Tôi Không Hợp Yêu Đương

Chương 44 :

Ngày đăng: 14:26 30/04/20


Giang Chi Châu giật mình sững sờ nhìn cô, dường như đang phỏng đoán ý tứ của những lời này. Hạ Duy vẫn còn giữ nguyên tư thế vừa rồi, trên mặt đã có vẻ sắp không chịu nổi nữa rồi. Vừa rồi câu nói kia là cô nhất thời xúc động nên mới nói ra được, nếu như Giang Chi Châu từ chối thì..., cô xấu hổ quá đi mất.



"À..." Hạ Duy thấy Giang Chi Châu vẫn không có phản ứng, đang muốn tìm cho mình bậc thang để đixuống thì cuối cùng Giang Chi Châu cũng trả lời.



"Đến đây đi."



Hạ Duy: "..."



không hiểu tại sao sau khi Giang Chi Châu đồng ý, cô lại càng xấu hổ hơn. cô ho hai tiếng, ánh mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt Giang Chi Châu, tìm kiếm vị trí thích hợp để hôn.



Chỉ là một khuôn mặt thôi mà, diện tích lớn như vậy thì thao tác sẽ càng đơn giản.



Đúng, cứ làm như thế đi.



Sau khi quyết định phương án tốt nhất, Hạ Duy chậm chạp nghiêng người về phía Giang Chi Châu, lọn tóc của cô đảo qua trước mặt A Quất, khiến cho nó kêu meo meo hai tiếng.



Giang Chi Châu nhìn cô, hai mắt không hề chớp lấy một cái, lúc Hạ Duy tiến đến trước mặt anh, thẹn thùng nhắm mắt lại, hôn một cái trên mặt anh.



Tự hôn có cảm giác khác với Giang Chi Châu hôn, làn da trên mặt không mềm mại như môi, cô cũng không cảm giác được hơi thở ấm áp của Giang Chi Châu trên mặt mình, nhưng mức độ tim đập thìkhông hề giảm, còn có một loại cảm giác sung sướng như lúc vừa ăn vụng cái gì đó.



Ôi chao ——



Sau khi hôn xong, Hạ Duy như trút được gánh nặng, cũng không khó như trong tưởng tượng của cô.



"Như vậy là xong rồi à?" Giang Chi Châu hỏi.



Hạ Duy: "..."



Cái này tuy nhỉ là một bước nhỏ nhưng đối với cô chính là một bước rất dài đấy!



"thì như thế thôi chứ sao? Em nói chỉ hôn một cái nên tuyệt đối sẽ không chiếm tiện nghi của anh nhiều hơn đâu."



Giang Chi Châu nhịn không được cười hai tiếng, lồng ngực khẽ rung: "Được rồi, nhưng mà chuyện như thế này lần sau không cần hỏi anh đâu, cứ hôn luôn nhé."



Hạ Duy: "..."
Trong lòng Hạ Duy lập tức lộp bộp, đây là... Tình huống gì thế?



"Giang Chi Châu?" cô thăm dò bước một bước đến gần anh, nhìn anh rồi hỏi, "anh làm sao vậy?"



Giang Chi Châu nhắm mắt lại, tận lực dấu cảm xúc trong mắt đi, sau đó mới quay đầu cô: "Đây là thư tình em viết cho Đào Dự?"



Hạ Duy: "......"



Cmn cmn cmn! Làm sao bây giờ làm sao bây giờ! Giọng nói lạnh buốt của Giang Chi Châu càng khiến cho cô bối rối: "không phải! Cái này là chuyện xảy ra từ hồi học cấp ba rồi!"



"Thư tình viết từ hồi học cấp ba mà bây giờ em còn giữ lại? Là do vẫn còn tình cảm với anh ta sao?"



"... không phải đâu! Lý do của chuyện này hơi có chút khó tin, nhưng phong thư này vốn không được chuyển đến tay Đào Dự, gần đây mới trở về tay em!"



"Vậy em giữ gìn cẩn thận như thế này là muốn tìm một cơ hội đưa cho anh ta một lần nữa hả?"



"không phải! anh đừng tưởng tượng nữa được không!" Hạ Duy cảm giác mình cũng sắp phát điên rồi, từ trước đến nay Giang tiên sinh đều rất biết tưởng tượng xa xôi về các mối quan hệ nam nữ của cô, "Cái này là lúc ấy em để vào quyển bài tập em mượn của Đào Dự, và vẫn nghĩa là cậu ấy nhận được, cậu ấy không trả lời, chẳng phải là từ chối em à? Lúc trước Đào Dự tới đây em mới biết được phong thư này bị Điền Điềm lấy ra rồi, cậu ấy vốn không nhận được, sau đó Điền Điềm trả lại thư cho em, em tiện tay đặt ở trong ngăn kéo đấy!"



Giang Chi Châu nhìn cô một lúc, nói: "Đúng rất khó tin, như lời em nói thì Điền Điềm cũng thích Đào Dự à?"



"... Việc này thì giải thích lại càng phức tạp, tóm lại là xuất phát từ nguyên nhân cá nhân nên cậu ấy mới giấu phong thư này đi. Giờ em không còn một chút tình cảm nào với Đào Dự cả, anh đừng suy nghĩ linh tinh nữa!"



"anh suy nghĩ linh tinh à? Chẳng phải hai người đã có bao nhiêu thời gian bên nhau sao."



"... Thời gian ý chỉ là lúc chiều tối, bọn em thường xuyên cho mèo hoang ăn cùng với nhau thôi mà!"



Giang Chi Châu im lặng một hồi, nhếch môi nói: "Em viết thư tình cho bao nhiêu nam sinh rồi?"



"Chỉ một cái này thôi!"



"Được rồi, vậy em cũng viết cho anh một bức đi, còn phải viết nhiều câu văn hay hơn thế này, còn có, cũng phải dùng cái mặt cười này, đừng có dùng cái mặt cười em hay gửi cho anh kia."



← cái mặt cười Giang Chi Châu nói Hạ Duy hay gửi là cái này. Còn cái anh ý muốn là cái này: