Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Chương 125 : Một nam sáu nữ

Ngày đăng: 17:23 18/04/20


Cô mượn cớ gắp thức ăn, tránh né ánh mắt quan sát của Cao Hải!



Dưới mặt bàn, tay anh nắm chặt cổ tay cô, nhỏ giọng hỏi."Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Có phải em hẹn hò với ai?"



"Không có, tí nữa em phải đi có việc đấy!"



"Anh xem không giống như có công việc, rõ ràng em gấp gáp muốn gặp người yêu thì có!" Cao Hải nheo mắt lại nói.



Thật ra Cao Hải hoàn toàn nói giỡn, nhưng người vô tình người nghe hữu ý."Anh nói bậy gì đó?" Nhan Như Y rất không vui, sắc mặt sa sầm xuống.



"Thế nào?" Cao Hải thu hồi nụ cười xấu xa."Em đang tức giận anh sao?" Anh nhỏ giọng hỏi.



"Lời này có thể nói lung tung sao? Anh có biết danh tiết đối với một cô gái rất quan trọng hay không?" Nhan Như Y cũng thu hồi sự luống cuống của mình."Có mấy lời có thể nói lung tung, có mấy lời không thể!"



"Trước kia chúng ta cũng hay cười giỡn như vậy, em chưa từng tức giận!" Cao Hải nói thầm một câu."Thế nào? Dì cả đang tới thăm nên em khó ở à?"



Nhan Như Y giận đến hận không đem Cao Hải đạp bay thật xa, nếu không phải hiện tại tất cả mọi người ở đây, nàng thật làm như vậy!



Bạn thời đại học trong đã thành đôi ba cặp, ngồi ở đàng kia rất thân mật. Thỉnh thoảng mọi người cười giỡn, trêu chọc nhau về chuyện tình yêu giữa hai người. Hoặc là, mọi người lại yêu cầu các cặp hôn nhau trước mặt mọi người!



Bởi vì đây là tiệc mời trước hôn nhân, cho nên cũng chỉ có một bàn lớn, Nhan Như Y không tránh khỏi vài ánh mắt tinh quái liếc nhìn cô và người đàn ông ngồi bên cạnh.Thỉnh thoảng anh ta lại cặp tay cặp chân cô, thỉnh thoảng lại liếc nhìn cô một cách mập mờ.



Mặc dù bị mọi người nói đùa, nhưng nhìn chúng bạn có những cử chỉ ân ái, cô biết đó cũng là một loại hạnh phúc!



Nhan Như Y cực kỳ hâm mộ, nếu như cô và Hoắc Doãn Văn cũng có thể trước mặt mọi người, tiếp nhận lời chúc phúc, thật tốt biết bao nhiêu!



Nhìn một chút, lòng cô không khỏi dâng lên một chút mất mát. Đúng lúc, lúc này một bạn học nữ đứng lên, nói có chuyện phải rời đi trước, Nhan Như Y cũng vội vàng đi theo nói qua loa vài câu, rồi thuận lợi đi trước một bước!



Khi cô ra khỏi khách sạn, cùng bạn học nữ chia tay, nhìn lại đồng hồ trên chiếc điện thoại di động, đã là tám giờ rưỡi đêm rồi.



Cô đang muốn gọi điện thoại cho anh, đột nhiên, một chiếc xe lướt qua chỗ cô đứng. Nhan Như Y vội vàng chạy về phía trước mấy bước, đứng nhìn một bên sườn xe. Chợt, cô phát hiện chiếc xe này tương tự xe của Hoắc Doãn Văn, cô đi vòng qua đầu xe nhìn bảng số xe phía dưới ——



66666——
Nói xong, Nhan Như Y xoay người rời đi, hơn nữa bước chân của cô rất kiên quyết, đi thẳng tới cửa ra vào!



Rất rõ ràng, Hoắc Doãn Văn hoàn toàn không nghĩ tới cô cái gì cũng không nói đã quay lưng bỏ đi!



Cầm ly rượu trên mặt bàn lên, quăng mạnh về phía cửa!



Chỉ thấy ly rượu tinh xảo vụt qua mặt Nhan Như Y, va chạm mạnh vào cánh cửa bằng gỗ!



Phát ra một tiếng ‘ pằng ’, ly rượu trong nháy mắt vỡ tan thành những mảnh thủy tinh óng ánh trong suốt mảnh, rơi xuống đầy đất!



Mấy cô gái đang uống rượu nghe xuống, cả căn phòng an tĩnh khác thường!



Nhan Như Y cũng lập tức dừng bước. Chỉ là đợi cô thích ưng xong, đầu cũng không quay lại, tiếp tục đi về phía trước!



"Thế nào, em xem không quen anh ở cùng với các cô gái à?" Lần này, Hoắc Doãn Văn trực tiếp cầm lấy một bình rượu, hung hăng quăng mạnh về phía cửa. ‘Rầm ’ một tiếng, cánh cửa bị va đập cũng rung lên bần bật!



Tiếp theo, anh vọt nhanh tới chỗ cô đứng, kéo mạnh tay cô, buộc Nhan Như Y quay lại.



"Ông buông tôi ra, chớ dùng bàn tay bẩn thỉu của ông đụng vào người tôi!" Nhan Như Y tràn đầy phẫn hận hét lớn vào mặt Hoắc Doãn Văn.



"Tay anh bẩn, đúng, tay của anh chính là rất dơ, vậy em cũng đừng quên, tối hôm qua là ai bị đôi tay bẩn thỉu của anh sờ mó rất vui vẻ!" Cặp mắt Hoắc Doãn Văn phiếm đỏ giăng đầy tia máu, giống như một con sư tử nổi giận, hung hăng nhìn chằm chằm cô!



"Vậy coi như mắt tôi đã bị mù, không biết nhìn người!"Cô cũng dõi theo anh, đáp trả!



Giật mạnh cánh tay của mình, cô xoay người lại muốn rời đi!



Hoắc Doãn Văn lần nữa kéo lấy cô, lần này rất thô lỗ, phòng ngừa cô tiếp tục chạy trốn."Đi nhanh như vậy làm gì? Không phải mới vừa em yêu cầu tìm anh, nhất định đi lên chỗ anh? Đã đến rồi, sao không ngồi lại chơi một chút!"



"Hoắc Doãn Văn, anh là đồ cặn bã, buông tôi ra!" Nhan Như Y không biết anh đang bị làm sao, tại sao đối xử như vậy với mình!



"Buông tay? Chờ một lát!" Hoắc Doãn Văn quăng mạnh cô lên ghế sa lon, anh ngồi sát vào cô, ôm chặt lấy cô, không để cho cô đi! "Cho em cơ hội xem một chút, cái dạng gái nào mới làm cho nam giới thích!".