Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 89 :

Ngày đăng: 13:16 18/04/20


Không ngừng đi lên dọc theo dòng suối, chớp mắt thời gian 2 ngày đã trôi qua, ánh sáng bốn phía cũng càng ngày càng sáng, tuy không so được với bên ngoài, nhưng tốt xấu cũng có thể thấy rõ bốn phía.



Hai ngày qua Trang Dịch cùng Lôi Tu lại gặp vài đám động, thực vật kỳ quái, có chút coi bọn họ thành đồ ăn tươi mới, chủ động phát động tấn công bọn họ, có chút lại tò mò nấp ở bên cạnh rình, một đám mắt sáng quắc nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu đi qua……



Trong số đó bọn họ cũng gặp hai lần mai phục tương đối nguy hiểm, nhưng cũng may đều hóa nguy thành an.



Cùng Lôi Tu tìm một nơi bằng phẳng tương đối an toàn nghỉ ngơi, Trang Dịch lấy chăn trong không gian ra cùng đắp lên người mình và Lôi Tu, sau đó hắn lấy cái thứ hình vuông trong suốt kia ra, bảo Lôi Tu đưa hồn lực vào để hắn nghiên cứu một chút.



Hai ngày qua, bình thường Trang Dịch vừa đi đường vừa khôi phục hồn lực, một khi ngồi xuống nghỉ ngơi, lại lập tức bắt đầu xem xét trận pháp bên trong thứ hình vuông này.



Trận pháp chứa bên trong cũng không nhiều, tổng cộng lại cũng không quá 8, nhưng mỗi một cái đều rất khác lạ sâu xa, muốn hoàn toàn phá giải một cái trong đó, phải từ từ gỡ rối từng chút, thần kỳ chính là, tuy quá trình nghiên cứu cực kỳ phức tạp rườm rà, nhưng sau khi học được thì vận dụng lại rất đơn giản, cho nên vô cùng thực dụng. Cho tới ngày hôm nay, Trang Dịch mới phá giải được hai cái, trong đó có một cái liên quan tới việc Phạm Chí Văn có thể hoàn toàn biến thành kỳ nhông động ở cấp sáu lúc trước.



Đây là một loại trận pháp tác động vào thân thể người, có thể thay đổi hình thái con người, biến thành hình thái dáng vẻ mình muốn, hơn nữa ưu đãi là hồn lực dao động cực kỳ mỏng, nơi thay đổi trên thân thể càng ít, hồn lực càng dao động nhỏ. Nhưng mà muốn làm được như Phạm Chí Văn thì điều kiện lại cực kỳ hà khắc, đầu tiên hồn thú cấp sáu của Phạm Chí Văn là kỳ nhông động, trừ cái đó ra, trước cấp sáu thì hồn thú của hắn cũng có vài phần tương tự kỳ nhông động, đều là động vật bò sát, bởi vậy mới có thể thành công, tiếp theo vì duy trì hình dạng kia, mỗi ngày Phạm Chí Văn đều cần nuốt sống một con kỳ nhông động vân vân, cần làm không ít công tác chuẩn bị, Trang Dịch không có hứng thú gì lớn với việc biến thành một người khác, nhưng mà có thể thay đổi khuôn mặt của mình ngược lại là không tệ, đặc biệt là Lôi Tu……



Ở trong Liệt cốc bốn phía không người này thì không sao, nhưng sau khi ra ngoài thì khuôn mặt này của Lôi Tu quả thực quá mức rêu rao, lại nghĩ đến cao thủ đứng đầu đại lục bây giờ còn mất tích, người không biết Lôi Tu là bổn mạng thú của hắn, rất có thể sẽ sinh ra một vài hiểu lầm không cần thiết.



Trang Dịch suy nghĩ một chút, không tự giác mà ngẩng đầu lên ngơ ngác nhìn chằm chằm vào mặt Lôi Tu, Lôi Tu chú ý tới ánh mắt Trang Dịch, lập tức ghé sát vào nhìn hắn, sau đó vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm một cái trên gương mặt Trang Dịch.



“Đừng liếm loạn.” Trang Dịch phục hồi tinh thần, lập tức nghiêng mặt sang một bên, thấy đôi mắt Lôi Tu trông mong nhìn hắn, giống như là bị chủ nhân vứt bỏ vậy, nhìn qua có vài phần đáng thương, Trang Dịch nhớ đây là một con hổ hình người, đành phải hòa hoãn giọng điệu nói: “Lôi Tu, hiện tại ngươi là người, không giống với trước kia, hiểu chưa?”



“Lớn lên cao hơn ngươi.” Lôi Tu nghĩ nghĩ rồi nói.



Trang Dịch: “……”



“Cũng to khỏe hơn ngươi.” Lôi Tu nói xong, thò tay muốn ôm Trang Dịch kéo vào ngực, “Còn có thể thuận tiện ôm cùng một chỗ.”



Trang Dịch không khách khí đánh rơi tay hắn: “Ta không phải chỉ cái này.”



Thấy Lôi Tu giơ tay không chịu buông, Trang Dịch nâng tay ấn tay hắn xuống kéo vào trong chăn, Lôi Tu thấy thế, lập tức lật tay nắm chặt, tay bắt được cổ tay Trang Dịch.



Trang Dịch cảm giác được lòng bàn tay hắn nóng hầm hập, động tác này hắn còn có thể nhận, ngược lại cũng không lại rút ra nữa, hắn còn nghiêm túc nói với Lôi Tu: “Bây giờ ngươi không phải một con hổ đực nữa, mà là một nam nhân. Giữa nam cùng với nam, là không có loại hành động thân mật này, tuy rằng quan hệ của chúng ta là đồng bọn tương đối đặc thù, có thể giao sinh mệnh cho đối phương, nhưng mà hôn một cái liếm liếm và vân vân, hai nam nhân cũng không thích hợp, ngươi hiểu được ý của ta không?”



Thấy Lôi Tu cái hiểu cái không nhìn hắn, Trang Dịch tiếp tục kiên nhẫn giải thích: “Giống như ta cùng Vệ Cẩn, tuy ta với hắn là bạn tốt, nhưng mà chưa từng hôn môi lẫn nhau, đúng không?”




Theo bọn họ càng tới gần, những đóa hoa Hướng Âm Quỳ cách bọn họ gần càng rung động nhanh, hạt hoa không ngừng mấp máy, giống như tùy thời muốn bắn ra, tuy Trang Dịch chưa tự mình lĩnh giáo qua lực tấn công của đám hạt hoa này, nhưng trong sách đã có ghi chép, Hướng Âm Quỳ thích hướng về phía âm(*) mà mọc, những hạt hoa này là tinh hoa trong cơ thể chúng nó, cho nên lực tấn công cũng đặc biệt mạnh, chẳng sợ không bắn tới trên người kẻ địch, cũng có thể bùng nổ giữa không trung, cực kỳ phiền toái.



Khi Trang Dịch cùng Lôi Tu hoàn toàn đi vào lãnh thổ của đám Hướng Âm Quỳ, Hướng Âm Quỳ không chỉ động đóa hoa, thậm chí có vài cây còn thủ dùng gai trên cánh hoa đâm bọn họ, cũng may quần áo trên người Trang Dịch cùng Lôi Tu đều có tự động phòng ngự, Hướng Âm Quỳ chỉ cao một thước, gai trên đóa hoa là buông xuống, nhiều nhất chỉ có thể đâm đến đùi bọn họ, có quần áo phòng hộ, Trang Dịch cùng Lôi Tu cố gắng bỏ qua chướng ngại mà chúng nó chế tạo, đề phòng từ trong ra ngoài, vững vàng đi theo dòng suối xuyên qua trong vùng hoa Hướng Âm Quỳ.



Theo bọn họ càng đi vào trong, Hướng Âm Quỳ lại càng nóng nảy, Trang Dịch nhìn thấy đám Hướng Âm Quỳ ở gần ra sức chọc bọn họ, đám Hướng Âm Quỳ ở xa cũng hận không thể bay đến chọc cho bọn họ một cái, Trang Dịch nhất thời cảm thấy có dự cảm không tốt: “Lôi Tu……”



Lôi Tu vừa nghe tiếng Trang Dịch, lập tức hiểu ý, hồn lực lặng yên không một tiếng động điều động trong cơ thể, một khi Hướng Âm Quỳ phát động, hắn cũng sẽ lập tức ra tay.



Rất nhanh, sau khi Hướng Âm Quỳ biểu lộ tức giận đến một trình độ nhất định, đột nhiên lại giống như nhận được mệnh lệnh gì, tất cả đều dừng động tác đâm chọc bọn họ của mình lại, tất cả những cái gai rũ xuống đều vểnh lên chỉnh tề, những cái gai sắc bén cho dù ở trong ánh sáng u ám cũng khúc xạ ra một chút ánh sáng âm u, tất cả hạt hoa của mỗi đóa Hướng Âm Quỳ đều nhô ra, tạo thành một hình nón.



Trang Dịch thấy thế, lập tức lui về phía sau vài bước cùng Lôi Tu lưng tựa lưng, hồn lực của hắn cùng Lôi Tu phóng thích ra gần như cùng thời điểm mà Hướng Âm Quỳ phát động tấn công bọn họ, vòng bảo vệ của Lôi Tu vừa mới hình thành, hạt hoa Hướng Âm Quỳ đã “bụp bụp bụp” bắn lại, mấy trăm cây Hướng Âm Quỳ, mỗi cây bắn ra ít nhất ba, bốn hạt, gần như trong nháy mắt, quanh thân Trang Dịch cùng Lôi Tu đã bị sức mạnh do hạt hoa Hướng Âm Quỳ bùng nổ bao trùm!



Lực lôi điện cùng hạt hoa nổ vang ầm ầm, va chạm phát ra âm thanh rung động màng tai đến phát đau, đúng lúc này, Tử Tinh Hoàng Điểu bay ra từ phía sau Trang Dịch, cả người con chim lớn lóe ánh sáng tím, mở đôi cánh thật lớn kêu to một tiếng, bay lên giữa không trung, sau đó bay vòng quanh thân Trang Dịch cùng Lôi Tu một lần ——



Sau khi tiếp xúc đến ngọn lửa, những cây Hướng Âm Quỳ ở gần bắn Trang Dịch cùng Lôi Tu đều co rút đóa hoa lại, kéo đóa hoa xuống thật thấp, quanh thân Trang Dịch cùng Lôi Tu đều bị hạt hoa bao trùm kín mít, tầm mắt cũng bị trở ngại, Trang Dịch đơn giản mặc kệ Tử Tinh Hoàng Điểu hoạt động tự do, chỉ cần làm cho Hướng Âm Quỳ dừng tấn công là được.



Lông đuôi Tử Tinh Hoàng Điểu kéo ngọn lửa thật dài, theo nó bay lên không trung giống như một quả cầu lửa màu lam tím, một ít Hướng Âm Quỳ cũng dừng động tác tấn công Trang Dịch cùng Lôi Tu lại, đóa hoa nâng lên cảnh giác nhìn chằm chằm Tử Tinh Hoàng Điểu.



Tử Tinh Hoàng Điểu ở giữa không trung phát ra một tiếng hót vang thanh thúy, nó có vẻ có chút hưởng thụ đám Hướng Âm Quỳ sợ hãi cùng chăm chú, bay tới bay lui vòng quanh Hướng Âm Quỳ, có khi rõ ràng có thể một ngọn lửa đốt cho đám Hướng Âm Quỳ cúi đầu, nó lại cố tình khi sắp đốt đến Hướng Âm Quỳ thì thu ngọn lửa lại, sau đó trêu đùa đóa Hướng Âm Quỳ tiếp theo……



Tử Tinh Hoàng Điểu ở bên kia thu hút hơn phân nửa lực chú ý của Hướng Âm Quỳ, dưới sự hộ tống của Lôi Tu, Trang Dịch nhanh chóng xuyên qua bên trong vùng hoa Hướng Âm Quỳ, thấy sắp đi qua nửa vùng cánh hoa, đúng lúc này, bước chân của Trang Dịch ngừng lại.



Dòng suối vẫn được Trang Dịch cùng Lôi Tu làm hướng đi kia, ở giữa vùng hoa này, lại chia làm hai dòng.



Một dòng thẳng tắp chảy ra xa xa, hẳn là đường đi ra ngoài, một dòng khác lại vòng một vòng, chảy về trung tâm vùng hoa.



Trang Dịch không cẩn thận dẫm một chân vào nhánh sông nhỏ, nước lan tràn lên chân hắn, lạnh như băng, nhưng thân thể Trang Dịch cũng chấn động, hắn vậy mà thần kỳ cảm ứng được một sức mạnh thân thiết kêu gọi……



Hắn nhìn theo dòng nước này, liền nhìn thấy nhánh sông nhỏ này chảy về trung tâm vùng hoa, cách bọn họ chỉ hơn 10m, đồng thời theo ánh mắt hắn nhìn qua, sức mạnh kêu gọi kia càng thêm mạnh mẽ, Trang Dịch nhất thời ngơ ngẩn.



(*) giống như tính hướng sáng của thực vật, thì Hướng Âm Quỳ này cũng thích hướng “âm” mà mọc