Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con
Chương 192 : Đưa cô đi đi (2)
Ngày đăng: 14:25 19/04/20
Editor: May
"A, lão tam còn chưa biết ư? Ái chà, chuyện lần này, lão nhị thật sự làm quá mức rồi, chuyện lớn như vậy, chú ấy lại không nói một tiếng nào với lão tam. Nói như thế nào, đó cũng là vợ và đứa nhỏ của lão tam mà!"
Mặt Mạnh Thiệu Tiệm mang theo hoài nghi và đồng tình, nhìn người đàn ông trước mặt, hắn càng ngày càng gầy yếu, sắc mặt lại có chút đen, có lẽ là thường xuyên đi bờ biển phơi nắng, khí sắc của hắn thoạt nhìn cũng không tệ lắm.
Nhưng hắn vừa nói xong câu này, sắc mặt Mạnh Thiệu Hiên đều thay đổi, anh ngồi ở trên ghế gỗ, hai tay nắm lấy hai bên tay vịn, một đôi mắt mất tiêu cự, chỉ trống rỗng nhìn về phía trước.
"Lão tam? Chú không sao chứ? Chú cũng không cần quá khó chịu, Phó tiểu thư và đứa nhỏ đều rất tốt, mặc dù lão nhị vô tình với chú, nhưng lại rất tốt với bọn họ. Chú yên tâm, Phó tiểu thư không chịu chút ủy khuất nào..."
Mạnh Thiệu Tiệm cúi người xuống, nhẹ nhàng vỗ vỗ vai em trai, Mạnh Thiệu Hiên vẫn giống như một tượng gỗ, ngồi ở đó không phản ứng chút nào.
Mạnh Thiệu Tiệm thấy nãy giờ anh không nói gì, tựa hồ cũng có chút không thú vị, hắn cầm điếu thuốc, đi tới trên ban công, châm lên, híp mắt thích ý hung hăng hít một hơi, hít khói vào phổi, toàn thân đều trở nên thoải mái.
Hắn cũng thật không ngờ, chuyện hỏng bét tới trình độ này mà trưởng bối trong nhà vẫn không có vứt bỏ Thiệu Đình.
Tuy trong lòng Mạnh Thiệu Tiệm cực kỳ hận, nhưng nét mặt vẫn là nụ cười vô hại. Hắn không vội, tất cả đều phát triển theo kế hoạch của hắn, mặc dù có chút sai lệch nho nhỏ, nhưng tóm lại đã đạt tới hiệu quả trong dự tính. Xem ra, ngay cả ông trời cũng đang giúp hắn!
Một điếu thuốc còn chưa hút xong, bên kia liền có động tĩnh.
"Cha, hai chuyện này khác nhau..."
"Đây không phải là hai chuyện khác nhau, nếu con muốn ta không truy cứu trách nhiệm của cô ta, nếu muốn ta tha cho cô ta một lần, liền lập tức cưới Mạn Quân. Nếu không, con cũng nên biết rõ ràng, ác ý tiết lộ cơ mật thương nghiệp, tạo thành tổn thất lớn như thế cho chúng ta, nên bị phán xử hình phạt gì, nên trả giá cao bao nhiêu!"
"Cha, chuyện này là sai lầm của con, không hề có quan hệ với Phó Tĩnh Tri!"
"Con nghĩ rằng ta là người ngu sao? USB mất? Đúng lúc bị người của đối phương nhặt được? Thiệu Đình ơi Thiệu Đình, lấy cớ vụng về như vậy, ai sẽ tin tưởng?"
Mạnh Thiệu Đình không phản bác được, chuyện lần này, mấu chốt là tính giới hạn quá lớn, tất cả lý do hợp lý đều không dùng được, bởi vì chân tướng chuyện này đã quá rõ ràng, anh không có cách nào, chỉ phải kiên trì đen trắng lẫn lộn, cứng rắn nhận lấy tất cả sai lầm!
Chỉ cần cha không truy cứu, người phía dưới coi như là có dị nghị, cũng không dám nói thêm gì nữa, chuyện này cũng cứ trôi qua như vậy thôi!
Mạnh Chấn Tông đứng lên, lặp lại một lần: "Nếu như con đáp ứng, cuối tuần con liền tổ chức hôn sự với Mạn Quân, nếu như con không đáp ứng, để Phó Tĩnh Tri chờ nhận lệnh tòa án gửi tới đi! Ta nghĩ âm mưu đơn giản như thế, người điều tra tình tiết vụ án thương nghiệp không cần tốn nhiều sức là có thể tra ra manh mối chuyện này!"
"Con đồng ý." Mạnh Thiệu Đình bỗng nhiên nện mạnh lên bàn, anh cúi đầu, khớp hàm cắn chặt, lại nhẹ nhàng lặp lại một lần nữa: "Con đồng ý, con cưới Mạn Quân."
"Được, chuyện cứ định như vậy đi. Thiệu Đình, nếu như con lại nuốt lời, làm ra chuyện có lỗi với Mạn Quân, ngay cả người cha là ta đây cũng thật sự không có cách nào bao che con nữ. Con đã đáp ứng cưới Mạn Quân, vậy liền xử lý người bên cạnh đi, tóm lại tân hôn của các con, coi như là con còn luyến tiếc, cũng phải cho Mạn Quân mặt mũi. Thiệu Đình, đưa Phó Tĩnh Tri đi đi."