Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Chương 130 : Giấy không gói được lửa

Ngày đăng: 17:23 18/04/20


"Tuyệt đối không theo đuổi bất cứ một cô gái nào, còn là tuyệt đối không theo đuổi nữa chứ?" Cô bắt bẻ.



Anh có chút lúng túng, hé miệng cười cười, đầu lưỡi đỏ tươi liếm liếm môi trên. Chỉ là một động tác bình thường, nhưng khi anh thực hiện lại tràn đầy hấp dẫn một cách tà ác, rất mê người.



Cô lại nhìn ngây dại!



Cô ra vẻ lý trí, cắt đứt tâm si tưởng của mình."Anh nhanh giải thích đi!" Cô cố làm ra vẻ hung hăng.



"Anh chỉ có thể nói cho em biết, anh không theo đuổi rất nhiều ——"



"Mặt dày, em cũng biết anh rất đào hoa mà!"



"Có chăng, chỉ là thời kỳ thanh niên còn đang kích động về sau, mới biết quá khứ anh căn bản không thích những nữ sinh kia. Anh còn nhớ từng nói với em, chân chính dụng tâm theo đuổi, hơn nữa vẫn còn đang trong giai đoạn đeo đuổi một cô gái, chỉ có một mình em!" Anh rất nghiêm túc nói, thật sự là anh đã nói như vậy mỗi ngày .



Lời của anh, cô đã tin tưởng hầu hết, nhưng cũng thật tò mò một người."Còn Sở tiểu thư? Có phải là anh cũng chủ động theo đuổi?"



"Không có cố ý theo đuổi, hai người bọn anh lúc ấy học chung một trường ——"



"Hả? Sở tiểu thư bao nhiêu tuổi?" Cô ấy thoạt nhìn rất trẻ tuổi, không giống học cùng một trường với anh?



"Cô ấy năm nay hai mươi bảy tuổi rồi, so với em lớn hơn nhiều!"



"Cô ấy nhìn thật trẻ hơn tuổi!" Nhan Như Y có chút giật mình.



"Bởi vì cô ấy tương đối biết cách chăm chút bề ngoài vì quan hệ xã giao rộng rãi, nên so với những phụ nữ khác, khác nhiều lắm!"



"Sau đó hai người tự nhiên yêu nhau?" Cô tỉ mỉ hỏi.



"Yêu nhau. . . . . . Dĩ nhiên không phải, chẳng qua cảm thấy thích hợp, hơn nữa chúng ta cũng hiểu rõ bối cảnh gia đình lẫn nhau, tương đối thích hợp, liền lui tới thôi!"



Cô hiểu, chính là môn đăng hộ đối, hai người cũng là trai tài gái sắc, rất xứng đôi!



"Nếu như không phải em xuất hiện, anh nghĩ anh sẽ không phải theo đuổi cô gái nào nữa, an phận cùng cô ấy lui tới, nhưng bây giờ đã không còn được nữa rồi!" Hoắc Doãn Văn cảm khái lắc đầu một cái!



Cô cười cười, cũng không tiếp tục cái đề tài này!




Trai đẹp không có biện pháp, đôi mắt như hồ ly tinh cũng đầu hàng trước một triền nữ hướng giảo hoạt, giơ hai cánh tay lên. “Được xem như cô lợi hại, tôi công nhận cô tài! Tôi làm bạn trai của cô được chứ gì, được hay không?” Ba tiếng ‘được hay không’ tương đối hơi dùng sức!



Kha Văn bị hét, ngây người như phỗng, sau đó nhìn chằm chằm tên con trai trước mặt. Tóc nhuộm màu hoe, chải chuốt lại có vẽ hoa văn gì đó, khuôn mặt trắng nõn, ngũ quan hoàn mỹ, vừa cao lại rất cường tráng... Nói thật, so bạn trai của cô đẹp trai nhiều....



Hơn nữa, cô thậm chí một chúng cũng không biết xấu hổ, nhìn anh chằm chằm!



Trai đẹp bị cô làm phản ứng chậm mất nửa nhịp, giận đến mức, rất không bình tình. “Đi nhanh một chút có được hay không? Bạn bè tôi đang chờ tôi uống rượu!”



Nói xong, dắt Kha Văn rời khỏi phòng trà, lên lầu hai ăn hải sản uống rượu!



Bị mọi người ngàn tiếng hô, vạn tiếng gọi thúc giục, Chu Sùng rốt cuộc cũng xuất hiện, Nhan Như Y lần đầu tiên thấy Chu Sùng chính là có cảm giác, rất giống Chu Dương, quả nhiên là anh em ruột thịt, đều rất đẹp trai!



Nhưng khi cô nhìn thấy cô gái sau lưng Chu Sùng, thì trong nháy mắt, hai mắt mở thật lớn....



Chiếc áo đầm rất quen thuộc, cô cũng có một cái!



Nhìn lại ‘chủ nhân’ của chiếc áo đầm - -



Mắt của cô thiếu chút nữa rớt ra.



Kha..... Kha..... Văn.....



Thế nào, thế nào lại là cô ấy?



Kha Văn thấy một phòng toàn những người đàn ông điển trai, liền choáng váng, nên nhìn thấy Hoắc tổng vội vàng chào hỏi. “Hoắc tổng...”



Lúc cô nhìn thấy cô gái ngồi bên cạnh Hoắc Doãn Văn, mắt của cô cũng trong mở thật lớn. “Nhan..... Như Y..... Làm sao cậu ở chỗ này? Cậu và Hoắc tổng....”



Bị bạn thân bắt gặp, Nhan Như Y khổ sở không chịu nổi, nhìn Hoắc Doãn Văn....



Trời ạ, lần này nên làm thế nào cho phải?



Quả nhiên, giấy không thể gói được lửa.