Tôi Không Hợp Yêu Đương

Chương 65 : Ngoại truyện 5

Ngày đăng: 14:27 30/04/20


Tối hôm đó, Giang Chi Châu ngủ một đêm ngoài phòng khách, sáng hôm sau trước khi đi làm anh vẫn chuẩn bị bữa sáng cho Hạ Duy và Giang Di như cũ.



Đồng hồ báo thức của Hạ Duy kêu đúng 7h, bình thường 8h hơn cô mới rời giường, nhưng hôm nay côchịu trách nhiệm đưa Giang Di đi học nên không thể không dậy sớm. cô rửa mặt xong thì đi xuống phòng ăn dưới lầu, Giang Chi Châu đã chuẩn ăn đồ ăn sáng xong, Giang Di đang ngồi trước bàn uống sữa tươi.



“Chào mẹ buổi sáng ạ.” Giang Di thấy Hạ Duy đi xuống liền nở nụ cười chào cô. Giang Chi Châu đangchuẩn bị đi làm, lại xoay người nói với Hạ Duy: “Buổi sáng tốt lành.”



“Đừng thấy sang bắt quàng làm họ, em đã nói 72 tiếng không để ý đến anh.” Hạ Duy liếc anh, ngồi xuống thoải mái ăn bữa sáng do anh chuẩn bị.



Giang Chi Châu: “........”



anh cho rằng anh ngủ phòng khách một đêm thì cô đã nguôi giận phần nào... nhưng không ngờ... côthật sự không để ý đến anh trong vòng 72 tiếng sao?



Giang Di nhìn bố đang đứng ngay cửa lại nhìn mẹ ngồi ngay bên cạnh, không biết phải làm gì.



Lúc Hạ Duy đưa Giang Di đi học, cô bé không nhịn được liền hỏi Hạ Duy: “Mẹ ơi, mẹ không thèm để ý tới bố trong 3 ngày thật sao?”



Hạ Duy nhìn cô bé, nói: “Ngoan, chuyện của bố mẹ không cần con quan tâm, đi học ở trường phải nghe lời cô giáo thầy giáo biết chưa?”



“Dạ...”



Hạ Duy nhìn Giang Di đeo cặp bước vào cổng trường mới lái xe rời đi. Giang Di ủ rũ, nặng nề hoà vào một đám học sinh nhộn nhịp.



“Chào buổi sáng, Giang Di.”



Giang Di ngẩng đầu nhìn, là bạn cùng lớp với cô bé – Tống Giai Nhạc: “Buổi sáng tốt lành nha Tống Giai Nhạc.”



Tống Giai Nhạc nhìn cô bé rồi hỏi: “Cậu sao vậy, sao tâm trạng nặng nề vậy?”



Giang Di thở dài: “không có gì, là bố mình chọc mẹ mình tức giận.”



“Chuyện này thì tính là gì chứ, bố mình cũng thường xuyên chọc mẹ mình tức giận mà.”



Ánh mắt của Giang Di liền sáng rỡ, tựa như cô bé đã nhìn thấy một hi vọng nào đó: “Vậy phải làm thế nào đây?”



“Đánh nhau một trận là được rồi.”



Giang Di: “.........”
Giang Mạn Mạn cố gắng làm sinh động bầu không khí trên bàn ăn, dù Hạ Duy cố gắng làm lơ Giang Chi Châu 72 tiếng đồng hồ cũng vì con bé mà cũng quên mất mình đang chiến tranh lạnh với anh vài lần.



“Đúng rồi, các bạn nam trong lớp nhìn thấy ảnh chụp chung của con và dì út còn tưởng là chị em, muốn xin con phương thức liên lạc đó.” Giang Mạn Mạn nói, hàm ý sâu xa nhìn Giang Chi Châu: “Chú út phải cảm thấy bị đe doạ nha, tình địch cạnh tranh với chú toàn là tiểu thịt tươi học cấp 3 đó.”



Giang Chi Châu: “......”



Nhưng đến khi bọn họ biết cô là phụ nữ đã lập gia đình còn dám theo đuổi cô sao?



Mặc dù trong lòng anh đang âm thầm sỉ vả nhưng anh vẫn kịp phản ứng rằng mình đang khẩn cấp cần dỗ bà xã, nên liền gật đầu nói: “Chú luôn cảm thấy bị đe doạ.”



“Ơ.” Hạ Duy bất thình lình lên tiếng.



Giang Chi Châu: “.......”



Giang Mạn Mạn bật cười ra cười.



Sau đấy, Mạn Mạn lại chơi đùa với Giang Di một hồi nữa mới chịu về nhà, Giang Chi Châu dọn dẹp phòng bếp xong bước ra ngoài, Hạ Duy liền dẫn Giang Di lên lầu.



Giang Chi Châu đi theo bọn họ lên lầu, mãi đến khi Hạ Duy đi vào phòng ngủ, anh mới đưa tay chặn cửa. Hạ Duy nhìn anh: “Có chuyện gì?”



Giang Chi Châu: “Em còn tức giận sao?”



“Ừm....” Hạ Duy nghĩ nghĩ giây lát mới nói thêm, “Nhưng hình như đã đỡ hơn rồi.”



Dường như Giang Chi Châu nhìn thấy có hi vọng: “..... Vậy tối nay anh có thể về phòng ngủ chưa?”



Giang Di đứng trước cửa phòng của cô bé, vừa hồi hộp lại vừa tò mò ngẩng đầu nhìn bọn họ.



Hạ Duy nhìn Giang Di: “Con có muốn bố về phòng ngủ không?”



Giang Di nhanh chóng gật đầu: “Muốn ạ, mẹ đừng giận nữa nha.”



“Được.” Hạ Duy nhìn Giang Chi Châu, “Nể mặt con gái, thời gian phạt sẽ rút ngắn lại, nếu như còn có lần sau thì....”



“Tuyệt đối sẽ không còn lần sau nữa.” Giang Chi Châu cắt ngang, lần này đã đủ để anh khắc cốt ghi tâm suốt đời rồi.