Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 479 : Dưa đã chín

Ngày đăng: 17:06 30/04/20


"A, đừng có náo loạn. . . Ha ha. . . Người ta đau bụng đau mà. . ."

Tiếng cười của Tư Vũ rất lớn, nhưng biểu tình lại cực kỳ đau khổ. Vạt áo thể thao bằng bông bị lật đến tận ngực, chiếc áo lót che ngực màu da

với đường viền hoa cùng màu, lộ ra ở trong không khí, vùng bụng dưới

tuyết trắng căng đầy run rẩy kịch liệt, vừa gợi cảm vừa đáng yêu!



"Ai bảo em gạt anh, em có biết rằng đối với đàn ông mà nói, bị như vậy có

biết bao nhiêu đau khổ không? Hơn nữa, điều này cũng không có lợi cho

sức khỏe của thân thể? Có dục vọng mà không thể phát tiết, điều này quả

thực là một chuyện cực kỳ tàn ác đó!" Bùi Tạp Tư vì bản thân gặp chuyện

bất công mà ra sức bày tỏ kháng nghị mãnh liệt và bất mãn đối với Tư Vũ!



"Em đã sai rồi, về sau em sẽ không dám nữa!" .Sức lực không đánh lại anh,

đành chịu bị động để cho người ta bắt nạt, Tư Vũ không khẩn trương thừa

nhận sai lầm, thì còn có thể thế nào được đây?



"Sai, chỉ là nói

sai là xong rồi sao? Em nói đi, em nên làm thế nào để bù lại tổn thất

của anh bây giờ?" Anh lôi cô lại, hai tay chặt chẽ nhốt chặt lấy cô,

thuận tiện cố định cô ở trên đùi của mình!



Tư Vũ lắc đầu, nhìn

thấy dục vọng phục thù sâu đậm ở trong hai tròng mắt của anh, lập tức cô nổi lên sự nơm nớp lo sợ." Anh nói đi, anh muốn em phải bồi thường anh

thế nào, em sẽ bồi thường anh như thế!"



Bùi Tạp Tư ghé sát đôi môi mỏng ở bên tai Tư Vũ nói nhỏ, không biết anh đã nói cái gì! diễn-đàn-lê-quý-đôn



Nhưng mà, đôi má Tư Vũ lại càng ngày càng đỏ rực lên, sau cùng ngay cả cổ

cũng đã chuyển thành màu cà chua chín, ánh mắt khó xử giống như một đầm

nước xuân chảy róc rách, nhộn nhạo gợn lên tầng tầng lớp sóng. Cô giơ

cánh tay lên, ra sức đấm vào lồng ngực của anh."Anh quả thật là rất xấu

xa, suốt ngày trong lòng chỉ nghĩ đến chuyện này, tư tưởng của anh không đàng hoàng như vậy làm sao thích hợp với chức ba ba được đây? Em thực

lo lắng, để cho anh tiếp cận con gái, vạn nhất anh làm hư con gái thì em biết làm sao bây giờ ?"



Bùi Tạp Tư cầm bàn tay Tư Vũ lớn tiếng

nói ai oán: "Em nói gì vậy, cho dù anh thế nào cũng sẽ không thể dạy con gái mình hư hỏng được. Hơn nữa, anh có làm chuyện gì xấu đâu?"
ngờ anh sao? Bây giờ chúng ta hãy hồi tưởng lại thật cẩn thận chuyện tối hôm đó, lúc ở trong toilet phòng bệnh ấy. . .”



“Dừng ngay. . . .”



“Không thể dừng được. . . .” Anh phải tìm cách làm cho chuyện này được rõ ràng. . .!



“Ong ong ong. . . .” Chiếc điện thoại Tư Vũ đặt ở trên bàn rung lên, đồng thời tiếng nhạc chuông cũng vang lên dồn dập!



Mà việc này giải cứu thành công!



Bùi Tạp Tư không hể không buông cô ra để cô nghe điện thoại!



“A lô, anh cả, lúc này anh gọi điện thoại tới là có chuyện gì vậy?” Tư Vũ hỏi thăm xong đó chờ bên kia trả lời.



Mà Tư Vũ sau khi nghe tiếng điện thoại đầu bên kia thần sắc càng ngày càng trở nên khẩn trương, sau cùng há hốc miệng. “A. . . , a. . . , được rồi anh cả, chúng em đến ngay lập tức, anh đừng có gấp nhé. . . !”



Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Bùi Tạp Tư lập tức dò hỏi: “Có chuyện gì

xảy ra sao? Nhìn biểu tình của em quá kỳ quái, vừa muốn khóc vừa muốn

cười!”



Tư Vũ túm lấy cổ áo của anh, hai mắt mở to đầy hưng phấn

kêu to: “Tạp Tư, chúng đi bệnh viện nhanh lên, chị dâu sắp sinh rồi!

Đúng rồi, bây giờ đẻ em đánh thức Hoan Hoan, con bé này vẫn kiên quyết

yêu cầu, muốn nhìn thấy cục cưng nhỏ ở đó trước tiên!”



“Nhanh như vậy sao? Nói sinh là sinh liền rồi hả?” Bùi Tạp Tư kinh ngạc hỏi, lập

tức trong lòng có chút không thoải mái, Lạc Ngạo Kiệt kia thật lợi hại,

vậy mà lại được làm cha nữa rồi!



Nhưng dưới tình huống khẩn

trương thế này, đương nhiên không ai để ý đến anh, lại càng không có ai

trả lời anh về vấn đề gần như ngốc nghếch này!



Dưa đã chín, trời đã định ngày cục cưng ra đời, đương nhiên phải ra để gặp mặt với mọi người thôi!