt nhất của nhân loại, một khi nổ tung, không chỉ đầu sẽ nở hoa, mà ngay cả không gian tinh thần cũng sẽ biến mất theo, bởi vậy cho dù là phụ hồn sư hệ chữa trị có lợi hại nữa, cũng không thể nào cứu chữa.



Càng tại thời khắc mấu chốt, càng không thể để cho không may xuất hiện, Trang Dịch chỉ huy hồn lực của mình, cẩn thận từng li từng tí mà bao bọc chút sức mạnh cuối cùng này của Tử Tinh Hoàng Điểu, thấy đã sắp thành công, đột nhiên, trong hồn lực hai thuộc tính này, thuộc tính phong bỗng nhiên tăng nhiều thêm, dùng tốc độ cực nhanh, mạnh mẽ chạy về phía trước, đột phá vòng vây hồn lực của Trang Dịch, dùng tốc độ cực nhanh, vọt vào không gian tinh thần trong đầu Trang Dịch!


Tâm tình giữa bọn họ là có thể truyền lại cho nhau, bất luận là lúc trước chiến đấu cùng Tiết Kiệt, hay là về sau thu phục Tử Tinh Hoàng Điểu, chỉ sợ tâm tình Trang Dịch cũng chẳng bình tĩnh đến chỗ nào, nghĩ đến Lôi Tu ở bên ngoài có thể cảm ứng được tâm tình của hắn, nhưng lại không biết tình huống của hắn như thế nào, Trang Dịch đổi vị trí suy nghĩ một chút, cũng tưởng tượng nếu là mình thì sẽ nóng lòng như thế nào.



Hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu Lôi Tu: “Tóm lại, mặc kệ như thế nào, lần này thu hoạch rất lớn, thậm chí vượt qua dự liệu của ta, có bị thương nhiêu hơn nữa, cũng là đáng giá! Đi, Lôi Tu, chúng ta trở về đi.”



Trang Dịch khí thế ngất trời nói xong, vì vui quá mà quên mất toàn thân vết thương của mình, kết quả vừa bước ra một bước, vết thương trên đùi cùng ngang hông đồng thời phát tác, thân thể Trang Dịch mềm nhũn, cả người cứ thế gục xuống phía trước.



Lôi Tu thấy thế, nhanh chóng nhảy đến trước người Trang Dịch, để Trang Dịch tựa trên lưng của nó, sau đó dùng đuôi thay Trang Dịch cân bằng thân thể, nó nghiêng đầu, ý bảo Trang Dịch leo lên.



Theo động tác của Trang Dịch, mấy chỗ vết thương của hắn đều bị xé rách ra, đang đau đớn hít khí, thấy Lôi Tu muốn hắn trèo lên trên lưng nó, nhất thời có chút ngượng ngùng: “Ngươi muốn cõng ta?”



Lôi Tu nghiêng đầu, dùng phần miệng động động Trang Dịch, để tay Trang Dịch đè lên gáy nó, sau đó leo lên.



Lôi Tu biến thành lớn khi Trang Dịch ở cuối kỳ năm nhất, đến hiện tại đã qua thời gian một năm rưỡi, chút bất tri bất giác, đã từ con hổ dài 2m, dài đến 2.5m, dùng hình thể của nó cõng Trang Dịch đi đường, hoàn toàn không có vấn đề, chỉ có điều ngày thường Trang Dịch coi Lôi Tu là đồng bọn của mình, Lôi Tu là Bách Thú Chi Vương, riêng trong lòng Trang Dịch cũng muốn duy trì uy phong của nó, cho nên chưa bao giờ cưỡi nó.



Chẳng qua tình huống hiện tại có chút đặc thù, Trang Dịch cảm nhận vết thương trên người mình một chút, xác thực đi đường cực kỳ khó khăn, hơn nữa từ nơi này trở lại ngã ba đường, ít nhất còn lộ trình hơn nửa canh giờ, càng đừng nói trở lại ngoài cửa, nghĩ vậy, Trang Dịch có chút ý động. Thế nhưng rất nhanh, Trang Dịch lại nghĩ đến trên người mình lúc này chỉ khoác một bộ trường bào, ngay cả quần cũng không mặc, trơn bóng như vậy cưỡi trên người Lôi Tu, không khỏi khiến hắn có chút xấu hổ.



Do dự như vậy vài giây, thấy Lôi Tu đang chờ đợi mình, hai mắt không nháy nhìn hắn, bên trong tất cả đều là quan tâm cùng lo lắng, Trang Dịch tự thầm mắng mình xấu xa trong lòng, cuối cùng hắn vươn tay, dùng tay trái không bị gãy ôm lấy cổ Lôi Tu, sau đó nâng chân phải, leo lên trên người Lôi Tu.



Sau khi leo lên, Trang Dịch đang muốn nâng người lên ngồi xuống, kết quả vết thương ngang hông chợt đau nhức, Trang Dịch cau mày, vặn vẹo di chuyển thân thể, điều chỉnh tư thế một chút, nhiều lần muốn thử ngồi xuống, nhưng chưa từng thành công, rơi vào đường cùng, Trang Dịch không thể làm gì khác hơn là buông tha, ngược lại dùng chân kẹp lấy thắt lưng Lôi Tu, sau đó thân trên ghé vào trên người Lôi Tu, cánh tay bị gãy kia của Trang Dịch buông xuống bên thân Lôi Tu, một tay kia thì ôm thật chặt cổ Lôi Tu, để tránh khỏi tự mình ngã xuống.



Tư thế này mặc dù có thể giúp Trang Dịch nằm sấp ổn trên người Lôi Tu, hơn nữa trường bào cũng có thể che khuất phần lớn các vị trí bộ phận trên người Trang Dịch, nhưng là phía dưới quần áo, một đôi chân trơn bóng của Trang Dịch, bụng dưới cùng các bộ vị, đều dán thật chặt lên thân thể Lôi Tu, mặc dù lông hổ của Lôi Tu trơn mượt, nhưng dù sao cũng đã là hổ trưởng thành, bình thường vuốt theo hướng lông của nó thì không cảm thấy gì, nhưng lúc này ngồi ở bên trên, cảm giác lông hổ không nặng không nhẹ đụng vào những nơi tương đối mẫn cảm trên thân thể mình, Trang Dịch nhất thời cảm thấy là lạ.



Lôi Tu thấy Trang Dịch ngồi vững vàng, lập tức nâng tứ chi chậm rãi đi ra. Lần đầu tiên để Trang Dịch ngồi lên lưng mình, mỗi một bước đi của Lôi Tu đều có chút cẩn thận từng li, rất sợ Trang Dịch cảm thấy khó chịu.



Nhưng mà cho dù nó đi cẩn thận nữa, cơ bắp trên thân thể cũng là đang động theo quy luật. Vì vậy, Trang Dịch ghé vào trên lưng Lôi Tu, chỉ cảm thấy mỗi bước chân của Lôi Tu, lông của nó đều cọ vào bộ vị nhạy cảm ở bắp đùi cùng thân dưới của mình, tuy rằng Trang Dịch hiện giờ căn bản không có tâm tư phương diện kia, thế nhưng dù sao hắn cũng là một thanh niên 19 tuổi, hơn nữa hai đời cộng lại ngay cả tự an ủi cũng không có, huyết khí phương cương căn bản không qua nổi khiêu khích, cảm thấy các vị trí giữa hai chân cùng bắp chân bị lông trên lưng Lôi Tu nhẹ nhàng rối loạn quét qua, dần dần Trang Dịch có cảm giác khác lạ lan tràn ra từ thân dưới.