Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Chương 136 : Hơi lạnh mùa thu

Ngày đăng: 17:23 18/04/20


Tiểu Phỉ cùng Tiểu Quân giống như đang suy nghĩ lời giải thích của chị, nên ... không nói gì!



"Hai em chẳng phải đang ngủ trong phòng khách sạn sao? Thế nào lại ở đây vậy?" Nhan Như Y hỏi thăm!



"Nếu như tụi em không trở lại, làm sao có thể. . . . . ." Tiểu Phỉ ruột

để ngoài da, công bố đáp án, bọn họ căn bản là cố ý trở về, xem xem cô

có ở nhà không! Trên lầu gõ cửa không ai mở ra, cho nên bọn họ ở chỗ này chờ một chút, cuối cùng cũng mục kích được cảnh hay ho!



Tiểu Quân mở miệng nói, nhưng đưa ra một câu trả lời khác."Chúng em trở lại tìm một chút đồ!"



Có đề tài khác để nói, Nhan Như Y vội vàng chuyển đề tài."Vậy sao? Hai em muốn tìm cái gì à?"



"A, chính là chợt nghĩ đến thư thông báo trúng tuyển có ở đây hay không, Tiểu Phỉ nói không biết có ở đây hay không, hay rớt ở trong nhà!" Tiểu

Quân nói xong, không quên lấy phận làm anh, trêu chọc em gái mấy câu."Cả ngày chỉ biết vứt bừa bãi, vật quan trọng như vậy cũng không nhớ rõ để

đâu!"



"Chắc là ở đâu đó trong nhà thôi!" Nhan Như Y nói, bảo hai em lên nhà tìm qua một lần!



Ba chị em leo lên tầng sáu, trong nhà vẫn tối đen, xem ra Kha Văn vẫn chưa về!



Nhan Như Y ném túi lên ghế salon, rồi đi vào toilet!



Tiểu Phỉ cùng Tiểu Quân vào phòng, Tiểu Phỉ hạ thấp giọng, oán trách anh. "Anh nói oan cho em không hà?"



"Hư ——" Tiểu Quân không để cho cô nói tiếp."Từ từ đi!"



"Có nên nói cho ba biết hay không?" Khi hai anh em lên tàu, ba cố ý dặn

dò hai anh em để ý chị một chút, xem thử chị đã có người yêu chưa.



Tiểu Quân dùng sức lắc đầu."Bây giờ chưa cần!"



"Vậy cũng tốt!" Tiểu Phỉ cũng có thể cảm thấy chuyện này có chút nghiêm

trọng, bởi vì chị lui tới với một người đàn ông không phải bình thường!



"Đã tìm được chưa?" Nhan Như Y bưng đĩa dưa hấu đi ra, để lên bàn, hỏi hai em!



"Nha. . . . . . Tìm được, ở đây!" Tiểu Phỉ vội nói."Chính là quá lo lắng, cho là không có mang !"



"Vậy thì tốt, lại ăn dưa hấu cho mát!"



Tiểu Quân ngáp một cái, lắc đầu một cái."Em không muốn ăn, em về khách sạn ngủ đây. Tiểu Phỉ ở lại đây với chị nhé!"


phủ!



Cô cũng vui mừng thay cho anh!



Hôm nay, là ngày anh hẹn quay về, hai người còn hẹn gặp mặt vào buổi

tối, anh còn nói anh nhớ món mì cay Thành Đô cô nấu, nên cô vừa tan tầm

phải đến nhà trọ của anh, giúp anh chuẩn bị bữa ăn tối!



Thế nhưng cô chờ nguyên cả buổi tối, anh cũng không trở về. Nếu như

không phải, trợ lý Triệu nói anh đã trở lại B thị, trên ti vi cũng không xuất hiện thông báo gì ngoài ý muốn, cô nhất định sẽ chạy ra sân bay để hỏi han!



Gần tới chín giờ, anh mới gọi cho cô."Dạ. . . . . ."



"Như Y, hôm nay có một ít chuyện quan trọng, anh không trở về được. em

nghĩ ngơi ở nhà anh đi nhé. Giwof đã muộn rồi, trên đường về nhà cũng

không an toàn!"



"Có chuyện quan trọng sao?"



"Ừ, là chuyện công ty, anh phải bàn bạc với cha một chút ——"



Nhan Như Y hiểu ra."A, vậy anh bây giờ đang ở nơi nào?"



"Chỗ cha anh!"



"Vậy cũng tốt, tối nay em ở lại chỗ này. Công việc, không có vấn đề gì

chứ?" Không biết vì sao, mặc dù giọng điệu của anh nghe thật buông lỏng, nhưng cô vẫn cảm thấy có một ít nặng nề.



"Không có, em không phải lo lắng, tất cả đều rất tốt!"



Đây là câu trả lời của anh!



Sau, bọn họ nói chuyện linh tinh một chút, rồi ngắt máy! Mùa hè đã trôi

qua, thời tiết cũng một chút xíu chuyển lạnh, nhưng Nhan Như Y cảm thấy

có chút rầu rĩ. Nếu phần tình cảm này không thể nào lâu dài, như vậy ít

nhất cô sẽ nhớ kỹ những giây phút mỹ lệ ngắn ngủi này!



Mà đúng lúc này, chưa từng nghĩ sẽ gặp người nào đó, cô lại nhận được điện thoại hẹn uống cà phê!



Người này không phải Sở Tinh Nhiễm, lại là Hoắc Đồng Ý Lâm.