Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 279 : Tĩnh Viên xảy ra chuyện (2)

Ngày đăng: 14:26 19/04/20


Editor: May



Thương nhân đều không làm buôn bán lỗ vốn, ông đã dạy nó vào lúc ba tuổi, nhưng đến bây giờ, ông đếm tính toán trên đầu ngón tay, nó đã tốn bao nhiều trên người phụ nữ kia rồi?



Không nói lần mất giá thầu thấp nhất trước đây, có thể giải thích thay nó là vì không muốn người phụ nữ nó thích chịu tai ương lao ngục, thế nhưng lần này thì tính là cái gì? Một khoản vốn lưu động không nhỏ của Mạnh thị không cần dùng ở chỗ cần thiết nhất, thì cũng nên cố gắng dùng ít nhất để tạo lợi nhuận lớn nhất chứ? Nó làm chủ tịch Mạnh thị, người nối nghiệp do một tay ông bồi dưỡng, chẳng lẽ lại hồ đồ tới trình độ này sao?



Dùng giá tiền rõ ràng bị người làm thịt mua mảnh đất này, nếu dùng vào việc buôn bán thì ông cũng không nói cái gì, nhưng hiện tại nó muốn làm gì? Phục hồi Tĩnh Viên như cũ để tặng cho người phụ nữ kia? Dù là tỷ phú cũng sẽ không dung túng con trai của mình làm mua bán lỗ vốn như vậy.



"Lão gia không nên kích động, thân thể quan trọng. Nhị thiếu gia cũng chỉ là nhất thời hồ đồ, huống chi bây giờ nhị thiếu gia còn đang nằm trong bệnh viện, phải biết rằng bên này náo thành như vậy, chẳng phải là..."



"Tôi quản nó náo thành cái dạng gì!!" Mạnh lão gia tức giận đến phát run, không ngừng nện gậy xuống: "Nó đã dám làm, cũng đừng sợ gánh chịu hậu quả. Tôi nhìn nó từng bước một vạn kiếp bất phục, nếu tôi thờ ơ, chính là lấy tương lai Mạnh thị đánh cuộc!"



"Lão gia cũng đừng quá tức giận, mọi người là người một nhà. Lại nói chút tiền ấy, chúng ta vẫn kiếm lại được, nhị thiếu gia luôn luôn hiếu thuận, chờ ngài ấy hết mơ hồ, dĩ nhiên là biết mình sai rồi. Bụi ở đây quá lớn lại ầm ĩ, lão gia không ngại thì để bọn Tiểu Lục ở đây nhìn, ngài về nhà nghỉ ngơi đi?"




"Thiệu Đình đâu, tình huống thế nào? Bác sĩ nói như thế nào?" Mạnh lão gia quét mắt nhìn An Thành một cái, ánh mắt sắc bén luôn miệng hỏi thăm.



An Thành hoảng hốt bước lên phía trước đáp: "Tiên sinh yên tâm, bác sĩ nói nhị thiếu cũng không đáng lo ngại. Chỉ là lúc gặp chuyện không may đè ép chân trái, hiện tại đã làm giải phẩu, cũng đã bó thạch cao, sẽ không có chuyện gì."



Mạnh Chấn Tông nghe An Thành nói như vậy, nhưng bộ dáng vẫn còn có chút không tin, lại dò hỏi: "Không phải đang hù dọa ta sao? Ta nghe nói xe đều đụng đến hỏng, quả thật không có việc gì ư?"



"Là thật, không có việc gì, tôi nào dám lừa ngài?" An Thành cười khổ, lại có chút mất tự nhiên nhìn nhìn bà Mạnh bên kia, "Bằng không ngài hỏi phu nhân đi, bác sĩ nói gì, phu nhân đều nghe được."



Quả nhiên ánh mắt Mạnh Chấn Tông liền nhìn lên mặt bà Mạnh: "Bác sĩ nói vậy thật sao?"



Nước mắt bà Mạnh lại rơi xuống: "Chấn Tông, mặc dù bác sĩ nói không có trở ngại lớn, nhưng tôi thấy rất sợ, chẳng may có di chứng gì đó, vậy tôi phải làm sao bây giờ... Đứa con trai này của tôi, nếu nó không tốt, sao tôi sống được đây..."