Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
Chương 323 : Mục đích là gì?
Ngày đăng: 17:04 30/04/20
Nhìn ánh mắt đau khổ của Vũ Nghê, Lạc Ngạo Thực không đành lòng thở dài: "Vũ Nghê, em là vợ của anh, là mẹ của con anh, làm sao anh có thể hại em?"
"Không hại em? Nhưng tình nguyện nhìn em bị cảnh sát bắt đi, bị mọi người trong xã hội hiểm lầm? Anh đã xem tivi chưa? Đã xem giấy triệu tập chưa? Anh có biết bây giờ trên mạng internet nói em như thế nào không?" tình sát, vợ chính không đấu lại tình nhân, đánh mất tình yêu của người chồng, vì quá căm phẫn nên đã giết chết người ta!
Hiện giờ tòa án vẫn chưa định tội cô, nhưng dự luận xã hội như muốn cắn xé nuốt chửng cô, "Những lời đồn đại nhảm nhí đó sớm muộn gì cũng sẽ bị lãng quyên, không phải sao? Em việc gì cần phải để ý đến những đồn đại đó?" Lạc Ngạo Thực nói đạo lý với cô, đồng thời nói lên suy nghĩ của mình, "Nếu như những lời đồn đại nhảm nhí này có thể bảo vệ an toàn cho em, trái lại anh hy vọng nó càng được thổi phồng càng nhiều càng tốt, càng giống sự thật"
Cảm xúc của Vũ Nghê từ từ ổn định lại, nheo mắt nhìn anh, lặng lẽ nói: "Để những lời đồn đại kia bảo vệ em an toàn hay gây nguy hiểm cho em? Hay.... anh có ý định hãm hại em" Cô dường như đột nhiên hiểu ra điều gì đó!
Sự việc đã đến bước này, Lạc Ngạo Thực cũng không muốn giấu giếm Vũ Nghê. Anh đi về phía cô, vươn tay vuốt ve cánh tay cô thử thăm dò, sau đó ôm chặt cô vào lòng, "Vũ Nghê, em có nhận ra, em vẫn nằm trong sự nguy hiểm...."
Vũ Nghê ngẩng đầu lên, đợi anh nói tiếp, "Vẫn?"
"Ừm" anh khẽ gật đầu, cúi đầu nhìn gương mặt cô, "Còn nhớ chuyện suýt nữa thì em bị tạt axít không?"
"Chuyện bị tạt axit không phải sự cố ngoài ý muốn, mà vì có người muốn làm hại em?" Vũ Nghê cảm giác sau lưng đổ mồ hôi hột, đúng vậy, rất có thể có khả năng này.
"Đúng vậy"
"Là ai? Tại sao muốn làm như vậy?" Vũ Nghê đột nhiên cảm thấy đầu óc trống rỗng mờ mịt, rất lâu sau chậm rãi nói: "Vụ tai nạn xe cộ cũng là nhằm vào em đúng không? Có người muốn giết em...." Nếu như ngày hôm đó cuộc hẹn của anh không bị hủy bất ngờ, vậy người ngồi trên chiếc xe đó chỉ có một mình cô!
Lẽ ra cô phải nghĩ ra chuyện này từ sớm, tại sao có thể hồ đồ coi nhẹ chuyện này? Bản thân là người dẫn chương trình tin tức nổi tiếng, tại sao có thể vô ý như vậy?
Vũ Nghê cúi đầu, nhắm mắt lại, đầu óc nhanh chóng nhớ lại!
Lâm Dương chết, tại sao Lâm Dương lại chết? Tại sao cô bị hãm hại trở thành hung thủ giết hại Lâm Dương? Kẻ đó cũng muốn cô phải chết?
Tiếng gọi non nớt của bé trai và bé gái vang lên, kèm theo đó là tiếng những bước chân từ trên lầu hai truyền xuống
"Mẹ, ba. Bà Vương nói cả ba và mẹ đều không có ở nhà, ba mẹ đi đâu vậy?" Lạc Dật vội vàng nói, sau đó cậu bé và Hoan Hoan chạy ra từ hai căn phòng khác nhau.
Nghe thấy tiếng gọi của con trai, hai vợ chồng người trước người sau đi về phía cánh cửa, mở cửa phòng đọc sách....
"Mẹ, ba" Lạc Dật lập tức lao đến bên cạnh ba mẹ, rồi ôm chầm lấy họ.
"Mẹ, chú" Hoan Hoan chạy phía sau Lạc Dật, cũng muốn ôm hai người nhưng cô bé không còn chỗ!
Vũ Nghê ngồi xổm xuống, cẩn thận quan sát hai đứa trẻ, tại sao trên người hai đứa toàn đất cát? "Hôm nay ở trường tổ chức hoạt động ngoại khóa gì? Các con có hoàn thành không?"
"Mẹ, chuyện này chúng ta sẽ nói sau. Mẹ, tại sao mẹ lại biến thành kẻ bị tình nghi giết người? Con không tin, con không tin mẹ giết người" Dứt lời, Lạc Dật bật khóc "Hu, hu", cậu bé há miệng gào to, hoàn toàn không để ý tới hình tượng nam nhi của mình!
Đứng phía sau cậu bé, Hoan Hoan cũng khóc theo. "Hu Hu, con cũng không tin mẹ là tội phạm. Nhưng.... hôm nay... ở trường học các bạn đều nói chú có tình nhân ở bên ngoài, mẹ giết chết người tình nhân ấy! Bọn họ nói, nói chúng con sẽ biến thành những đứa trẻ không ba không mẹ?" Hoan Hoan đưa tay quệt nước mắt, nức nở nói tiếp. "Lạc Dật kêu bọn chúng câm miệng, nhưng bọn chúng vẫn không ngừng nói. Lạc Dật liền đánh nhau với bọn chúng...."
Mới nghe đến đây trái tim Vũ Nghê giống như bị vỡ tan, tất cả đều tại cô mới khiến hai đứa con bé bỏng của cô bị mọi người coi thường, bắt nạt: "Mau lại đây cho mẹ xem, con có bị thương không...."
"Không ạ" Lạc Dật lùi về sau một bước, không cho mẹ kiểm tra: "Mẹ, mẹ mau nói cho con biết, mẹ có bị sao không? Ba, ba sẽ không thích người khác đúng không?" Cậu bé ngẩng đầu lên hỏi ba mình
Vũ Nghê oán trách nhìn Lạc Ngạo Thực, anh bất đắc dĩ nhắm mắt lại, xem ra, anh chỉ còn cách trả lại sự trong sạch cho cô, trả lại sự trong sạch cho gia đình mình!
Nếu không, chuyện này sẽ không chỉ ảnh hưởng đến hai người lớn, mà còn ảnh hưởng đến hai đứa trẻ ngây thơ.