Tôi Đến Từ Thế Giới Song Song
Chương 113 : Trên chân bác cả có bớt
Ngày đăng: 10:22 18/04/20
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dâu
Cao Nhiên vừa khóc, vừa bò bằng cả tay cả chân dậy ôm bác cả xuống.
Ba người trong nhà chính bị tiếng gào khóc của Cao Nhiên gọi dậy, cuống cuồng đưa Lưu Văn Anh đi bệnh viện cấp cứu.
Lưu Văn Anh được cứu sống, không chết.
Lưu Vũ khóc đến thê thảm, hỏi tại sao mẹ chị lại luẩn quẩn như vậy, tuy không còn em trai nữa, nhưng chẳng phải vẫn còn chị sao?
Lưu Văn Anh không nói gì, vẫn cứ lặng lẽ rơi nước mắt.
Hành lang ngoài phòng bệnh rất yên tĩnh, Cao Nhiên dựa lưng vào vách tường, mắt sưng húp, trên người ướt sũng mồ hôi, không biết có phải tại đêm khuya, nhiệt độ thấp hay không, mà cậu hắt xì mấy cái.
Ba và cậu của cậu ra ngoài hút thuốc, chuyện tối nay khiến cho hai người đều kinh hoảng, cần phải bình tĩnh lại một chút.
“Hầy.”
Cao Nhiên thở dài.
Cậu cảm thấy bác dường như không phải là vì anh họ biến mất nên đau lòng tột độ đến không thiết sống nữa, mà còn có nguyên nhân khác.
Đây là trực giác của cậu.
Thật kì lạ.
Trái đất sẽ không vì ai đó ra đi mà ngừng chuyển động, đến lúc trời sáng rồi.
Hết thảy vẫn như ngày thường.