Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Chương 118 : Tư vị gối chăn

Ngày đăng: 17:23 18/04/20


Anh bắt được chân cô, thô bạo xé toạc chiếc vớ da mỏng manh.



Cô thật đau lòng, chiếc vớ gần cả trăm tệ bị anh xé rách không tiếc thương. Đây là đôi vớ da cô phải đấu tranh tư tưởng để mua."Hoắc tổng, ngài có thể không dã man như vậy được không, ngài để tôi cởi ra là được, xé hư rồi tí nữa tôi làm sao dùng!" Cô bi thương.



Sau khi xé rách đôi tất, Nhan Như Y nằm úp sấp trước mặt Hoắc Doãn Văn. Đôi mông tròn trĩnh vểnh lên đập thẳng vào mắt anh. Đôi mắt anh hấp háy, cô thật hấp dẫn."Nhưng anh rất thích!"



"Anh thích lãng phí tiền? Anh yêu thích là một chuyện, em còn cần phải tiết kiệm?" Nằm ở trên giường, cô dù khuyên rã họng, anh vẫn bỏ ngoài tai, nhìn cô từ trên xuống dưới, rồi lại vuốt ngược từ dưới lên.



Đôi môi mang theo lửa nóng thấp thoáng trên da thịt cô, vòng tay anh dính sát vào cô không rời, đôi chân vẫn còn nửa trong nửa ngoài đôi vớ rách thật gợi tình. Anh mê muội lại bị vẻ rũ rượi của cô dẫn dắt, môi anh bắt đầu cắn mút trên từng cm làn da trắng của cô."Không quan hệ, đôi vớ da bằng tơ tằm đó anh đã trả tiền rồi!"



"Hay nhỉ, anh lấy việc công làm việc tư!"



"Ừ, làm thêm giờ thời gian, nên phải được trả thêm tiền ngoài giờ. Em cứ lấy đó mà chi trả!"



"Tốt, 120 tệ một đôi!" Cô tăng giá lên gấp đôi.



"Anh coi như trả cho em 240 một đôi!"



"Tốt ——"



"Về sau, em sẽ mặc tất da mỗi ngày nhé!" Âm thanh của anh khàn khàn, yêu cầu. Đôi tay anh vẫn bá đạo vuốt ve cơ thể cô, yêu thích không muốn buông tay; giống như bất cứ gã đàn ông thừa tinh lực, đóng cửa tắt đèn, lên giường làm chuyện xấu xa háo!



"Thì ra, anh bị dụ hoặc bởi vớ da, thật biến thái"



"Là đàn ông ai không thích!"



Ai dà, xem ra đôi vớ chân bằng tơ tằm là một dụng cụ gợi tình thật tốt. Phụ nữ dùng vớ da chinh phục đàn ông, rồi đàn ông có nhiệm vụ kiếm tiền, lấp đầy tài khoản ngân hàng! Thì ra, trên thế giới, kẻ thích vớ chân nhất không phải là phụ nữ, mà chính là đàn ông! Nhan Như Y không khỏi cảm thán ——



. . . . . .



Trên chiếc giường lớn, hai thân hình quấn lấy nhau, dây dưa thân mật. Không gian tràn ngập mùi hương ái tình, nồng nàn. Đôi bóng hắt lên tường, lay động mãnh liệt, như thủy triều xô mạnh vào bờ ——



********************************************



Sau vài hồi điên cuồng dây dưa cùng thân mật, cô nằm gối đầu lên lồng ngực của anh, thở hổn hển, anh thật giống bạo long!



Ánh sáng đèn màu vàng nhu hòa lấp loáng trên thân thể anh, làn da màu đồng cổ của anh được thắp sáng bằng một tầng mồ hôi mỏng, lập lòe làm lay động lòng cô.



Cô đưa tay vuốt ve từng tấc da thịt hoàn mỹ của anh, ngón tay đùa nhẹ phiến ngực bền chắc tinh tế của người yêu, trầm mặc không nói!



Hoắc Doãn Văn bắt được bàn tay nhỏ bé của cô, đặt lên khóe miệng gặm gặm."Nghĩ gì thế?"



"Em đang nghĩ, rốt cuộc anh yêu thích em chỗ nào!" Cô mệt mỏi, nhỏ giọng thì thầm.



Hoắc Doãn Văn cũng không ngại phiền, lại một lần nữa trả lời cô: "Thích em đáng yêu, lạc quan. . . . . ."



Ách. . . . . . Vì sao trong mắt anh cô có vẻ cao thượng như vậy? Cô không thích, cũng chẳng cần, cô chỉ thích anh dùng lý do tục tằn tán dương cô."Em muốn anh yêu thích em là bởi vì em xinh đẹp. . . . . . Rất đẹp. . . . . ."



Cô cường điệu nói.



"Đúng, đúng, rất đẹp!" Anh luôn miệng đồng ý, đồng thời bàn tay vẫn còn vuốt dọc sóng lưng bóng loáng của cô một cách tinh tế, rồi càng lúc những ngón tay anh càng tinh quái."Hơn nữa em còn rất hấp dẫn anh!"



"Ha ha —— thật rất hấp dẫn sao?" Không có phụ nữ nào không yêu thích được nghe câu khen ngợi như vậy, thân hình mỹ lệ cử chỉ khêu gợi, cô cũng không ngoại lệ.



"Đúng vậy ——" anh bắt được bàn tay nhỏ bé của cô, hướng dẫn cô lần tới phía dưới anh, ở bên tai cô nói nhỏ."Em cảm nhận được không?"



Nhan Như Y vừa chạm tay vào đôi ngọc của anh, đã vô tình như phải bỏng, anh lại cứng như nham thạch. Trong nháy mắt, gương mặt cô đỏ ửng như nụ hoa hồng."Em mệt quá, em không thể…!"



Anh lần nữa lại đặt cô xuống bên người, đôi tay giữ chặt lấy cổ tay mảnh khảnh của cô."Một lần nữa đi!"



Nói xong, chiếc giường lớn lần nữa lắc lư, tiếng rên rỉ mập mờ lan khắp căn phòng, thanh âm da thịt không ngừng va chạm, cùng hòa với tiếng nước “ấm a ấm ách” khi anh ra vào trong cơ thể cô. . . . . .


"Ừ, vậy buổi tối anh sẽ gọi lại cho em!"



"Dạ!"



Sau khi nói xong, hai người lưu luyến cúp điện thoại ——



Sợ rằng yêu một người chính là cảm giác này, lúc vắng mặt người yêu, người còn lại nóng ruột nóng gan!



Cô không ngờ, sẽ có một buổi chiều như hôm nay, ngây ngô cầm điện thoại, sợ lỡ mất điện thoại của anh!



Chỉ là, Hoắc Doãn Văn thật sự rất bận!



Cô đợi đến mười một giờ rưỡi, điện thoại cũng không vang lên. Sau đó, cô nắm chặt di động trong tay, tiến vào mộng đẹp ——



**************************************************



Người đàn ông này thật sự ảnh hưởng mạnh mẽ đến cô, ngày thứ hai vắng anh, sáng sớm cô đã ngồi vào bàn làm việc, cảm thấy có chút mất mát!



Cũng may, hôm nay ít việc, không có chuyện gì để làm!



Vì để bản thân mình mau sớm thoát khỏi cảm giác bị tình cảm khống chế, cô mở QQ ra, muốn tìm thúc thúc tán gẫu!



‘Thúc thúc, có ở đây không? ’



Hình chim cánh cụt vẫn tối đen, đèn vẫn không sáng lên!



‘Sao lại không có người? ’



Nhan Như Y hơi thất vọng, đóng QQ lại. Rảnh rỗi, cô lại đi lung tung trên internet, vô tình bắt gặp một bộ tiểu thuyết, hấp dẫn tầm mắt của cô. Tiết tấu của văn phong này khá nhanh, mô tả chuyện tình rất ngược tâm, nhất là nữ chính bên trong, làm cô liên tưởng đến mình!



Bộ tiểu thuyết kể lại câu chuyện nữ chính có mối quan hệ bí mật cùng với tổng giám đốc của cô. Hai người ở chung hơn bốn năm, nam chính đối với nữ chính rất tốt, rất chăm sóc, tuy nhiên nam chính vẫn muốn kết hôn với một cô gái khác – là một thiên kim tiểu thư môn đăng hộ đối. Mặc dù, nữ chính vì nam chính mang thai, nhưng không thể thay đổi chủ ý của người đàn ông, tất cả vì lợi ích của hai tập đoàn!



Có lẽ, cảnh ngộ trong tiểu thuyết khá giống mình, Nhan Như Y chợt muốn rơi nước mắt, đau lòng vì cảnh ngộ của nhân vật nữ mà cũng thấu hiểu vì sao nhân vật nam lại chọn đi con đường đó!



Đây thật là câu chuyện rối răm, tựa như cô và Hoắc Doãn Văn, chỉ sợ anh mặc dù rất yêu cô, cũng sẽ không cưới cô. Cô rất hiểu điều đó, nhưng trót vướng tình anh, rối rắm cùng đau đớn!



Cô đã yêu anh từ rất lâu, cô nguyện ý trầm luân cùng anh, nhưng cô phải nhìn thẳng vào thực tế! Cuối cùng, câu chuyện của họ sẽ kết cục như thế nào?



Như Y muốn tìm câu trả lời từ cuốn tiểu thuyết, nên không ngừng lật qua trang tiếp, những mong nam chính sẽ không rời bỏ nữ chính, nhưng không có!



Sau đó, nhìn lại thời gian cập nhật tiểu chương kế, Như Y phát hiện tác giả đã không viết thêm chương mới nào suốt 4 tháng qua. Phía dưới chương cuối cùng, nhiều độc giả gửi tin nhắn lại, hóa ra rất nhiều độc giả nóng nảy chờ đợi chuyện phát triển như thế nào!



Nhan Như Y có thể cảm thấy dường như tác giả này nhất định cũng trải qua một câu chuyện tình khắc cốt ghi tâm, nếu không nhất định sẽ không viết ra được những diễn biến tâm trạng nhân vật một cách chân thực, tựa như cô đang trải qua dằn vặt vì yêu anh!



Vì mình, cũng vì thân phận nữ chính trong cuốn tiểu thuyết, vì một tình yêu biết rõ kết quả, Như Y bất giác tuôn nước mắt ——



"Trợ lý Nhan, đã xảy ra chuyện gì? Sao lại khóc thành như vậy?" Thư ký Lý đi tới quan tâm hỏi, còn những đồng nghiệp khác tò mò nhìn chằm chằm cô.



Nhan Như Y vừa khóc vừa cười, lau sạch vài giọt nước mắt trên mặt, sau đó liên tiếp khoát tay."Không có việc gì, em xem tiểu thuyết, bị hấp dẫn, cho nên cảm động!"



"Tên gọi là gì, hay vậy sao?" Mọi người rối rít hỏi.



Nhan Như Y nhìn lại cuốn tiểu thuyết trên mạng."Tên sách là Tổng giám đốc nữ nhân, tác giả Cơ Thủy Linh, mọi người thử đọc qua đi!"



Sau khi trả lời, Nhan Như Y vội chạy vào nhà vệ sinh rửa mặt, hiện chắc mặt mũi cô rất khó coi.



Đang lúc ấy, Hoắc Doãn Văn gọi điện thoại tới, thấy bốn số “3” cuối cùng, cô vô cùng phấn chấn. "Dạ ——"



"Em à! Xin lỗi, tối qua, tiệc xã giao về quá muộn, không thể gọi điện thoại cho em!" Anh rất nghiêm túc nói xin lỗi cô, không một chút qua loa, không một chút đùa giỡn.



Chính cách đối xử của anh khiến Nhan Như Y cảm động, vô luận quan hệ giữa hai người họ sẽ có kết thúc như thế nào, hiện tại, cô tin tưởng anh yêu cô thật lòng!