Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Chương 145 : Dò xét

Ngày đăng: 17:24 18/04/20


"Nhanh lên một chút, mặc vào cho em xem. Em muốn nhìn anh mặc đồ mới!" Nhan Như Y vừa tuôn chạy vào nhà trọ của Hoắc Doãn Văn, vừa vội vàng tìm bộ vest mới mua, ướm lên người anh.



Hoắc Doãn Văn cũng tương đối phối hợp, cầm bộ vest!



Quả nhiên, y phục vừa như in trên người anh, rất hợp với phong cách của anh, càng làm anh thêm mê hoặc phái đẹp!



Nhìn trong gương, cô thỏa mãn vuốt nhẹ từng nếp gấp trên chiếc áo, lòng tràn đầy vui mừng nhìn anh.



Anh cũng soi gương, sửa sang lại đầu vai, ống tay áo, sau đó hỏi cô."Anh mặc xem được không?"



"Đẹp mắt!" Cô không keo kiệt chút nào trả lời.



Vẻ mặt rất không cam tâm, anh nặng nề gật đầu."Ừ, người đẹp trai mặc cái gì đều dễ nhìn!"



"Anh thiệt mặt dày, có biết khiêm tốn là gì không?" Cô đập nhẹ vào người anh. Nụ cười càng lúc càng ngọt ngào, nói không ra được nỗi xao xuyến, đây là lần đầu tiên cô tự tay sắm quần áo cho anh, rất kích động.



"Ha ha, không được, anh không có thói quen nói láo!" Anh bắt được tay của cô, khóe môi nhếch lên nói.



Cô nhìn ánh mắt của anh, cười rạng rỡ."Anh có thể biết xấu hổ một chút không?"



"Có thể ——" Một bên anh nói, vừa ôm cô bước vào giường.



Nhan Như Y nhìn đôi mắt đen sâu thẳm của anh, gương mặt không cách nào khống chế hồng lên. Cô đề phòng nhìn anh."Anh muốn làm gì?"



Lúc này, cô và anh đã chen chúc nhau trên cái giường king size của anh. Anh hạ người xuống, đè lên người cô.



Ánh mắt của anh trở nên rất sắc, đắm đuối."Có một thời điểm, anh càng không biết đến xấu hổ một chút là như thế nào!"



"Lúc nào thì...?" Cô biết anh không bao giờ nói điều gì vô nghĩa, nhưng nhất thời không phản ứng kịp!



Chợt, anh ôm đè cô ngã xuống giường, hai người cùng nhau lăn vào giữa giường.



"A ——" Cô giật mình, thét lên một tiếng!



Anh dùng hông của mình, lấy hết sức đè ép cô, để cho cô có thể khắc sâu cảm nhận được toàn bộ cơ thể anh, cảm nhận được một cái anh khác đang bành trướng đến lợi hại, sau đó ở bên tai của cô lớn tiếng tuyên bố."Chính là thời điểm này, anh không cần mặt mũi —— bây giờ là thời gian biểu hiện phái mạnh ——"



"Ghét ——"



"Một hồi em liền thích!" Anh bắt đầu kéo y phục của cô xuống!



Nhan Như Y chợt lật người một cái, trong nháy mắt nằm dài trên người anh, nheo mắt lại, không tin nghi vấn hỏi. "Anh thật rất lợi hại phải không?"



"Dĩ nhiên!" Anh tự tin tràn đầy, chuyện khác không cần biết, chứ anh chắc chắn phương diện này của anh đặc biệt lợi hại!




Sở Tinh Nhiễm nhếch miệng cười một tiếng."Không có chuyện gì là tốt rồi!"



Tô Á Bình âm thầm phẫn hận nhìn chằm chằm Hoắc Doãn Văn. Đáng chết, lại dám như vậy trắng trợn tỏ ra bất kính đối với bà ta. Mặc kệ nói thế nào, bà ta cũng là vợ của cha anh. Mặc kệ nói thế nào, bà ta cũng là Tổng giám đốc phu nhân!



Anh thế nhưng đối với bà ta làm càn như vậy!



Bà ta thay đổi tư thế ngồi, ho nhẹ một tiếng, tạo dựng hình ảnh ‘ mẫu thân’."Doãn Văn nha, cũng không phải là dì nói con. Con xem, Tinh Nhiễm là cô gái tốt cỡ nào, làm sao con lại trì hoãn hôn nhân? Nên sớm một chút lấy cô ấy vềi mới đúng!"



Hoắc Doãn Văn nhíu đôi mày rậm, nâng tay Sở Tinh Nhiễm lên, đưa lên miệng hôn nhẹ. Cái này động tác đơn giản, tràn đầy quý trọng cùng coi trọng, lại có vẻ thân mật chết người. "Đây là chuyện giữa chúng ta, hơn nữa tôi hiểu biết rõ Tinh Nhiễm cũng ủng hộ quyết định này, có đúng hay không?"



Sở Tinh Nhiễm rất mê bộ dáng Hoắc Doãn Văn bây giờ, đối với cô tràn đầy mập mờ, cũng rất tình sắc, ánh mắt của anh đặc biệt cám dỗ và hấp dẫn, điều này làm cho cô nhớ tới lần đầu tiên lúc nhìn thấy anh. Lần đầu tiên gặp mặt, cô liền luân hãm vào vẻ anh tuấn của anh.



Hơn nữa, bối cảnh của bọn họ cũng môn đăng hộ đối, cho nên anh là người đàn ông thích hợp để kết hôn.



Cô gật đầu một cái, cười."Đúng vậy, hơn nữa em cũng vậy cảm thấy tháng Tư, thời tiết không tốt lắm. Lui về sau một chút cũng tốt!"



"Ai, coi như là dì lắm mồm. Ai, các người lài vợ chồng son, đừng có hiểu lầm ý của dì, dì không có khích bác ý của hai con! Dì chỉ là cũng khá nóng ruột, muốn đám cưới của hai người gấp gáp một chút!" Tô Á Bình cười nói, giả bộ hiền lành.



Nhưng trong lòng lại bất mãn?



Hừ!



Sớm muộn gì, bà nhất định phải chia rẽ bọn họ. Nếu không, đối với con trai của bà, đó là một uy hiếp cực lớn. Mặc dù, bà tin tưởng mình con trai của mình cũng có thực lực, dĩ nhiên, cũng phải giống vậy, tìm một thiên kim tiểu thư môn đăng hộ đối!



Nhưng là, con trai của mình dù sao cũng còn nhỏ, đến lúc đó sợ rằng Hoắc Doãn Văn chiếm tiên cơ!



Bà ta từ từ đứng lên, ở trong phòng đi đi lại lại. Vừa quan sát, còn vừa khen ngợi. "Doãn Văn, từ nhỏ cũng rất sạch sẽ, hiện tại cũng vậy, mặc dù ở một mình, trong phòng cũng dọn dẹp sạch bóng, thật là không tệ!" .



Sở Tinh nhiễm lúc này chạy hướng toilet.



Hoắc Doãn Văn rất không thích, rất ghét phụ nữ đi loạn trong nhà anh. Nếu như không phải là sợ mình ‘ ngăn cản ’ vô cùng rõ ràng, hắn thật muốn lập tức đem hai người này đuổi ra ngoài. Nhìn bà ta, anh lạnh lùng nói."Tôi có thuê người quét dọn theo giờ!"



"A!" Tô Á Bình hướng bên trong phòng ngủ nhìn một chút, cũng không có phát hiện cái gì khác thường, phòng bếp cũng không có, mà cửa phòng nào cũng rộng mở cửa, bên trong cũng dọn dẹp sạch sẽ, có bàn đọc sách cùng máy vi tính!



Không có phụ nữ!



Nhưng, tại sao có thể không có bóng dáng người phụ nữ nào?



Vừa ngẫm nghĩ, Tô Á Bình lập tức nghĩ tới một nơi khả nghi."Doãn Văn, có thể cho dì mượn dùng phòng tắm bên trong không? Mới vừa xuống máy bay, có chút gấp!" Hừ hừ, phòng tắm phía ngoài Sở Tinh Nhiễm đang dùng, bà ta chỉ có thể sử dụng cái bên trong!



Nhưng cũng chỉ là một cái phòng tắm bình thường, anh không thể cự tuyệt như vậy!