Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Chương 129 : Lời mời ngoài ý muốn

Ngày đăng: 17:23 18/04/20


Sau lúc thân mật triền miên, đã sắp ba giờ sáng, Nhan Như Y mệt mỏi tiến vào mộng đẹp…



Anh ở trên người cô giằng co hơn bốn giờ đồng hồ, thật sự không biết thể lực đó của anh là từ đâu tới, nếu như anh thật sự muốn thêm một lần nữa, vậy nhất định cô sẽ kiệt sức!



Trong lúc ngủ, anh xoay người cô lại, hướng cô về phía mình, cánh tay bền chắc đặt ngang eo nhỏ của cô, bá đạo khóa cô trong lòng mình.



Hôm sau là chủ nhật, đối với người bình thường mà nói, đây là một ngày nghỉ tốt đẹp, nhưng đối với tổng giám đốc một công ty mà nói, cũng giống như thời gian làm việc, thậm chỉ những buổi xã giao còn nhiều hơn!



Vì vậy, sáng sớm, anh lập tức lái xe chở cô về nhà trọ. “Ở đó anh có một căn nhà, nếu không em vào đó ở, như vậy chúng ta cũng không lãng phí thời gian đi lại!”



“Này không được!”



“Anh không phải muốn cho em căn nhà đó, em chỉ tới đó ở, anh cũng không tính ở chung!” Anh nói ra rất nhiều lý do, muốn thay đổi ý định của cô.



“Vậy cũng không được!” Cô đã dễ dàng chìm đắm, thậm chí còn có hai đêm không về. Nếu như đến nhà anh ở, vậy cô… rốt cuộc là gì?



“Vậy cũng được!” Hoắc Doãn Văn suy tư gõ tay lái, nếu cô không thể chuyển qua, vậy anh chỉ có thể đổi chỗ ở!



“Vậy em xuống xe!” Ở một đoạn đầu đường cách chỗ cô không xa, cô chuẩn bị xuống xe…



Hoắc Doãn Văn ngồi ngay ngắn ở vị trí tài xế, xoa mái tóc cô. “Hôm nay còn không thể ở cùng em, nếu buổi tối anh rảnh, anh sẽ gọi điện cho em!”



Làm tổng giám đốc nhất định rất bận rộn, không thể ở cùng nhau vào ngày chủ nhật mặc dù rất đáng tiếc, nhưng cô cũng có thể hiểu được. “Không sao, em cũng có thể kiếm việc cho mình!”



“Lại muốn nhận làm thêm ngoài sao?’



“Ha ha…” Cô giả cười, không nghiêm túc trả lời câu hỏi của anh, vội vàng lấy đồ đạc của mình, mở cửa xe… chạy đi!



“Em đi trước, đến lúc đó anh nhớ gọi điện thoại cho em!” Nói xong, Nhan Như Y không thèm quay đầu lại chạy về phía phòng trọ của mình!



Cô không thể quay đầu, cô thật sự sợ nếu mình quay đầu sẽ không khống chế được, lao vào lòng anh.



Cô…



Thật đúng là cảm thấy mình càng ngày càng không thể rời bỏ anh…



Hôm nay, ban ngày Hoắc Doãn Văn sắp xếp lịch trình rất kín, ngoại trừ tham gia một hoạt động của chính phủ, còn phải tham gia hai bữa tiệc, cho nên căn bản không thể ảo tưởng anh còn có thời gian đi tìm cô.



Hôm nay Kha Văn có hẹn với bạn trai, buổi trưa vừa về đã bắt đầu gội đầu tắm rửa, loay hoay một hồi.



Đã ở trong phòng vệ sinh được hơn một tiếng đồng hồ, từ nửa giờ trước Nhan Như Y muốn đi vệ sinh đã không nhịn được rồi!




Nhan Như Y lập tức cười tươi tắn, nhận điện thoại. “Alo, giờ anh không bận à?”



“Ừ, anh đang ở dưới nhà em!”



“Cái gì? Anh trở lại? Không phải buổi tối còn một buổi tiệc rượu nữa sao?” Nhan Như Y hưng phấn đến muốn nhảy lên, vừa nghe điện thoại, vừa nhìn vào gương, sửa sang mái tóc của mình.



“Tạm thời hủy bỏ, anh lập tức chạy đến đây đón em!” Trong giọng nói của Hoắc Doãn Văn cũng mang vẻ hưng phấn, nhưng mà anh theo thói quen đè nén, “Chúng ta ra ngoài ăn!”



Nghĩ đến chuyện anh không thích đồ ăn bên ngoài, cô cũng rất đau lòng cho anh. “Không cần ra ngoài ăn đâu, anh lên đây em làm thức ăn cho anh, em sẽ đi mua đồ ăn.”



Nghe nói vậy, lòng Hoắc Doãn Văn ấm áp. “Anh rất muốn em làm gì đó để ăn, chỉ là, tối nay có một cuộc hẹn, anh muốn đi gặp bạn bè, bọn họ cũng muốn nhìn thấy em.”



Không thể nghi ngờ, điều này nói rõ anh rất coi trọng cô, “Tốt, nhưng anh phải chờ em một chút, em phải chuẩn bị, không thể làm anh mất mặt.”



“Ha ha, không cần để ý chuyện ăn mặc, em đã rất đẹp!” Hoắc Doãn Văn dịu dàng ca ngợi.



“Em rất thích nghe!” Nhan Như Y cũng không biết ngượng nói. “Mặc dù điều anh nói là sự thật, nhưng em cũng muốn mặc đẹp, trở nên xinh đẹp hơn một chút, mê hoặc anh, để anh không có cơ hội thích cô gái khác!”



“Anh sẽ không thích người khác!”



“Khó nói, hôm qua là người nào, tìm nhiều phụ nữ như vậy!”



“Đừng nói nữa, anh rất hổ thẹn!” Hoắc Doãn Văn áy náy, giọng điệu biết mình sai rồi.



Loại chuyện như vậy không phải là loại dễ dàng lấy ra để nói, vì vậy Nhan Như Y dừng lại. Sau đó cô bắt đầu chú ý tới mình, hai mươi phút sau, cô ra khỏi nhà, chạy xuống tầng!



Chạy chậm ra ngoài cửa!



Nhìn thấy xe của anh, cô trực tiếp mở cửa xe nhảy vào. “Hô, anh chờ không sốt ruột chứ?”



“Sao có thể, anh còn cảm thấy kỳ lạ sao em lại nhanh như vậy?” Hoắc Doãn Văn khởi động xe cười nói.



“Nhanh sao?” Cô còn sợ làm trễ nải thời gian của anh.



“Ừ, đàn ông chờ phụ nữ một hai tiếng đồng hồ là bình thường, mỗi lần em đều để anh chờ 10 phút, hôm nay nhanh nhất là 20 phút!”



Nhan Như Y tò mò nhìn anh, hai mắt mở lớn. “Anh hiểu rất rõ nha, thành thật khai báo, có phải anh từng theo đuổi rất nhiều phụ nữ, chờ rất nhiều người!”



Hoắc Doãn Văn lập tức vội vàng lắc đầu. “Không có. Không có, tuyệt đối không có!