Tôi Không Hợp Yêu Đương

Chương 45 :

Ngày đăng: 14:26 30/04/20


Hạ Duy câm nín không biết nên nói gì.



Chẳng lẽ ước mơ còn bé của Giang tiên sinh là trở thành một giáo viên dạy ngữ văn à?



Giang Chi Châu cởi tạp dề trên người ra rồi nói với Hạ Duy: “anh về đây, em viết xong thì đến tìm anh.”



“..... Biết rồi, thầy Giang.”



Giang Chi Châu đưa mắt liếc cô một rồi quay người đi. Hạ Duy ngơ ngác đứng đó, nhanh chóng lấy lại tinh thần rồi lấy một cuốn sổ và một cây bút từ trong ngăn kéo.



Hạ Duy cầm bút và sổ đến ngồi ở phòng khách, sau đó bắt đầu quá trình nặn chất xám. 5 phút sau, côbực bội vò tóc. Cảm giác này y như lúc không viết được chữ nào trong kỳ thi đại học môn ngữ văn vậy!



nói cho cùng thì sao cô phải viết thư tình cho anh chứ? Còn phải dùng phép bài tỉ(1) nữa sao? Có cần dùng tên của danh nhân để làm dẫn chứng không đây?



(1)Phép bài tỉ: là một phương pháp tu từ, dùng các song song ( từ ba câu trở lên) hoặc các đoạn song song (có từ 2 đoạn trở lên) có ý nghĩa, kết cấu, cụm từ chủ vị gần giống hoặc giống nhau để tăng cường hiệu quả của từ ngữ.



không viết nữa!



Hạ Duy rất có khí thế đặt bút xuống, đóng sổ tay lại.



cô tức giận ôm chân dựa vào ghế salon, tầm một phút sau cô mới để ý căn phòng đã được dọn dẹp mộtnửa, nếu chỉ dựa vào mình cô thì không thể dọn dẹp hết vào hôm nay, còn A Hoàng nữa, nó đang ở dưới lầu, Giang Chi Châu sẽ không giận cá chém thớt nó chứ?



..... Càng nghĩ càng lo lắng.



Vì Sấu Sấu và A Hoàng... cô vẫn nên chịu nhục một chút viết cho xong!



Hạ Duy cầm bút lên, lập tức ý tưởng tuôn ra như nước chảy ——



Giang tiên sinh em thích anh. ^o^



Em thích món cơm chiên trứng của anh làm. ^o^



Em thích món cá bột chiên của anh làm. ^o^



Em thích món sườn xào chua ngọt của anh làm. ^o^



Em thích món trứng đặc sắc của anh làm. ^o^



Em thích món thịt bò hầm của anh. ^o^



Em thích món củ sen nhồi cơm của anh. ^o^




“........ Để mai anh làm cho nó món cá ăn, chắc từ từ cũng sẽ ổn thôi.” thật ra anh cũng hơi lo lắng A Quất có bịtrầm cảm thật không, thế nên xem ra chỉ dành đồ ăn để dụ nó.



Cơm nước xong, Hạ Duy bỏ chén bát vào máy rửa bát, thế là hoàn thành xong công việc rửa chén. cônhìn Giang Chi Châu đang chơi với A Quất và A Hoàng ở phòng khách, nghĩ ngợi một chốc rồi nói với anh: “Hay chúng ta xem một bộ phim đi, hôm nay mệt mỏi như vậy nên thư giãn một chút.”



“Ừ.” Giang Chi Châu nhìn cô, “Em muốn xem gì?”



“Hừm...” cô muốn trả lời là phim của Mạc Trăn nhưng sợ Giang Chi Châu giận dỗi như lần trước nên đáp: “anh muốn xem gì thì xem đó, đừng xem phim hoạt hình là được rồi.”



Cuối cùng Giang Chi Châu chọn một bộ phim cũ của Pháp để xem, dù Hạ Duy không thích loại hình ảnh cũ thế này nhưng buổi tối làm ổ trên ghế sofa xem phim cũng rất thoải mái.



cô ôm gối dựa vào vai Giang Chi Châu, nhìn cảnh phim đen trắng trước mặt. A Quất và A Hoàng đều nằm bò dưới chân ghê, bầu không khí trong phòng chợt yên lặng đến bất ngờ. Ánh đèn trong phòng chỉnh hơi tối, Hạ Duy vươn tay lấy một miếng khoai tây chiên khẽ cắn, âm thanh răng rắc vang cả căn phòng.



Ôi chao, bầu không khí bây giờ thật thoải mái, cảm giác mệt nhọc cả ngày đều dịu đi không ít.



cô nghiêng đầu nhìn Giang Chi Châu, liền phát hiện... anh đã thiếp đi từ lúc nào.



Hạ Duy: “..........”



rõ ràng là anh muốn xem loại phim này, sao anh lại thiếp mất thế này...



Hạ Duy nhìn chằm chằm vào gò má của anh một lúc mới khẽ bật cười. cô điều chỉnh tư thế của Giang Chi Châu cho anh ngủ thoải mái hơn rồi sau đó dùng ngón trỏ chọc lên mặt anh.



Giang tiên sinh là đàn ông mà sao làn da đẹp như vậy chứ, khá mịn màng và đàn hồi, nhưng khiến người khác ganh tỵ nhất chính là lông mi của anh, dài cong vút đến bất ngờ.



Giang Chi Châu hoàn toàn không phát hiện ra mấy hành động nhỏ của Hạ Duy, vẫn ngủ say như thường. Hạ Duy chớp chớp mắt, lén hôn lên gương mặt anh một cái.



Hôm nay Giang tiên sinh đã vất vả rồi, nên nghỉ ngơi cho tốt.



cô đỡ Giang Chi Châu nằm xuống sofa, rón rén tắt TV rồi tìm một chiếc chăn mỏng đắp lên cho anh.



“A Hoàng, chúng ta về thôi.” cô khẽ thì thầm với A Hoàng.



A Hoàng vẫy vẫy đuôi với cô tỏ vẻ đã hiểu.



Lúc Hạ Duy ôm nó định đi về thì thoáng thấy bức thư tình hôm nay cô đã viết cho Giang Chi Châu.



Cuốn sổ ấy mở ra đúng ngay trang ấy, nằm ngay ngắn trên khay trà ở phòng khách.



Hạ Duy nhìn về phía anh một hồi mới bước tới, cầm bút lên bổ sung thêm hai câu.