Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
Chương 451 : Trêu ai chọc ai
Ngày đăng: 17:06 30/04/20
Lạc Dật nhún nhún vai, làm ra vẻ không quan trọng, hai tay đặt lên bàn, quay mặt sang nhìn Hoan Hoan...ngôn ngữ ra vẻ bề trên, riết róng: " Cậu khổ sở vì cái gì hả? Cứ cho là mẹ cậu bị người khác làm cho bị mê muội đi chăng nữa, chẳng phải cậu vẫn còn mẹ của tớ đó sao? Hoan Hoan, hơn một năm trước tớ còn đau lòng thay cậu, nhưng bây giờ một chút cũng không còn nữa rồi. So với lúc đầu, cậu còn hạnh phúc hơn tớ, cậu nghĩ lại xem cậu có ba mẹ tớ yêu thương, lại có mẹ ruột yêu thương, về sau còn sẽ có một người ba nước ngoài, nói không chừng bất ngờ một ngày nào đó, ba ruột của cậu sẽ xuất hiện trở lại - - "
"Vậy thì còn có tác dụng gì? Mẹ tớ đã bị người nước ngoài kia lừa đi, ba ruột đến đây thì biết làm sao? Ba mẹ ruột của mình có lẽ sẽ không cùng một chỗ nữa rồi !" Rất nhanh chóng, cô bé đã bị Lạc Dật làm cho tức điên lên, nếu không cho cậu ta một roi vào người, cậu ta sẽ còn gây rối, ở đó xem quang cảnh náo nhiệt
"Như vậy không phải là rất tốt sao, ba ruột của cậu có lẽ cũng có vợ, như vậy cậu lại có thêm một cái mẹ kế, Wow, cậu xem này... cha nuôi mẹ nuôi, mẹ ruột ba kế, ba ruột mẹ kế ..." Lạc Dật một bên đếm trên đầu ngón tay, một bên giật mình nói: "Vậy liền có ba người ba, ba người mẹ rồi. Hoan Hoan, vậy là đến năm mới, cậu sẽ phát tài nha - - so với mình nhất định tiền lì xì của cậu sẽ nhiều hơn - - "
"Lạc Dật, cậu thật đáng ghét, tớ không bao giờ nói chuyện với cậu nữa, lần sau bạn gái cậu làm bài tập, tớ cũng sẽ không giúp nữa!" Hoan Hoan bị Lạc Dật làm cho tức giận đến nước mắt cũng rơi, nguyên nhân sầu não cũng bị bay mất theo không khí, cảm xúc còn lại chính là muốn cùng Lạc Dật khai chiến!
"Ấy, Không phải vậy đâu, đây là hai chuyện khác nhau mà.Sao cậu cứ nhất định phải khơi lại chuyện đã qua như vậy, hiện bây giờ là tớ đang giảng giải cho cậu, để cho cậu được vui vẻ đấy chứ. Cậu đã không biết ơn tớ thì chớ, lại còn lấy chuyện làm bài tập ra để đe dọa tớ nữa, cậu như vậy có đáng làm chị tớ không?" Lạc Dật thu lại luôn vẻ mặt tựa như "chỉ sợ thiên hạ không loạn, không thấy đầu rơi thì không cam lòng".
Nước mắt trên mặt Hoan Hoan biến mất, cô bé tiến lên một bước, nhìn người em họ cao bằng mình."Cậu là đang giảng giải cho tớ sao? Cậu rõ ràng là đang làm tớ tức giận thì có! Tóm lại, tớ sẽ không ngu ngốc đưa bài tập đã làm cho bạn gái của cậu ~!"
"Chị à- -" cho tới bây giờ Lạc Dật cũng chưa hề gọi qua tiếng Chị, lúc này vô cùng cam tâm tình nguyện kêu lên một tiếng chị, mà còn gọi kiểu làm nũng , làm cả người tê dại."Chị nghìn vạn lần không nên đem hai chuyện đó gộp lại chung với nhau, chị cũng biết bạn ấy rất ngu dốt mà? Nếu chờ bạn ấy làm xong bài tập rồi theo em đi chơi, vậy thật sự phải chờ tới bao giờ, bài tập vẫn phải làm phiền chị rồi. Dù sao tốc độ chị viết chữ cũng rất nhanh, có nửa giờ viết xong, việc này đối với chị chỉ là cái nhấc tay mà thôi --"
Lạc Dật trề môi, cực kỳ mất mát lại khó xử nói: "Nhưng mà người học tốt, lại chẳng có ai xinh đẹp . Bây giờ tớ chẳng còn cách nào? Bằng không cậu giới thiệu cho tớ một người xinh đẹp, lại học giỏi đi!"
Hoan Hoan cầm lên một hòn đất, một tay nện lên trên đầu Lạc Dật."Cậu nghĩ tớ là bà mối trên mặt có nốt ruồi vừa đen vừa to sao? Nói cho cậu biết, về sau chuyện của cậu đừng làm phiền tớ - - "
Reng reng - -
Bỗng nhiên chuông cửa ở Ủy Lam Laon vang lên, cực kỳ vang cực kỳ chói tai.
Tiếp theo, bên ngoài truyền đến kêu la!
"Lạc Dật là ở nơi này sao?"