Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi

Chương 90 : Từ chức khó khăn

Ngày đăng: 17:23 18/04/20


Muốn từ chức hay không từ chức, chuyện rối rắm này làm cô mấy cả buổi tối suy ngẫm, cuối cùng cô quyết định ngay khi chưa thay đổi kế hoạch, dù sao đơn từ chức cũng đã viết xong rồi!



Cho nên vừa đến công ty, cô liền chuẩn bị lấy thư từ chức ra!



"Phụ tá Nhan, bộ tài liệu này, Phó tổng cần vào lúc mười giờ sáng nay!"



Nhan Như Y vừa lấy thư từ chức ra, thư ký Trương cũng vừa đi tới, đem tài liệu đưa cho cô.



"A, được!" Ăn lương của người, phải hoàn thành công việc cho tốt trước khi đưa thư từ chức. Cô cất thư từ chức vào giỏ, nhận bộ tài liệu



Thư ký Trương nhìn cô một cách khiêu khích, sau đó nói: "Lần này tôi đã đưa tài liệu cho cô trước tiên rồi đấy, Phụ tá Nhan!"



Cô làm sao nghe không hiểu người đối diện đang ác ý, tưởng khi dễ được cô sao, không có cửa đâu. Nhan Như Y thành thục lõi đời, uyển chuyển cười nói." Thư ký Trương, cô làm việc càng ngày càng cẩn thận, như vậy cũng giảm bớt cho tôi không ít phiền toái, thật rất cảm ơn cô!"



"Cô ——" Thư ký Trương bị cô chọc tức, uốn éo cái mông bó căng trong cái váy ngắn đi ra ngoài!



Nhan Như Y nhìn theo, chun mũi một cái, sau đó ở trong lòng nói, “Thôi đi, cô cho rằng tôi sẽ bị cô chọc tức sao? Tôi chỉ là không muốn đối đầu với cô thôi!”



Mang theo vui vẻ của người vừa chiến thắng, cô cầm tài liệu ngồi vào trong ghế, bắt đầu cặm cụi làm việc!



Hôm nay cô dịch và biên tập tài liệu cực kỳ nghiêm túc, không chỉ dịch lại từng câu, cô còn thận trọng đem từng vấn đề trọng điểm, chú giải cặn kẽ. Chợt, cô nhớ lại anh đã từng kín đáo phê bình cô ‘Em muốn anh thi đọc hiểu sao? Phiên dịch một nửa, còn lại để anh một mình phỏng đoán một nửa kia’. Ha ha, lúc đó anh nói những lời này, rất hài hước!



Rất nhanh, cô hoàn tất tài liệu vào lúc chín giờ năm mươi phút!



Nhan Như Y đem tài liệu trả lại cho Trương thư ký, sau đó chờ một hồi đi vào phòng anh đưa thư từ chức!



Nhưng cô đợi đến mười giờ mới đi vào phòng làm việc của Phó Tổng, Tổng thư ký ở phòng ngoài cho cô biết, Phó tổng giám đốc không có trong phòng làm việc.




Đối với Đội trưởng thi công Phương chỉ là vấn đề bồi thường, còn ông Chu cứ luôn miệng không chịu đền bù!



Hoắc Doãn Văn cũng không nhượng bộ, quyết định đưa vụ tranh chấp theo đúng trình tự tư pháp!



Nói xong, Hoắc Doãn Văn đứng dậy chuẩn bị rời khỏi công trường địa!



Nhan Như Y cùng mọi người khác, đi theo Hoắc Doãn Văn!



Đang lúc ấy, chợt trên cầu thang vang lên âm thanh khác thường, giống như cọc gỗ đụng thép tấm ‘keng keng’. Một lòng đang nghĩ làm thế nào mở miệng xin từ chức, Nhan Như Y phản ứng chậm nửa nhịp, không kịp thời phát hiện ‘ nguy hiểm ’ trên đỉnh đầu , khi cô phản ứng kịp, mắt đã thấy một cái cọc gỗ, đang từ trên cao rơi xuống ——



Trong khoảng thời gian ngắn, nỗi sợ độ cao nghiêm trọng đã làm cô hồn phách bay theo gió, ngơ ngác đứng ở nơi đó, chỉ biết sợ, không biết nên phản ứng như thế nào!



Mắt thấy cọc gỗ hướng trên đầu cô đập xuống!



"Cẩn thận ——"



Nhan Như Y nghe được có người hô to một tiếng, ngay sau đó ai đó đã ôm cô lăn qua một bên!



"Rầm —— rầm —— rầm ——" liên tục mấy tiếng vật nặng rơi xuống đất, bên tai Như Y, từng âm thanh vang lên như trời long đất lở. Tim cô đập mạnh đến nỗi như tiếng cọc gỗ nện mạnh trên mặt đất từng tiếng nặng nề. Cô run rẩy, toát mồ hôi lạnh, hai chân mềm nhũn!



Cũng may, cũng may, cô không có chuyện gì!



Ngay lúc đó, cô đã choáng váng vì tiếng gầm trách cứ.



"Ngu ngốc, trong óc em đang suy nghĩ gì? Không có chú ý tới nguy hiểm trên đầu? Em có biết chỉ chút nữa em đã bị đập chết?" Hoắc Doãn Văn lo lắng, nhưng cũng cực kỳ tức giận nắm bả vai của cô, rít lên!