Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Chương 102 : Gặp vị hôn thê của anh

Ngày đăng: 17:23 18/04/20


Vì che giấu không thoải mái trong lòng, cô lật lật mấy tờ giấy trắng, từ tốn lướt qua danh mục gia sản riêng của anh. Mười mấy tờ, thật là giá trị con người không cách nào lường được!



"Rất nhiều, thật sự rất có tiền!" Cô cảm khái than dài, những tài phú này cô đều không biết nên hình dung như thế nào. Sau khi nói xong, cô mới phản ứng được mình nói cái gì, cô che miệng, ngượng ngùng."Xin lỗi, tôi chỉ là quá kinh ngạc!"



Hoắc Doãn Văn tựa vào bàn làm việc, lắc đầu một cái, bày tỏ không thèm để ý.



Cô khôi phục tư cách quen thuộc của người phiên dịch, lập tức bảo đảm nói."Hoắc tổng, xin ngài yên tâm, những chuyện này tôi sẽ không nói lung tung!" Tài sản của anh đương nhiên là không thể nói lung tung ra ngoài!



Hoắc Doãn Văn gật đầu một cái, hài lòng câu khẳng định của cô, sau đó tiến một bước nói: "Chuyện này không thuộc phạm vi công việc của em, nhưng em là người duy nhất anh tin tưởng giao phó trách nhiệm phiên dịch, cho nên chuyện này chỉ có thể giao cho em để làm. Hi vọng em không để tâm, anh cũng không có ý nghĩ gì khác!"



Nàng hiểu anh đang sợ làm thương tổn cô, nhưng đây là chuyện quá bình thường, cô dù sao cũng là phiên dịch riêng của anh."Có thể được anh tin tưởng, vô luận là làm phụ tá của anh hoặc làm bạn, tôi đều rất vui vẻ, cũng được nhiều khích lệ, cho nên thật sự tôi không cảm thấy bị thương tổn gì cả!"



"Vậy thì tốt!" Anh yên lòng."Hôm nay trước khi tan tầm, có thể giao lại cho anh không?"



"Không thành vấn đề, dĩ nhiên chỉ cần lượng công việc hôm nay giảm bớt một chút!" Cô lợi dụng cơ hội, giảo hoạt đề nghị!



"Đương nhiên, hôm nay anh không giao cho em bất cứ công việc gì. Thêm nữa, công việc hôm nay, anh sẽ tự trả cho em thêm một phần công sức!"



Nhan Như Y giơ cao tập tài liệu, che khóe miệng khẽ mỉm cười, sau đó nói: "Anh thật đúng là ông chủ tốt, giúp tôi lợi dụng giờ làm việc công để làm việc tư kiếm thêm, thiệt là chính sách phóng khoáng!"



Hoắc Doãn Văn chằm chằm nhìn gương mặt vui vẻ của cô, chỉ là khẽ động khóe miệng dưới, một chút cũng không muốn mỉm cười.



Cô cố ý không để ý nỗi thương cảm trong mắt anh, sau đó lấy công việc làm trọng, gấp tài liệu lại."Hoắc tổng, vậy tôi đi làm việc, trước khi tan sở tôi sẽ đem tài liệu giao lại cho anh!"



"Tốt!" Anh nhìn cô, gật đầu một cái, không nói gì nữa.



"Vậy tôi đi ra ngoài!" Nói xong, cô cầm tài liệu đi ra ngoài. Khi cô về đến phòng làm việc, nụ cười đi theo trên mặt nàng biến mất không chút dấu vết!



"Phụ tá Nhan, em vẫn tốt đó chứ?" Phụ tá Triệu lo lắng hỏi.



Nhan Như Y vội khoát tay, nói."Em rất khỏe!"



Sau đó cô vội vàng quay về bàn làm việc của mình, sau đó bắt đầu phiên dịch tài liệu! Mới thoáng đọc giản lược, cô rất kinh hãi khi nhìn thấy những con số, càng nhìn càng cảm thấy khiếp sợ.



Ở Mĩ, Anh, Pháp, Thụy Sĩ, Hà Lan, Nhật Bản, Hongkong, Đài Loan cùng với Quốc nội Bắc Kinh, Tam Á, Thượng Hải, Thanh Đảo, anh đều có biệt thự, cùng với rất nhiều căn hộ cho bán hoặc cho thuê ở khu vực đắt giá, cửa hàng bán lẻ cùng với hàng chục hạng mục bất động sản, ở Macao có đầu tư ba sòng bạc lớn, thêm nữa, ở nước ngoài, anh còn cất chứa không ít các bút pháp của nhiều danh nhân trong và ngoài nước…
Ánh mắt chuyên chú ấy làm cho cô hốt hoảng né ra, sau đó vừa nhìn về phía vị hôn thê của anh, Sở Tinh Nhiễm."Tôi không được ưu tú như Hoắc tổng nói với cô. Tôi chỉ làm đúng phần việc trong bổn phận thôi!"



"Ha ha, xem ra chị thật như Har¬ri¬son nói, rất khiêm tốn! Đúng không, Har¬ri¬son, chị ấy là một phiên dịch tốt, anh phải đối đãi tốt đó nha, không thể keo kiệt, trả lương thấp đâu đó! Cẩn thận nếu như chị ấy đi làm công ty khác, anh sẽ bị tổn thất nặng nề đó!" Giọng nói của Tinh Nhiễm thật đáng yêu, dù đang đưa ra lời cảnh cáo đối với Hoắc Doãn Văn!



Hoắc Doãn Văn lắc đầu một cái."Anh dĩ nhiên sẽ không làm như vậy!"



Nhan Như Y đứng lẳng lặng ở một nơi, cố nén lòng, cười nhìn bọn họ thân mật!



"Phụ tá Nhan, tài liệu phiên dịch xong chưa?" Hoắc Doãn Văn chuyển đề tài về lại công việc.



"Dạ!" Nhan Như Y vội vàng trao tài liệu.



Hoắc Doãn Văn nhận lấy, sau đó chuyển cho Sở Tinh nhiễm."Cho em nhìn trước một chút!"



Thấy đã không còn chuyện của mình, Nhan Như Y lễ phép."Hoắc tổng, nếu như không còn chuyện khác, tôi xin phép ra ngoài trước!"



"Tốt!"Anh gật đầu một cái phê chuẩn, ánh mắt không dấu vết, luôn dừng lại ở trên người cô!



Nhan Như Y hướng tương lai phu nhân của Phó Tổng Tài cúi đầu chào một cái, xoay người đi ra khỏi phòng làm việc!



Bước chân của cô mặc dù vững vàng, nhưng trong lòng thật muốn lập tức bay ra khỏi nơi này. Cô không hiểu, thật không hiểu, có được vị hôn thê như thế, Hoắc Doãn Văn rốt cuộc thích cái gì ở bản thân cô nữa chứ?



********************** cơ Thủy Linh tân tác, mong đợi sự ủng hộ của mọi người *********************



Thời gian còn lại trong ngày, Nhan Như Y không biết làm sao để sớm chấm dứt, trong lòng trào dâng nỗi thống khổ không nói ra được, thân thể chốc chốc lại run rẩy!



Cô không cách nào điều khiển, tự động ghét bỏ bản thân mình, từ mắt, lỗ mũi, miệng đến toàn thân cao thấp mỗi một chỗ, thậm chí ngay cả tóc cũng đều cảm thấy thật là khó nhìn, đừng nói gì khí chất mình tục tằng thô thiển.



Từ nhỏ đến lớn, cô vẫn cho rằng mình đẹp vô cùng, chiều cao mặc dù không phải rất cao, nhưng không ít nam nhân phải ngước nhìn. Phong cách mặc dù không rõ ràng cao ngạo, nhưng cô có tính cách bền bỉ, thông minh, không câu nệ tiểu tiết, cũng tính được là một cá tính riêng biệt, ở trong đám đông cũng làm cho người ta có cảm giác trước mắt sáng lên!



Nhưng sau khi đối mặt với Sở Tinh Nhiễm, cô cảm thấy trong lòng thật khó chịu, khó chịu vì cảm thấy bản thân vô cùng xấu xí, như vịt bầu bên cạnh thiên nga.



Hơn nữa, hơn nữa cô ấy và Hoắc Doãn Văn đứng chung một chỗ, vô luận là từ thân hình, dáng vẻ bề ngoài, cho đến phong cách, xứng đôi đến vậy, hoàn mỹ đến nỗi không tìm được một chút xíu tỳ vết nào. Chính cô thật không xứng với, một chút cũng không xứng cùng anh đứng chung một chỗ ——