Tổng Giám Đốc Gian Manh Chỉ Yêu Vợ

Chương 93 :

Ngày đăng: 16:43 27/05/20


Editor: Tuyen83~



"Chuyện đính hôn đang chuẩn bị, Chú Thượng Quan không cần lo lắng, cháu nhất định sẽ cho Dĩ Mạch một hôn lễ long trọng nhất."



An Mặc Hàn kéo tay An Dĩ Mạch nhìn về phía Thượng Quan Niên bảo đảm, thấy thái độ của An Mặc Hàn đối với An Dĩ Mạch, Thượng Quan Niên yên tâm, mặc dù An Dĩ Mạch cũng không nói gì, chỉ là, bọn họ cũng đều biết, An Dĩ Mạch đã từ từ tiếp nhận Thượng Quan Niên.



"Chúng cháu còn có chút việc phải làm, đi trước đây, ngài...... Chăm sóc mình thật tốt."



An Dĩ Mạch kéo An Mặc Hàn chào tạm biệt Thượng Quan Niên, mặc dù Thượng Quan Niên có chút thất vọng bọn họ đi nhanh như vậy, nhưng, nhìn đồng hồ, vậy luật sư của mình cũng phải tới rồi, cho nên cũng không giữ bọn họ lại.



"Cũng được, sau này rãnh phải tới đây một chút, Dĩ Mạch nơi này cũng là nhà của con."



Khi nghe thấy Thượng Quan Niên nói câu nói này An Dĩ Mạch dừng một chút, chỉ cười gật đầu một cái, sau đó cùng An Mặc Hàn đi ra khỏi Thượng Quan gia.



Bọn họ mới vừa lái xe rời đi, thì có hai chiếc xe một trước một sau tiến vào Thượng Quan gia.



Khi Thượng Quan Hồng đi vào trong nhà đang muốn đi thư phòng tìm Quan Niên, bị người giúp việc cản lại.



"Làm gì, tôi tìm ba có chuyện."



"Tiểu thư, lão gia đang tiếp khách, ông nói không cho bất kỳ người nào đi vào."



"Tiếp khách? Là ai tới?"



Thượng Quan Hồng rất kỳ quái lúc này Thượng Quan Niên có người khách nào.



"Mới vừa rồi tiên sinh An Mặc Hàn và tiểu thư Dĩ Mạch đã tới, nhưng mà bây giờ bọn họ đã đi, bây giờ luật sư của lão gia luật sư Trần đang ở bên trong."



Người giúp việc thành thật trả lời, bọn họ chỉ là người làm trong cái nhà này, chỉ cần Thượng Quan Hồng một ngày ở Thượng Quan gia, cô ấy chính là chủ của bọn họ,~^^~dddd~^^~lqdd~:))~  mặc dù bọn họ cũng đã biết tiểu thư thật sự của Thượng Quan gia thật ra là An tiểu thư, chỉ là, bây giờ Thượng Quan Hồng đang ở trước mặt của bọn họ còn chưa có tư cách đi nghị luận cái gì.




Sự việc lần đó căn bản cũng không có những người khác biết người đàn ông kia là An Mặc Hàn, lúc ấy Hàn Ngữ Yên cũng không thể tự mình đi nói người đàn ông kia là An Mặc Hàn, chỉ là không có nghĩ tới lâu như vậy tự nhiên sẽ có ký giả hỏi đến vấn đề này, nhưng mà, nếu anh ta hỏi, nếu như cô không trả lời cũng không lễ phép lắm.



Trong lòng Hàn Ngữ Yên đang hả hê cười cười, trong lòng đang suy nghĩ không biết An Dĩ Mạch nếu như mà biết rõ người đàn ông này là An Mặc Hàn như trong lời nói thì có vẻ mặt gì, nghĩ tới đây, cô cũng đã không kịp chờ đợi muốn thấy được nét mặt của An Dĩ Mạch rồi.



Chỉ là, khi đang đối mặt với ký giả, vẻ mặt cô càng thêm hoảng loạn, người ký giả đã hỏi câu hỏi đó thấy bộ dáng này của Hàn Ngữ Yên trong lòng đã xác định người đàn ông kia chính là An Mặc Hàn rồi, nhưng anh ta còn muốn chính miệng Hàn Ngữ Yên nói ra thì tốt hơn.



"Hàn tiểu thư, người kia có phải tổng giám An hay không đây?"



Bên này, Hàn Ngữ Yên đang muốn trả lời, nhưng mà, giọng nói Dư Huyên lại làm cho lời nói của Hàn Ngữ Yên mới vừa muốn nói ra khỏi miệng nhất thời nghẹn ở trong cổ họng.



"Các ngươi muốn biết đáp án sao không tự mình đi hỏi tổng giám An đây? Tôi còn không biết rằng các ký giả muốn biết chuyện riêng tư của tổng giám đốc An vẫn còn phải hỏi qua một người không liên quan chút nào với tổng giám đốc An."



Giọng nói Dư Huyên âm đầy quyến rũ, hiện nay cô lại cố ý đè thấp giọng nói, khiến cho mọi người nghe lại nhiều hơn một loại quyến rũ chết người, hiện trường đã không người nào dám mở miệng, nhìn thấy tình huống bây giờ, Hàn Ngữ Yên một trận tức giận, cô thật vất vả mới đưa tới chủ đề, cứ như vậy bị Dư Huyên đánh về lại nguyên hình, làm sao cô có thể cam chịu.



"Như vậy, chẳng lẽ Dư tiểu thư cô có quan hệ với tổng giám đốc An? Tôi ở chung một chỗ với Mặc Hàn lâu như vậy, ~Tuyen83~dđ~lqđ~ nhưng cho tới bây giờ không có nghe Mặc Hàn đề cập đến tên tuổi của Dư tiểu thư,



Chỉ có điều, tôi lại thật sự nghe Tô Lạc tiên sinh đề cập đến tên tuổi của Dư tiểu thư, nhưng, Tô Lạc tiên sinh giống như đã đính hôn với Thượng Quan tiểu thư."



Mặc dù Hàn Ngữ Yên nói chuyện không đâu, nhưng các ký giả nghe hiểu, những lời này của Hàn Ngữ Yên biểu hiện ra hai ý, một là Hàn Ngữ Yên cô thật sự đã ở chung một chỗ với An Mặc Hàn, còn một chính là Dư Huyên thích Tô Lạc, nói khó nghe một chút chính là, thế nhưng Dư Huyên trở thành người thứ ba ở giữa Tô Lạc và Thượng Quan Hồng.



"Ha ha, lần đầu tiên tôi còn phát hiện ra Hàn tiểu thư sẽ kể chuyện cười như vậy đấy? Mặc dù tôi không biết quan hệ của Hàn tiểu thư và tổng giám đốc An, nhưng tôi biết Hàn tiểu thư cô từng có con, chẳng lẽ đứa bé kia là của tổng giám đốc An hay sao? À, vậy phải làm sao bây giờ đây? Tổng giám đốc An muốn kết hôn với Dĩ Mạch? Đúng rồi Hàn tiểu thư, tổng giám đốc An có nói qua an bài ổn thỏa cho cô như thế nào sao?"



Miệng Dư Huyên có thể độc hơn nhiều so với Hàn Ngữ Yên, dù sao Hàn Ngữ Yên đều tự mình không biết xấu hổ. Cô cũng không cho cô ta mặt mũi, hơn nữa, về việc Hàn Ngữ Yên có con nhóm truyền thông cũng đều đã biết, hôm nay cô sẽ hỏi đến đứa bé có phải là con của An Mặc Hàn hay không, cũng đã dồn Hàn Ngữ Yên đến chỗ chết, Hàn Ngữ Yên nắm đôi tay thật chặt, móng tay cũng bấm vào trong thịt cũng không có cảm giác, cô chỉ là oán hận nhìn Dư Huyên.



Hiện tại cô tiến cũng không được, lùi cũng không xong, không ngờ vốn là cục diện được cô khống chế thật tốt, hôm nay cục diện không chỉ mất khống chế, lại thành hai mặt giáp công về phía cô.



Nếu như cô trả lời nói đứa bé là của An Mặc Hàn, cô nghĩ An Mặc Hàn nhất định sẽ không bỏ qua cho cô, hơn nữa còn nói rõ lúc đó cô là người thứ ba chen giữa An Mặc Hàn và An Dĩ Mạch, nếu như cô nói đứa bé không phải của An Mặc Hàn, như vậy, mới vừa rồi lời nói cô dùng để phản kích Dư Huyên lại nói có quan hệ  với An Mặc Hàn thì không được thành lập, bây giờ cô thật sự bị tấn công hai phía, tiến lùi đều khó rồi.