Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 477 : Giả heo xơi trọn cọp già

Ngày đăng: 17:06 30/04/20


Vẻ mặt “chuyện gì đang diễn ra thế này” của Bùi Tạp Tư đang nhìn vào Tư

Vũ. Tựa như cô đang kể một câu chuyện lạ kỳ khiến anh nghe không hiểu.



Bùi Tạp Tư vẫn đang ngồi xổm trước mặt Tư Vũ, đôi má vừa vặn trùng ngay

bụng dưới của cô. “Mau đứng lên đi, không phải anh nói chỉ hôn một chút

thôi sao? Chúng ta mau ra ngoài thôi.”



Thế mà Bùi Tạp Tư vẫn còn

mang được vẻ mặt vô tội, “Thật sự mà nói anh không có ý nghĩ muốn thả em ra ngoài đâu vợ à, anh còn muốn thêm nữa” anh tựa như một tên đần độn,

hai tay nâng lên bên hông Tư Vũ, ánh mắt ngày càng nhuốm màu tình dục

sâu đậm, anh gần như điên cuồng.



Cùng anh dây dưa đã lâu như vậy

thì biểu hiện hiện giờ của Bùi Tạp Tư như thế Tư Vũ không hiểu sao được, cô vội vàng lắc đầu. “Bùi Tạp Tư, không được như vậy, con gái đang ở

bên ngoài, tuyệt đối không được đâu.”



“Đúng là anh thật không thể kiềm chế được nữa rồi, Tư Vũ, hiện giờ anh nhất định phải làm cùng em.” Bùi Tạp Tư khẳng định, đồng thời hai tay mạnh mẽ đi vào thăm dò bên

trong quần của cô.



Tư Vũ khẩn trương như sắp chết, hai tay cô vẫn cứng rắn ngăn chặn hành động của anh. “Tạp Tư, anh đừng quậy nữa, con

gái đang ở bên ngoài đó.”



“Chỉ cần em đừng dong dài, chỉ cần em

ngoan ngoãn và nói nhỏ tiếng một chút thì không có vấn đề gì cả đâu,

ngoan!” ngón tay của anh đang chạm vào nơi ẩm ướt trên chiếc quần vải

mỏng manh của Tư Vũ, cố ý vẽ vòng tròng nơi ấy, đôi khi rất xấu xa dùng

một chút lực làm nơi ấy lõm vào chút.



Một loạt hành động ấy của Bùi Tạp Tư đã khiến cho nơi tư mật của Tư Vũ sớm “động tình”.



Cánh hoa mềm mại chậm rãi đang “nở rộ”, khiến cho Tư Vũ vùng vậy không

ngừng. “Đừng mà, dừng lại đi, chúng ta về nhà được không?”



“Im

lặng một chút, em sẽ khiến con gái tỉnh giấc đó, nếu để con gái biết thì lúc đó người xấu hổ chỉ có em.” Bùi Tạp Tư buông lời cảnh cáo, đồng

thời một bàn tay sắp kéo chiếc quần đã ướt đẫm của cô xuống.



Tất

đã bị tuột xuống bên chân, rồi qua cả mắt cá chân, cuối cùng những thứ

mà Bùi Tạp Tư thấy là chướng ngại đã bị lột ra khỏi cơ thể của Tư Vũ.



“Tạp Tư....”



“Ha ha, em càng giãy giụa, càng la hét thì chi khiến anh càng có hứng thú

hơn thôi, đương nhiêu anh rất cỗ vũ hành động này của em, em càng giãy

càng la thì càng tốt. Nhưng mà vợ à, anh phải nhắc nhở em một chút, em

nhất định phải nhỏ tiếng một chút nha...., néu không thì thật sự con gái sẽ bị em đánh thức đó.” Bùi Tạp Tư đứng lên, đôi môi mỏng nói nhẹ nhàng bên tai cô như đang khiêu gợi.



Nghe qua tựa như tốt bụng nhắc

nhở cô, nhưng suy nghĩ kỹ chút là lấy con gái uy hiếp mình, điều này làm cho Tư Vũ thật sự tức giận. “Nếu bây giờ anh không đi ra ngoài thì em

thật sự không tha thứ cho anh.”



“Vợ à, hiện giờ quần đều đã cởi ra hết rồi.” Tay Bùi Tạp Tư dời xuống nơi tư mật va vuốt ve cánh hoa của Tư Vũ.



Hắc...


“Ha ha....” nghe được tiếng nói của mẹ,

Hoan Hoan vọt đến căn phòng Tư Vũ đang ở đó, kéo lấy y phục của mẹ, bộ

dạng tựa như Tiểu Phong Tử hô lớn: “Mẹ à, cám ơn mẹ cho con một người ba tốt như thế, ba con thật là ưu tú nha, ba rất rất đẹp trai nha, ba so

với minh tinh vần hấp dẫn hơn nhiều....”



Tư Vũ mất hứng liếc con

gái một cái. “Hiện giờ trong lòng con chỉ có ba con thôi hả? Căn bản là

không có người mẹ này sao? Đúng không?” không được, hiệng giờ nhất định

cô phải ngăn cản hành vi điên cuồng con gái cưng, nếu không lỗ tai của

cô đã muốn điếc mất rồi, ấy thế mà người đàn ông kia thì lại cực kỳ vui

vẻ, miệng đã toét tới mang tai rồi.



Hừ, không có lý do gì làm cho hai cha con nhà họ cao hứng được, mà chỉ có người mẹ như cô lại thống khổ?



Hoan Hoan khẩn trương thè lưỡi, thu lại hưng phấn siêu cấp của mình. “Không

có mà, mẹ ơi, trong lòng con đương nhiên là có mẹ rồi.”



Tư Vũ bĩu môi, nhìn con gái cau mũi. “hiện giờ mở miệng hay ngậm miệng đều là “ba chị cực kỳ dũng mãnh phi thường, ba chị là siêu nhân, ba chị rất tuấn

tú, ba chị.....cái gì gì gì đó, tuyệt nhiên không nghe được con khen

ngợi mẹ một câu.”



Câu sau cuối rõ ràng giọng điệu của Tư Vũ đang ganh tị.



“Mẹ à, con cũng có khích lệ mẹ mà, chẳng lẽ mẹ không nghe được sao?” Hoan

Hoan khẩn trương thanh minh, thuận tiện kêu mình thật oan uổng.



“Con khen ngợi mẹ hồi nào hả? Mẹ không có nghe đến....” Tư Vũ tò mò hỏi, con gái cũng khen ngợi cô, trong lòng cô cũng có một chút thoải mái.



Hoan Hoan chớp chớp đôi mắt, nghiêm túc hồi đáp. “Không phải con đã nói sao? Mẹ, mẹ rất lợi hại nha, cho tìm cho Hoan Hoan một người ba ưu tú như

vậy, ba con thật sự vĩ đại.”



Tư Vũ cái mũi thiếu chút nữa phụt

máu, tức giận đến tóc đều phải dựng đứng lên rồi. “Hoan Hoan, con thật

là một đứa bé phản phúc, cái này gọi là khen ngợi mẹ sao? Câu này không

phải đã biến thành khen ngợi ba con sao?”



“Ha ha....” Bùi Tạp Tư

cực kỳ không nể mặt vợ, cười ra tiếng. Khà khà, có thể để cho con gái

cưng sùng bái mình, anh thật sự rất là hạnh phúc.



“Hừ, nếu ba con tốt như vậy thì tối hôm nay để ba tắm cho con đi, để cho ba kể chuyện

xưa cho con nghe, sáng mai để cho ba chải tóc cho con đi học nha?” Tư Vũ buồn bực nói xong, xoay người không thèm nhìn lấy hai cha con bọn họ.



Hoan Hoan thè lưỡi, gãi gãi đầu, ủy khuất khiến cho người ta thương cảm nói “Mẹ, con cảm thấy con đang khen ngợi mẹ mà?”



“Hừ, con đừng có nói chuyện với mẹ.”



Hoan Hoan cầu cứu nhìn về phía ba mình.



Bùi Tạp Tư liếc nhìn con gái cưng một chút, sau đó đến gần vợ yêu của mình. “Vợ à, em không biết con gái mình nói rất đúng sao? Tục ngữ có câu nói

rất hay, thành công lớn nhất của người con gái chính là tìm được một

người chồng tốt, hiện giờ không phải em đã tìm đúng người rồi sao, nên

mới nói em có một con mắt nhìn người rất tốt.”



Tư Vũ cho hai cha con bọn họ một mặt quỷ, khinh bỉ nói: “Da mặt hai cha con mấy người đúng là rất dày.”