Tôi Đến Từ Thế Giới Song Song
Chương 127 : Có người đang nhìn trộm chúng ta
Ngày đăng: 10:22 18/04/20
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dâu
“Vẻ mặt nham hiểm của Cao Nhiên thoáng cái mất tăm, trở lại vẻ ngây ngô đơn thuần đáng yêu…”
Buổi tối không giống như ban ngày, ánh sáng tù mù, tầm mắt bị thu hẹp lại.
Cao Nhiên nương theo hướng 2 giờ nhìn, đập vào mắt là một cây nhãn, trẻ trung ngay thẳng, kiên cường bất khuất.
Cây thì có thể có vấn đề gì cơ chứ?
Cao Nhiên không nhúc nhích, đầu không động đậy, mặt ghé sát vào mặt đất, đôi ngươi hướng lên trên, từ nhìn thẳng thành nhìn xuống, trong tầm mắt đen thui, chỉ nhìn thấy mờ mờ.
Phong Bắc ngồi xổm xuống, “Không sợ hả?”
Cao Nhiên giữ nguyên cái tư thế đó, bật thốt, “Anh ở đây mà, anh sẽ bảo vệ em.”
Có người đi qua, tò mò nhìn sang, số người vây xem từ một biến thành hai, ba người… càng lúc càng nhiều, chẳng bao lâu đã có mười người rồi.
“Người lớn kia làm sao thế nhỉ, tối rồi mà trẻ con nằm trên đất ăn vạ, cũng chả can ngăn chỉ đứng cạnh nhìn.”
“Không để trẻ con có thói ăn vạ được, phải đánh, không đánh không nên thân.”
Cao Nhiên, “…”
Phong Bắc, “…”
Cao Nhiên đứng dậy phủi bụi trên quần áo, làm như không có chuyện gì kéo Phong Bắc rời đi.
Không có thu hoạch gì, Cao Nhiên rất thất vọng, trên đường về cậu đều chìm đắm trong suy nghĩ của mình, đến cửa nhà cũng không có phản ứng.
Phong Bắc dắt cả xe cả người vào trong sân, “Xuống.”
Vẫn không có động tĩnh.
Phong Bắc trước sau như một, hai tay xốc nách cậu nhóc từ đằng sau, dùng động tác nâng trẻ con mà ôm người xuống đặt lên đất, động tác hết mực thành thạo.
“Tổ tông, em tự về nhà, hay là ngủ chỗ anh?” Chữ Phong bị viết ngược mất rồi.
Cao Nhiên giật bắn mình, “Chết chết chết, ba bảo có chuyện muốn nói với em, em đi trước nha!”
Chuồn nhanh như một cơn gió.
Mới sáng ra Phong Bắc đã triệu tập họp, tối hôm qua anh nghĩ, nếu hồ sơ hai năm gần đây không có manh mối, vậy thì mang hồ sơ năm năm nay ra xem.
Toàn bộ quá trình gây án của hung thủ rất hoàn mỹ, hiện trường không để lại một dấu vết gì cả, đây không phải là lần đầu tiên.
Mọi người tiêu hết hơn nửa ngày, vụ án cuối cùng cũng có tiến triển.
Trong hồ sơ năm 97 có viết, ngày 25 tháng 3 từ 9 giờ đến 11 giờ tối có một vụ án giết người, hiện trường vụ án được phát hiện trong xưởng máy ngõ phía tây.
Nạn nhân là một người phụ nữ trung niên đã ly dị, nguyên nhân cái chết tương tự với Hứa Vệ Quốc, đều là một nhát cắt đứt động mạch cổ, tư thế cũng là nằm nghiêng.
Vụ án đến giờ vẫn chưa phá.
Phong Bắc bảo người lấy ra hồ sơ mười năm gần đây, năm 95 cũng có vụ tương tự, thủ pháp gây án giống nhau như đúc.
Anh liền lấy hồ sơ hai mươi năm gần đây, không phát hiện được manh mối đặc biệt nào nữa.
Không thể nào trùng hợp như vậy được, ba vụ án này cực kì có khả năng là do một người gây nên, năm 95 là lần đầu tiên hung thủ gây án, năm 97 là lần thứ hai, năm nay là lần thứ ba.
Lúc đó để tránh người dân hoảng sợ, làm hỗn loạn tình hình trật tự, chính quyền các ngành liên quan đều dùng biện pháp đè cả hai vụ xuống, giờ đã thành án treo.
Nạn nhân trong cả ba vụ án này đều rất bình thường, quan hệ xã hội không trùng nhau, chỉ là ba người sống ở thị trấn, chẳng hề có mối liên hệ.