Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
Chương 516 :
Ngày đăng: 17:06 30/04/20
"Ha ha ..." anh phát ra tiếng cười khàn khàn khêu gợi, trong ngữ điệu có chút cưng chiều với cô! Mà lúc này, anh không chút để ý rằng trong cái nhìn của mình, anh dường như đang coi cô giống như một đứa trẻ mãi không lớn!"Bây giờ chúng ta tiếp tục chơi!" Nhất định trong 25 thế cờ sẽ khiến cô phải thua trận! Anh âm thầm nói lời thề ở trong lòng!
"Được thôi!" Cô để lộ bộ ngực trần thoải mái ở trước mặt anh... hừ hừ, dù sao bây giờ người khó chịu cũng không phải là cô, mà chính là anh. Đương nhiên cô muốn tra tấn anh một chút cho bõ tức!
Trong trận đấu kế tiếp, đúng như lời của Tưởng Vũ Hàng đã tự thề với mình lúc trước, chỉ trong một thời gian ngắn ngủi anh đã thắng cô!
Còn cô lại tự mang thứ quả chín tươi ngọt trước ngực mình đưa vào trong miệng anh! Anh tham lam hút xong một bên, lại chuyển sang hút bên kia! Sau khi đã ăn xong, vậy mà anh vẫn còn cảm thấy chưa vừa lòng liền nói: "Nếu có thể hút ra sữa thì hay biết bao nhỉ !"
Quan Tĩnh không phục,đương nhiên cô còn muốn tiếp tục chơi nữa!
Quần lót của cô cũng đã bị cởi ra rất nhanh, hơn nữa còn bị người ta yêu cầu cô phải ngồi xếp bằng, như vậy toàn bộ nơi thầm kín của cô hoàn toàn bị lộ ra ở trong không khí. Không chỉ có anh nhìn thấy, mà ngay cả chính cô cũng có thể nhìn thấy được.
Đương nhiên sau đó anh lại hút, nói rằng cô ngày càng thêm hấp dẫn hồng hào, nõn nà đáng yêu!
Cô bị bắt nằm thẳng ở trên giường, hai chân giang rộng ra, mà đầu của anh lại đang chôn ở giữa nơi đó!
Anh giống như đang ăn thứ đồ ăn trân quý nhất vậy, đầu lưỡi cứ quanh quẩn ở nơi ấy, bồi hồi không muốn rời, quấn quanh miếng thịt nhỏ, làm cho toàn thân cô đỏ rực lên, run rẩy, trong miệng không ngừng phát ra tiếng nói yêu kiều!"Xin anh đấy, đừng có tra tấn em như vậy mà... tra tấn em... như vậy ... thực... khổ sở ... "
Ngồi ở trong xe, anh nhìn một nhánh cây đã héo khô bên ngoài cửa xe. Một trận gió Bắc thổi qua, cuốn nhánh cây khô cằn phát ra tiếng kêu “Kẽo kẹt, kẽo kẹt”, cũng cuốn rơi những chiếc lá đã úa vàng. Ngay lập tức những chiếc lá đó bị một trận gió Bắc lớn hơn nữa thổi bay đi!
Khi chuẩn bị xuống xe để tiến vào khu nhà trọ của người nào đó, anh kéo sát chiếc áo choàng lên che kín cổ, hận không thể rụt hết đầu vào bên trong quần áo. Giữa nhịp thở phì phò luôn có một luồng khói trắng phun ra! Có thể thấy được mùa đông đã đến rồi, vừa mới bắt đầu đã lạnh cóng người!
Nhưng trong lòng anh, băng tuyết đã phủ kín từ lâu, trái tim của anh thật sự đã lạnh lẽo vô cùng!
Anh châm một điếu thuốc, nản lòng thoái chí rít một hơi, sau đó chậm rãi phun nỗi phiền muộn từ trong ngực ra cùng khói thuốc! Làn khói màu xanh lượn lờ mơ hồ lay động ngũ quan anh tuấn, nhưng cũng che lấp hoàn toàn sự thất vọng trong ánh mắt của anh!
Hút thuốc tiêu sầu cũng giống như mượn rượu giải sầu, đều làm cho tâm tình của người ta càng ngày càng uể oải!
Lúc đau lòng đến cực điểm, anh vẫn nghĩ đến Quan Tĩnh, cô gái ngu ngốc kia...A, kỳ thực cô cũng không hề ngốc! Phải nói, chí ít cũng có một cô gái ham muốn tiền của anh, lại còn đang ở trên lầu chờ anh!
Ở trong xe tràn ngập một tầng khói thuốc, sau khi mùi thuốc lá đã hoàn toàn thay thế được mùi thơm của nước hoa, anh mới từ trong xe bước xuống, ném đầu mẩu thuốc lá còn còn cháy dở xuống đất, lấy chân nghiền nát, đóng cửa xe lại đâu vào đấy, ấn khoá điện Chíu một tiếng!
Dùng tốc độ nhanh nhất, anh ấn chuông cửa nhà của Quan Tĩnh...